Ngay lập tức, mặt Cảnh Kiều đỏ bừng, ngượng ngùng nói: "Tối hôm qua bị trẹo chân, đi lại hơi khó khăn, bên trong còn đau."
"Thảo nào." Bạch Băng không nghĩ nhiều, liếc nhìn bên ngoài xe, lẩm bẩm: "Sao lại có nhiều xe sang thế này?"
Ngó đầu ra, Cảnh Kiều cũng nhìn theo tầm mắt của cô, quả nhiên, một hàng xe sang dừng trước xe buýt, chỉ riêng xe Rolls-Royce đã có sáu chiếc, cảnh tượng vô cùng hoành tráng!
Đang lúc mọi người còn đang nghi hoặc không hiểu thì tài xế mở cửa xe, cung kính đứng sang một bên che ô, nhìn là biết ngay, người ngồi bên trong chắc chắn không phải người bình thường, chắc chắn là nhân vật lớn!
Ngay sau đó, Cận Ngôn Thâm xuống xe, lưng thẳng tắp, mặc vest chỉnh tề, mang theo khí thế mạnh mẽ bẩm sinh…
Mê Truyện Dịch
Anh ấy... anh ấy... sao anh ấy lại quay lại đây?
Ngay lập tức, Cảnh Kiều ngây người tại chỗ, cứng đờ như tượng đá, sao ở đâu cũng có thể gặp được, có phải thế giới này nhỏ quá không?
Tất cả nhân viên đều đã xuống xe, trên xe chỉ còn lại Cảnh Kiều và Bạch Băng, cô tạm thời không có ý định xuống xe, muốn đợi Cận Ngôn Thâm rời đi trước.
Bạch Băng lại ở một bên kéo mạnh quần áo cô: "Còn ngây ra đó làm gì, xuống xe đi!"
"Chân hơi đau, cậu xuống trước đi, tớ đợi một lát." Cảnh Kiều dán m.ô.n.g vào ghế, không chịu nhúc nhích.
Không nói hai lời, Bạch Băng dùng hết sức kéo Cảnh Kiều, không chịu buông tha cho cô: "Ôi, mau đứng lên đi, có thể ngồi nghỉ ở dưới mà, một mình ngồi trên xe có ý nghĩa gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-91.html.]
”Cả đêm không ngủ, lại bị hành hạ lâu như vậy, Cảnh Kiều vừa mệt vừa buồn ngủ, đương nhiên không thể so với Bạch Băng tràn đầy năng lượng, chỉ vài ba cái đã bị lôi ra khỏi xe.
Tần Bái đang chào hỏi Cận Ngôn Thâm, thái độ lễ phép và hòa nhã.
Khẽ ật đầu, sắc mặt Cận Ngôn Thâm vẫn lạnh lùng, xa cách, không có gì thay đổi.
"Đẹp trai quá!" Trong mắt Bạch Băng gần như sắp xuất hiện hình trái tim, si mê nhìn chằm chằm người đàn ông cao quý đứng giữa đám đông, nổi bật như hạc giữa bầy gà.
Cảnh Kiều không lên tiếng, co người về phía bên cạnh, chìm vào đám đông, thầm cầu nguyện, đừng bị phát hiện, đừng bị phát hiện...
Trần Tử Nhiên cũng không khá hơn Bạch Băng là bao, đôi mắt như dán chặt vào Cận Ngôn Thâm, khí chất, dung mạo, vóc dáng, tất cả mọi thứ của anh đều khiến người ta mê mẩn.
Trước đây, cô ta chỉ thích đàn ông nước ngoài, ngoại hình đẹp, vóc dáng cao lớn, chỗ đó tuyệt vời, làm việc lại tốt, nhiều tư thế, thủ đoạn tán tỉnh đương nhiên không phải bàn cãi, hoang dã và phóng khoáng.
Lúc này nhìn Cận Ngôn Thâm, cô ta không chịu nổi sự rung động trong lòng, cơ thể có dòng nước nóng chảy qua, vóc dáng của anh không hề thua kém người nước ngoài, thậm chí cơ bắp còn săn chắc hơn một chút, có thể nhìn ra từ bộ vest bị cơ n.g.ự.c căng đầy của anh, hai chân săn chắc và thon dài.
Nếu có thể bị một người đàn ông quyến rũ và trưởng thành như vậy cưỡi lên người, nhất định cô ta sẽ xé toạc bộ vest cản trở, hôn khắp người anh...
Trong giới giải trí, không có mấy người phụ nữ nào là thứ tốt đẹp nhưng hôm nay ngủ với người trẻ tuổi, ngày mai có thể ngủ với người lớn tuổi, cô ta rất vui khi có thể leo lên được người đàn ông như vậy, không hề cảm thấy xấu hổ!
Trong số những người có mặt, chỉ có Cảnh Kiều và Cận Thủy Mặc lặng lẽ lùi về phía sau, hai người không hẹn mà cùng cúi đầu, như đang làm trộm vậy.