Cảnh Kiều ngoáy ngoáy tai, lắc đầu, lè lưỡi: "Điếc à, anh không nghe thấy là anh trai anh bảo tôi đến phòng anh ấy ngủ sao, sao nào, ghen tị hả?"
Cận Thủy Mặc sắp tức c.h.ế.t rồi, trực tiếp tiến lên túm lấy Cảnh Kiều để phân cao thấp, thấy vậy, quản gia Trương vội vàng ngăn anh ta lại: "Nhị thiếu gia, cậu còn đang bị thương, bình tĩnh một chút, nếu không lại chọc giận đại thiếu gia."
Thở hổn hển, Cận Thủy Mặc cảm thấy cánh tay đau, nghiến răng nói: "Anh trai tôi đã cho cái gì vào nước, sao lại đau thế này?"
"Tối qua đại thiếu gia ngửi thấy mùi m.á.u là m.á.u gà nên đã cho bỏ vài gói muối vào nước nóng, để rửa sạch máu." Quản gia Trương gọi điện cho bác sĩ, bảo ông ta nhanh chóng đến.
Cảnh Kiều cũng lười để ý đến tên thần kinh này, cô quay người, lên lầu, đã gần bốn giờ rồi, buồn ngủ quá!
Lên cầu thang, Cảnh Kiều cắn môi dưới, bước chân rất chậm, trong đầu vẫn đang vang vọng câu nói mà Cận Ngôn Thâm để lại khi rời đi.
——Ai cho phép cô về phòng mình ngủ?
Không ai cho phép nhưng cô muốn về phòng mình ngủ, không được sao?
Tất nhiên, những lời như vậy, Cảnh Kiều cũng chỉ tự lẩm bẩm, không có can đảm để phàn nàn với Cận Ngôn Thâm, do dự và giằng co, cô lấy hết can đảm đẩy cửa phòng ra, đột nhiên, mùi rượu nồng nặc xộc vào mũi.
Cẩn thận nhìn xung quanh, không thấy bóng dáng Cận Ngôn Thâm, Cảnh Kiều bước từng bước nhỏ lên lầu nhưng phát hiện cơ thể cường tráng và cao lớn của người đàn ông nằm ngổn ngang trên giường, rõ ràng là đã say.
Nhìn thấy dáng vẻ lộn xộn của anh, Cảnh Kiều thở phào nhẹ nhõm, yên tâm rồi, từ giờ cô có thể ngủ ngon hai tiếng, nằm cách xa anh, cô nhắm mắt lại.
Tuy nhiên, ngay khi cô mơ màng sắp ngủ say, đột nhiên cảm thấy cơ thể nặng nề, như có thứ gì đó đè lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-89.html.]
Cảnh Kiều mơ màng mở mắt, còn chưa kịp phản ứng, hai chân đã bị người đàn ông quấn chặt vào vòng eo và hông rắn chắc.
Tư thế như vậy, thật muốn mạng người!
Cô vùng vẫy, giãy giụa nhưng Cận Ngôn Thâm say rượu lại đè lên người cô, thở gấp, thở hổn hển, l.i.ế.m tai, mắt cô, cuối cùng, anh ta hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của cô.
Trong đôi môi mỏng của người đàn ông, toàn là vị ngọt của rượu vang đỏ.
Cảnh Kiều cảm thấy mình đã say, toàn thân nóng bừng, Cận Ngôn Thâm cắn môi cô, giơ hai tay to ra, chỉ vài động tác đã kéo chiếc quần dài xuống, ném xuống gầm giường. Cô nheo đôi mắt vẫn còn chút mơ màng, ánh mắt vô tình liếc thấy, dưới chiếc quần lót bó sát màu đen của anh, một thứ gì đó đã không còn che giấu được nữa, nó dựng đứng lên một góc, đôi má cô trong nháy mắt trở nên nóng bừng, trái tim khẽ run lên.
Ngay sau đó...
Anh cách lớp quần jean, chống lên người cô, cọ xát vào dây thần kinh nhạy cảm nhất của cô.
Cảnh Kiều run rẩy dữ dội, trong cơ thể cũng bùng lên một ngọn lửa, trên trán, trên mặt, trên cổ, toàn là những giọt mồ hôi nhỏ li ti, trong miệng cũng phát ra tiếng: "A... ưm..."
Khuôn mặt với những đường nét rõ ràng áp vào xương quai xanh của cô, hít hà mùi hương thoang thoảng dễ chịu, Cận Ngôn Thâm áp môi mỏng vào tai cô, khẽ thổi: "Muốn không?"
"Không muốn..." Cô nghiến răng, mặt đỏ bừng, cảm thấy sau khi anh say rượu thật vô liêm sỉ và lưu manh.
Anh dừng lại, khuôn mặt vốn nghiêm nghị lạnh lùng nhuốm màu tà ác: "Thật sự không muốn?"
Mê Truyện Dịch
Cô hừ một tiếng, mềm nhũn như một vũng nước, ngay cả sức để giơ tay cũng không có, bên trong tai ngứa ngáy như có hàng vạn con sâu đang cắn nhưng lý trí vẫn còn một chút, hai người về mặt danh nghĩa là vợ chồng hợp pháp, anh làm những chuyện này với cô là điều đương nhiên.