Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 565

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:57:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Có lẽ, đúng như anh nói." Anh ta nói một câu.

Diệp Luật tiếp lời: "Không cần có lẽ, cũng không cần phủ nhận, đây vốn dĩ là sự thật, ảnh kẹp trong ví, chính là bằng chứng tốt nhất, nghĩ anh đường đường chính chính là Tổng giám đốc Cận, trong chuyện tình cảm lại..."

Cuối cùng, Cận Ngôn Thâm thêm một câu: "Nhưng, tôi cũng yêu An Á."

"Có lẽ vậy." Lần này, Diệp Luật trả lời như vậy.

Anh ta và An Á cũng có mười năm tình cảm.

Nhưng, anh không đụng vào An Á, bốn năm không đụng vào, có lẽ là không có ham muốn, cũng có lẽ là yêu, đợi đến khi kết hôn rồi mới lên giường, tôn trọng An Á.

Về câu trả lời chân thật nhất, chỉ có anh biết.

Nhưng, anh có tình cảm với An Á, hẳn là thật, không sai được.

Cho dù có tình cảm với cả hai người nhưng Cận Ngôn Thâm là người có sự lựa chọn, hẳn là trong lòng anh đã có câu trả lời của riêng mình.

Trong phòng.

Cảnh Kiều ngồi trước bàn làm việc, lấy những bức ảnh chụp ở Bích Quế Viên ra, vừa xem vừa viết ý tưởng thiết kế.

Cảm hứng tuôn trào, tay cô gõ phím không ngừng, trong phòng vang lên tiếng gõ bàn phím, trong trẻo và vang dội.

An An cũng chưa ngủ, nằm sấp trên giường, m.ô.n.g vểnh lên, đang nghịch ảnh.

Mải mê như vậy, mãi đến mười hai giờ đêm.

Viết gần xong rồi, còn một số thứ phải tra cứu tài liệu, đã quá muộn, hơi mệt, Cảnh Kiều định để ngày mai làm tiếp.

Vươn vai, ngáp một cái, cô quay đầu lại, thấy An An vẫn chưa ngủ, vẫn đang nghịch ảnh.

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-565.html.]

Liếc nhìn thời gian trên màn hình máy tính, Cảnh Kiều cau mày: "Mười hai giờ rồi, An An, sao con vẫn chưa ngủ?"

"Tiểu Kiều, ngày mai là chủ nhật, không phải đi mẫu giáo đâu, con có thể ngủ muộn, sáng mai còn có thể ngủ nướng, thật là hạnh phúc."

An An nói bằng giọng trẻ con, lăn qua lộn lại trên giường, cô bé ghét nhất là đi mẫu giáo, ghét đến mức không muốn đi!

Lắc đầu, bây giờ Cảnh Kiều có thể chắc chắn rằng, sau này cô bé tuyệt đối không phải là người học hành!

Mới bốn tuổi thôi mà đã nghĩ đến chuyện trốn học, không muốn đi học, như vậy thì làm sao học được?

"Xem ra, sau này mẹ không trông cậy vào con để dưỡng già được rồi, không thích học hành như vậy thì làm sao kiếm được tiền, không có tiền thì làm sao nuôi mẹ?" Cảnh Kiều từ từ đi đến bên giường.

An An chắp hai cánh tay nhỏ, đặt sau gáy, nằm ngửa, bắt chéo chân: "Tiểu Kiều, mẹ có thể trông cậy vào bạn trai của con, còn có thể trông cậy vào con gái của con, đợi sau này con có con gái, mẹ giáo dục nó học hành cho tốt, kiếm thật nhiều tiền, nuôi mẹ và con!"

Cảnh Kiều: "..."

Ngồi trên giường, Cảnh Kiều mới nhìn thấy cô bé đang làm gì, trên ga trải giường bày những bức ảnh, là ảnh chụp ở Bích Quế Viên ở thành phố C, ảnh chụp chung của ba người.

"Sao con có ảnh này?" Cô chỉ vào bức ảnh.

"Chú ấy đưa cho con." An An dùng bàn tay mũm mĩm gãi chân: "Con thích chú ấy lắm nhưng mà chú ấy sắp kết hôn rồi."

Cầm bức ảnh lên, Cảnh Kiều nhìn chằm chằm, trong ảnh, cô vẫn như một chú chuột túi nằm trên người Cận Ngôn Thâm, anh nhẹ nhàng vỗ lưng cô, vẻ mặt dịu dàng, khóe môi nở nụ cười.

Đầu tim khẽ đập, cô ngây người nhìn chằm chằm, có chút ngẩn ngơ.

Một lát sau, lấy lại tinh thần, cô dỗ dành An An: "Được rồi, ngủ thôi, ngày mai Nhiễm Nhiễm về, để cô ấy đưa con đi ăn ông già."

An An gọi KFC là ông già, ông già râu trắng.

Loading...