Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 344

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:37:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh Kiều thực sự muốn nói anh là trộm, là cướp, chỉ có cướp mới trèo cửa sổ!

Nhưng, miệng bị người đàn ông bịt kín, không phát ra được tiếng nào, dù có lên tiếng, cũng rất mơ hồ.

Sau đó, ngón tay dài Cận Ngôn Thâm khẽ động, chuyển sang kẹp chặt cằm nhỏ nhắn, mịn màng của Cảnh Kiều.

"Còn dám kêu nữa không?" Anh mím môi, hơi thở âm u đều tỏa ra trên khuôn mặt trắng nõn, hài lòng nhìn cô run rẩy.

Nhớ đến miệng mình không thể phát ra tiếng, Cảnh Kiều lắc đầu.

Cô cảm thấy, mình không cần phải kêu la gì cả!

Giữa cô và anh, cũng nên chấm dứt hoàn toàn!

Cho dù là chết, hay là sống, đều phải chấm dứt! Con chó nằm trên giường, tưởng Cận Ngôn Thâm đang bắt nạt Cảnh Kiều, vừa sủa uông uông uông, vừa cắn vào quần tây của anh, sốt ruột kéo về phía chân giường.

Cận Ngôn Thâm lạnh mặt, đôi mắt sâu thẳm chứa đầy băng giá lạnh lùng nhìn chằm chằm vào con chó, giọng nói lạnh như băng; "Mày kéo cái gì? Tính sổ với mày sau!"

Nó ném chủ nhân ra ngoài trời tuyết lạnh, còn mình thì nằm trên giường mềm mại.

Sủa ngao ô hai tiếng, con ch.ó liếc nhìn Cảnh Kiều, rồi nằm xuống giường, bắt đầu giả chết.

Nó cảm thấy, bản thân đã khó bảo toàn mạng sống rồi!

Bàn tay thu lại, ánh mắt lạnh lẽo của Cận Ngôn Thâm chuyển sang Cảnh Kiều, không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm.

Mê Truyện Dịch

Trong lòng đã có dự tính nên Cảnh Kiều không sợ hãi lắm, ngược lại tâm bình như nước, không có chút gợn sóng nào, nhẹ nhàng hỏi; "Anh đuổi theo đến đây là vì mục đích gì, vì ngày hôm đó không g.i.ế.c được tôi nên hối hận rồi?"

Lời này không nói thì thôi, vừa nói ra, sắc mặt của Cận Ngôn Thâm lập tức tối sầm, trán đen sì.

Đây là thái độ mà cô nên có sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-344.html.]

Vỡ đồ của anh, biến mất một tuần, thái độ mà cô nên có với anh là thế này sao?

Dám cả gan ngang ngược, không thèm để anh vào mắt, phải không?

Đôi bàn tay vừa thu lại, lập tức muốn động đậy, gân xanh trên mu bàn tay anh hơi căng lên, chỉ muốn bóp c.h.ế.t cô ta!

Bóp c.h.ế.t cô một cách tàn nhẫn!

Trong lòng nghĩ vậy nhưng cũng hành động theo, Cận Ngôn Thâm giơ tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve làn da mềm mại trên cổ cô, sau đó siết chặt.

Cảnh Kiều thực sự không sợ chút nào, từ từ nhắm mắt lại, hàng mi dày và dài, không hề run rẩy, chứng tỏ tâm trạng bình tĩnh của cô lúc này.

Một người mà ngay cả cái c.h.ế.t cũng không sợ, anh còn có thể làm gì cô?

Sắc mặt của Cận Ngôn Thâm trở nên rất đáng sợ, thực sự muốn bóp c.h.ế.t cô luôn!

Nhưng khi đối mặt với khuôn mặt của người phụ nữ ấy, một khuôn mặt không sợ chết, một khuôn mặt hoàn toàn không sợ hãi, anh cảm thấy ngọn lửa trong lòng bùng lên cao, ngoài ra, còn ẩn chứa một cảm giác thất bại sâu sắc!

"Ha ha…" đôi môi mỏng lạnh lẽo của anh phát ra hai tiếng cười lạnh, đột ngột buông cô ra.

Cơn đau mà cô đang chờ đợi đã không đến, Cảnh Kiều mở mắt, nhìn về phía anh.

"Tôi muốn bóp c.h.ế.t cô, cô vẫn còn sống đến bây giờ ư, lẽ ra đã c.h.ế.t ở căn hộ rồi!" Cận Ngôn Thâm nhìn cô với ánh mắt càng thêm lạnh lẽo; "Vỡ đồ của tôi, còn dám bỏ nhà đi suốt đêm?"

Cảnh Kiều không có phản ứng gì, nhẹ nhàng nói một câu; "Tổng giám đốc Cẩn thật là người hay quên, chính tổng giám đốc bảo tôi cút đi, quên rồi sao?"

"…" Cận Ngôn Thâm.

Một lúc sau, giọng nói âm trầm từ kẽ răng của anh bật ra, anh nghiến răng nghiến lợi; "Tôi bảo cô cút thì cô cút, ngoan ngoãn như vậy ư? Không nghĩ đến việc quỳ xuống cầu xin tha thứ sao?"

Loading...