Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 385

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:39:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Rất ngon, lần đầu tiên ngủ ngon như vậy." Lâm An Á cười nhẹ, lấy lại một chút tự tin và dịu dàng như trước.

Thấy Cận Ngôn Thâm bế Lâm An Á xuống lầu, mẹ Lâm và cha Lâm ngồi trên ghế sofa không khép miệng lại được.

Đặt Lâm An Á lên ghế, Cận Ngôn Thâm cởi áo khoác, người giúp việc đứng sau lập tức đón lấy.

Bữa sáng được chuẩn bị vô cùng thịnh soạn, trên chiếc bàn ăn dài đã bày đầy đồ ăn Âu và Á.

Đầu bếp là người mà mẹ Lâm đặc biệt đưa từ khách sạn năm sao đến.

Mê Truyện Dịch

"Ngôn Thâm, nếm thử cháo thịt nạc này xem, chắc là rất ngon." Mẹ Lâm cười đứng dậy, bắt đầu chào hỏi.

Ngũ quan Cận Ngôn Thâm lạnh lùng, trên mặt không có biểu cảm gì khác, càng không nhìn ra được sự thay đổi cảm xúc, lạnh nhạt và bình thản.

Nâng bát cháo lên, anh chỉ khẽ nhấp một ngụm, sau đó cau mày, đẩy ra xa.

"Không hợp khẩu vị sao?"

"Ừm..." Cận Ngôn Thâm khẽ đáp, ánh mắt lướt qua bữa sáng thịnh soạn trên bàn ăn nhưng lại không có cảm giác thèm ăn.

"Vậy cậu muốn ăn gì, tôi bảo nhà bếp làm thêm."

"Không cần, chưa đói, mọi người ăn đi." Cận Ngôn Thâm trả lời khá qua loa, nói xong thì đứng dậy, ngồi xuống ghế sofa, châm một điếu thuốc.

Mẹ Lâm mấp máy môi, còn muốn nói gì đó nhưng Lâm An Á lại lắc đầu, bảo bà ngồi xuống.

Ăn sáng xong, cha Lâm cũng không đi công ty, cả bốn người đều ngồi trên ghế sofa.

Dùng ngón tay dài gạt tàn thuốc, Cận Ngôn Thâm liếc nhìn Lâm An Á: "Thu dọn một chút, lát nữa đưa em đến bệnh viện."

"Đi làm gì?" Lâm An Á không hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-385.html.]

"Hẹn bác sĩ Trần, kiểm tra sức khỏe."

Mẹ Lâm gật đầu, tỏ ý đồng tình: "Sức khỏe của An Á đúng là không tốt, cần phải đến bệnh viện kiểm tra, vẫn là Ngôn Thâm chu đáo."

Tuy nhiên, Cận Ngôn Thâm không để ý đến bà, thái độ không lạnh không nóng.

Mẹ Lâm đã quen, không để trong lòng.

Nghĩ ngợi một lát, bà hơi do dự một chút rồi lại nói: "Ngôn Thâm, chuyện kết hôn của anh, có phải nên nói với An Á rồi không?"

Ánh mắt Cận Ngôn Thâm khẽ động, ngón tay kẹp điếu thuốc khẽ khựng lại, tàn thuốc cháy hết, trực tiếp làm bỏng lòng bàn tay, anh bỗng hoàn hồn.

Ánh mắt Lâm An Á rời khỏi người anh, nói: "Mẹ, những chuyện này để sau hãy nói, bây giờ con rất mệt."

Cũng để ý thấy sắc mặt Cận Ngôn Thâm không tốt, mẹ Lâm vội vàng đáp lời, không tiếp tục chủ đề này nữa.

Lòng bàn tay nâng lên, tùy ý ném tàn thuốc vào gạt tàn, Cận Ngôn Thâm đứng dậy, kéo môi mỏng: "Đi thôi."

Nghe vậy, trong lòng Lâm An Á dâng lên một nỗi thất vọng.

Cô ta tưởng rằng, ít nhất anh sẽ mở miệng nói một hai câu nhưng không ngờ, anh lại không nhắc đến một chữ.

Bệnh viện là bệnh viện tư nhân cao cấp nhất ở thành phố A, có vườn hoa, suối nước, núi giả, không khí trong lành dễ chịu.

Bác sĩ Trần đã đợi rất lâu, vừa nhìn thấy hai người, liền cười đi tới, gọi là Cận tổng.

Vẫy tay, sắc mặt Cận Ngôn Thâm hờ hững, bước vào phòng kiểm tra.

Thời gian kiểm tra không dài, một lát sau đã kết thúc.

Bác sĩ Trần đẩy đẩy cặp kính trên sống mũi: "Những vết thương trên người không có vấn đề gì lớn, chỉ là sẽ để lại một số vết sẹo, còn về mắt, tôi sẽ lấy một ít thuốc nhỏ mắt cho cô ấy, thời gian dài không tiếp xúc với ánh sáng mặt trời, đúng là không chịu được ánh sáng, còn nữa, tâm lý của cô ấy có bóng ma và áp lực, cần phải đến gặp bác sĩ tâm lý để tư vấn tâm lý định kỳ."

Loading...