Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 519

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:55:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hít một hơi thuốc thật sâu, Cận Ngôn Thâm khẽ động ngón tay dài, gạt nhẹ tàn thuốc; "Anh có nghe thấy con bé gọi cô ta là gì không?"

"Mẹ ơi, mẹ ơi, anh không nghe thấy sao? Tiếng to như thế!"

Diệp Luật nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi lại nhìn sang, cô bé vẫn đang ăn vạ, ngồi xổm trên đất không chịu đứng dậy.

Môi mỏng mấp máy, Cận Ngôn Thâm lạnh lùng buông một câu; "Anh tưởng ai cũng bị điếc như anh à?"

"..." Diệp Luật.

Đây chính là kiểu mở mắt nói đại trong truyền thuyết!

Xin hỏi, anh bị điếc ở chỗ nào?

Còn nữa, có chắc là chính anh mới bị điếc không?

Diệp Luật vẫn đang thầm mắng trong lòng thì Cận Ngôn Thâm đã sải chân dài, đẩy cửa xe, xuống xe.

Cảnh Kiều vừa quay người thì bốn mắt chạm nhau với người đàn ông!

Trong nháy mắt, nhịp tim cô đập nhanh hơn, hơi choáng váng, vừa nãy, An An gọi cô là mẹ và không chỉ một lần!

Anh đã nghe thấy chưa?

Kẹp điếu thuốc giữa các ngón tay, khuôn mặt lạnh lùng và góc cạnh của Cận Ngôn Thâm bị bao phủ trong làn khói, ẩn hiện, nửa sáng nửa tối, n.g.ự.c không ngừng phập phồng; "Con bé gọi cô là mẹ?"

"Thật kỳ lạ, tôi là mẹ nuôi của con bé, con bé gọi tôi là mẹ thì có gì lạ?"

Cảnh Kiều không chút biến sắc khinh thường, thái độ vô cùng khinh thường.

Nói như vậy, cũng không có gì đáng chê trách, rất bình thường.

Mê Truyện Dịch

Ngực hơi phập phồng trở nên bình tĩnh, Cận Ngôn Thâm nhếch môi mỏng, nhướng mày; "Thật sự không phải DO cô và thằng đàn ông lạ đẻ ra sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-519.html.]

Diệp Luật từ trên xe bước xuống, vừa vặn nghe thấy câu này, anh trượt chân, suýt nữa ngã, một cô gái trẻ, chưa kết hôn, cho dù cô bé là con cô ấy sinh ra, cũng không thể liên quan đến đàn ông lạ được chứ?

Cười lạnh, thậm chí Cảnh Kiều còn không thèm nhìn anh, cúi xuống, bế An An lên, đi thẳng về phía trước.

An An lại vô cùng phấn khích, vung vẩy cánh tay nhỏ, tình cảm sâu sắc gọi; "Chú ơi, chú ơi!"

Rượt theo, Cận Ngôn Thâm chặn đường cô bé, nói ngắn gọn, đi thẳng vào vấn đề; "Về chuyện giải tỏa, chúng ta nói chuyện."

"Không có gì để nói, dù thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không đồng ý giải tỏa, c.h.ế.t tâm đi." Giọng điệu của Cảnh Kiều cứng rắn.

Lười để ý, Cảnh Kiều bế An An lên, tiếp tục đi về phía trước.

Lần này, Diệp Luật lại chặn đường, thích thú nhìn chằm chằm vào An An ; "Gọi anh là anh trai."

"Tiểu Kiều!" An An vẻ mặt nghiêm túc nói: "Nhanh lên, ở đây có một người bị bệnh thần kinh! Bắt con gọi chú ta là anh trai, chú ta già lắm rồi, đã già mà ham hố của non!"

Diệp Luật ; "..."

Cảnh Kiều khẽ gật đầu, coi như đã chào hỏi nhưng không nói gì, trực tiếp vượt qua anh ta.

Sau đó, chỉ còn lại Cận Ngôn Thâm và Diệp Luật.

Thư thái nhả ra một vòng khói, Diệp Luật lè lưỡi nói; "Xem ra là chạy không công rồi, người ta vốn không đồng ý."

"Nói nhiều." Vẻ mặt Cận Ngôn Thâm lạnh lùng nhưng tâm trạng lại rất tốt.

"Nhưng mà, có phải nhân viên của Cận Thị các anh đều c.h.ế.t hết rồi không, chuyện nhỏ như vậy mà phải để tổng tài như anh ra mặt, đúng là nuôi một lũ ăn hại!"

Lông mày khẽ động, Cận Ngôn Thâm không nói gì, chỉ im lặng.

Diệp Luật vẫn chưa chê bai đủ, tiếp tục lải nhải: "Hơn nữa, nói lời hay ý đẹp, nói lời nhẹ nhàng cũng không phải là phong cách của tổng giám đốc Cận, trực tiếp dùng biện pháp mạnh, cô ta không đồng ý sao?"

"Cái miệng của anh bây giờ giống hệt một thứ."

Loading...