Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 8:69

Cập nhật lúc: 2025-06-28 06:49:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quay người lại, Cảnh Kiều kéo khóa cho cô bé. Thêm một đôi giày thủy tinh sáng lấp lánh và đội thêm vương miện, đúng là một nàng công chúa nhỏ. An An nói: "Tiểu Kiều, mẹ mặc vào đi, cho con xem nào."

Chần chừ hai giây, Cảnh Kiều mặc chiếc váy vào. Chiếc váy rất vừa vặn, tôn lên vóc dáng tuổi đôi mươi đầy đặn, bên dưới là một chiếc váy rất lớn, trên váy được đính những ngôi sao lấp lánh. An An nhìn không rời mắt và nói: "Tiểu Kiều, mẹ đẹp quá, giống như công chúa trong phim Nữ hoàng băng giá vậy."

Nhân viên phục vụ gõ cửa, lại giục. Cảnh Kiều nắm tay An An và mở cửa phòng nói: "Cô Cảnh, mời cô đi theo tôi ạ."

Ra khỏi khách sạn, hai người lên xe ngựa. Dưới ánh đèn đủ màu sắc, xe từ từ tiến về phía trước và cuối cùng dừng lại ở lâu đài mơ ước. An An hơi căng thẳng, nắm c.h.ặ.t t.a.y Cảnh Kiều và nói: "Tiểu Kiều."

Cổng lâu đài mơ ước mở ra, thảm đỏ hiện ra trước mắt. Cảnh Kiều nắm tay An An, bước lên thảm đỏ. Bài hát mừng sinh nhật vang lên, vui vẻ và du dương.

Ánh đèn trong lâu đài chiếu thành màu tím xanh nhạt, đẹp và mơ mộng. Hai bên thảm đỏ là vô số bông hoa tươi, chen chúc nhau. Có rất nhiều người đứng hai bên, liên tục vỗ tay.

Cảnh Kiều cũng muốn nhịn, không muốn khóc nhưng mà, thật sự không nhịn được, hoàn toàn không thể tự chủ, nước mắt giống như trân châu đứt dây, ào ào rơi không ngừng.

"Em như vậy, muốn anh an ủi em thế nào?"

Cận Ngôn Thâm dùng ngón tay thon dài day day ấn đường, đối với tiếng khóc của cô, có chút bất đắc dĩ, không biết nên dỗ dành thế nào.

"Không cần an ủi, cũng không cần quan tâm, đi xem An An đi, con bé thích chạy lung tung, đi giày cao gót, lỡ ngã thì sao, một lát nữa em sẽ ổn thôi." Cảnh Kiều lên tiếng.

Nghe vậy, Cận Ngôn Thâm không hề rời đi, ngược lại còn dùng bàn tay to nắm lấy vai cô, nhìn thẳng vào cô, nhếch môi mỏng: "Nhìn vào mắt anh."

Cảnh Kiều ngẩng đầu lên, vừa nhìn thẳng, đã bị kéo vào lòng, bàn tay to ấm áp của anh nhẹ nhàng vỗ về sau lưng cô, tựa như nhẹ nhàng, dụ dỗ: "Sao nỡ để em ở đây khóc một mình chứ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-869.html.]

Anh càng nói, cô càng muốn khóc.

Cằm vùi vào bờ vai rộng ấm áp của anh, nhẹ nhàng cọ xát, Cảnh Kiều ngửi thấy mùi hương tỏa ra từ người anh.

Nhận thấy cảm xúc của cô đã ổn định lại, Cận Ngôn Thâm nhếch môi: "Mời em nhảy."

Anh đưa tay ra, hai người trượt vào sàn nhảy, nhẹ nhàng khiêu vũ.

"Em nhớ, anh đã tặng An Á một viên kim cương hồng, rất lớn, rất đẹp, còn là vòng cổ." Cảnh Kiều cố ý nói như vậy, để chuyển sự chú ý của mình.

Mê Truyện Dịch

Cận Ngôn Thâm cười khẽ, tuấn mỹ: "Của An Á, là do cô ấy tự chọn, còn của em, là do anh chọn."

Cảnh Kiều nhắm mắt, kéo kéo khóe miệng, mỉm cười đáp lại.

Càng đến giờ, càng thấy không nỡ, từng phút từng giây đều không muốn lãng phí.

"Ngày mai, đợi An An ngủ rồi, anh sẽ đi, sinh nhật An An là ngày mai nhưng chỉ có thể tổ chức hôm nay, xin lỗi."

Cảnh Kiều không nói gì, bàn tay đặt trên vai anh nắm chặt: "Câu này, anh nên nói với con gái anh."

Nhảy xong hai điệu, sau đó cầm ly rượu vang, mỗi người một ly, nhấp nhẹ.

Loading...