Cười, Trương tổng cười đến mức mắt gần như nheo lại, chỉ có thể nhìn thấy một khe hở nhỏ: "Cho, tất nhiên là cho, nhất định phải cho!"
Đứng dậy, Cảnh Kiều đi đến trước bàn, cầm ly rượu trên bàn: "Trương tổng, mời."
"Mời mời mời." Trương tổng vội vàng cầm một ly rượu, chạm vào ly rượu của Cảnh Kiều, sau đó uống cạn, thật sảng khoái, cô gái này thật hiểu chuyện, gọn gàng và dứt khoát.
Cạn một ly rồi lại một ly, Cảnh Kiều cũng không biết mình đã uống bao nhiêu ly nhưng cô không quên một chuyện: "Trương tổng, nhớ trả tiền."
"Tất nhiên là nhớ, chỗ này hơi ồn, chúng ta đổi chỗ khác uống, lúc đó sẽ đưa tiền cho cô, thế nào?" Sau vài ly rượu, Trương tổng đã dục động.
"Cứ uống ở đây, đổi chỗ khác tôi sẽ không uống nữa." Cảnh Kiều không ngốc, biết rõ ông ta muốn làm gì, đột nhiên hơi buồn đi vệ sinh, cô đứng dậy: "Xin lỗi, đi vệ sinh một chút."
Uống rượu quá nhiều, cứ muốn đi vệ sinh.
Mê Truyện Dịch
Cô rời khỏi phòng riêng, Trương tổng cũng cười đứng dậy: "Tôi hơi buồn đi vệ sinh, cũng đi vệ sinh một chút."
Mọi người đều nháy mắt ra hiệu, nụ cười trên mặt đầy ẩn ý, xem ra đã rất nóng lòng.
Cận Ngôn Thâm nhíu mày lạnh lùng, biểu cảm lười biếng, tiện tay cầm một tách cà phê, nhàn nhã uống. Đi vệ sinh xong, Cảnh Kiều đặt tay dưới vòi cảm ứng, nước chảy ướt tay, cô định rửa mặt thì trong gương xuất hiện thêm một bóng người, là Trương tổng.
Cô nhíu mày, tim đập nhanh hơn, hoảng hốt, có dự cảm không lành.
Quả nhiên, giây tiếp theo, Trương tổng đột nhiên đưa tay ôm lấy eo cô, mặt vùi vào cổ cô cắn loạn xạ, cắn "Thơm quá... Thơm quá..."
"Ông buông ra! Buông ra!" Cảnh Kiều vùng vẫy kịch liệt, người vặn vẹo, né tránh động tác của ông ta.
"Buông ra cái gì, đêm nóng bỏng của chúng ta mới chỉ bắt đầu thôi! Em yêu, theo anh!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-61.html.]
Trương tổng vốn cao to béo, lúc này lại phấn khích không chịu được, dùng sức bế cô lên, đi thẳng ra khỏi nhà vệ sinh, đi đến cuối hành lang, mở cửa phòng, đi vào.
Giữa phòng là một chiếc giường lớn, Trương tổng một tay ấn Cảnh Kiều, một tay lấy một ít thuốc từ túi quần tây, ném vào ly rượu vang đỏ, chỉ vài giây sau, thuốc đã tan ra.
"Em yêu, uống một ngụm nào..."
Cảnh Kiều lắc đầu, không chịu uống, một ly rượu, bị cô đập đổ mất nửa ly.
Trương tổng nóng như lửa đốt cũng hoàn toàn mất kiên nhẫn, chân béo đè lên hai chân Cảnh Kiều, một tay bịt mũi và miệng cô, đổ rượu vang vào miệng cô.
Sức lực của phụ nữ không thể chống lại đàn ông, dù vùng vẫy thế nào, Cảnh Kiều vẫn uống không ít, cổ, xương quai xanh, đều chảy rượu vang.
Vội vàng không chịu được, Trương tổng thở hổn hển, đưa tay cởi quần, lại đưa tay cởi cúc áo sơ mi.
Cảnh Kiều chống người dậy khỏi mặt đất, nhân lúc ông ta không để ý, từ phía sau, đưa đầu gối ra, dùng hết sức, thúc mạnh.
"Á!" Tiếng kêu thảm thiết như tiếng lợn bị g.i.ế.c lập tức vang lên trong phòng, mặt Trương tổng méo mó, mặt xanh tím đan xen, cúi người, hai tay ôm bảo bối, đau đến mức nhảy dựng lên.
Thấy vậy, cô vội cởi đôi giày cao gót trên chân, chạy ra khỏi phòng với tốc độ nhanh nhất.
"Mẹ kiếp! Con đĩ thối, nhất định hôm nay tao phải bắt được mày, để mày đẹp mặt! Xem hôm nay tao g.i.ế.c c.h.ế.t mày như thế nào!" Trương tổng tức giận và ham muốn đan xen, kéo quần lên, đuổi theo.
Không biết trong rượu vang đã bị bỏ thứ gì, Cảnh Kiều chạy được vài bước thì thấy chân mềm nhũn, không dùng được sức, toàn thân nóng bừng.
Ngược lại, Trương tổng ôm chặt lấy thân dưới, lại có sức lực.