Tuổi còn nhỏ, đầu óc quay nhanh, vô hình trung còn chỉ trích ngầm rằng nhân viên làm việc dưới trướng anh có vấn đề, Cận Ngôn Thâm nhướng mày, hờ hững không nói, cái miệng này khá sắc bén, gan cũng không nhỏ.
Lâm Tử An vào bằng cách nào, đương nhiên anh biết và còn rõ hơn cô.
Siết chặt hai tay, Cảnh Kiều căng thẳng nhưng không hối hận khi nói ra những lời chống đối anh.
Đôi mắt anh như tỏa ra khí độc, ngay khi bị anh nhìn chằm chằm đến mức không chịu nổi thì vừa lúc có một phóng viên lên tiếng, giải vây cho cô: "Cận tiên sinh, anh có yêu vợ mình không?"
Nhếch môi, Cận Ngôn Thâm vừa cười vừa không cười, một lần nữa ôm cô vào lòng, những ngón tay thon dài vuốt ve, gạt những sợi tóc lòa xòa trên mặt cô ra sau tai, rồi bình thản hỏi ngược lại: "Cô nghĩ sao?"
Hành động đã nói lên tất cả, còn cần hỏi nữa sao?
Cảnh Kiều tê cứng, cười gượng gạo, trong lòng thầm nghĩ, anh giả vờ thật giống!
"Cận tiên sinh, nghe nói trước đây anh từng hẹn hò với một người bạn gái tên là An Á, đúng không?" Một phóng viên khác lại hỏi.
Nghe vậy, nhiệt độ trong mắt Cận Ngôn Thâm đột nhiên giảm xuống vài độ, anh trả lời một cách lạnh lùng khác thường, cuối cùng, anh mím môi mỏng, nói: "Câu hỏi tiếp theo do vợ tôi trả lời."
Giật mình, cô còn chưa kịp phản ứng thì đã có phóng viên ném câu hỏi: "Cô Cảnh, cô và Cận tiên sinh quen nhau khi nào? Trước hay sau vụ tai nạn du thuyền?"
Cô nhìn người đàn ông bên cạnh theo bản năng, không biết trả lời câu hỏi này như thế nào, Cận Ngôn Thâm ngẩng đầu nhìn cô, ẩn ý sâu xa: "Chính em cũng không nhớ sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-34.html.]
"Sau đó." Cảnh Kiều nhìn phóng viên, có lẽ vì nhắc đến An Á nên cô cảm thấy một luồng khí lạnh chạy thẳng vào người.
"Có nghe nhiều lời đồn đại rằng cái c.h.ế.t của cô An Á có liên quan rất lớn đến cô Cảnh, hiện tại cô Cảnh lại kết hôn với Tổng giám đốc Cận, tức là bạn trai mà cô An Á vẫn đang hẹn hò trước khi mất, đây có phải là lợi dụng bạn thân để cố tình tiếp cận Cận tiên sinh rồi leo lên và đào tường góc không?"
Nữ phóng viên trẻ trung xinh đẹp nhưng vừa mở miệng ra, chủ đề đã trở nên gay gắt khác thường, ánh mắt sắc bén, nhắm thẳng vào Cảnh Kiều.
Chủ đề này vừa được đưa ra, mọi người trong phòng tiệc đã xôn xao, chuyện du thuyền chìm mới kết thúc chưa được mấy ngày, lại thêm việc có quá nhiều người chết, mọi người còn nhớ rất rõ.
Mê Truyện Dịch
Không ngờ một người phụ nữ trẻ như vậy mà tâm địa lại xấu xa đến vậy!
Những người đến đây đều là những nhân vật nổi tiếng trong giới thương trường và chính trị, lúc này đều chỉ trỏ sau lưng Cảnh Kiều, bàn tán xôn xao, thậm chí có người chỉ vào xương sống của cô mà mắng, đương nhiên các phóng viên cũng không bỏ qua tin tức giật gân như vậy, vừa viết vừa chụp.
Cảnh Kiều vốn không phải là người nói dối, nghe lời nữ phóng viên, cô tức giận, phẫn nộ, trực giác giải thích: "Cái c.h.ế.t của An Á đúng là có liên quan đến tôi nhưng tôi không lợi dụng cô ấy, càng không leo lên và đào góc tường, cô đừng vu khống người khác!"
Cô mới hai mươi tuổi, chưa từng đối mặt với truyền thông, càng chưa từng tiếp xúc với truyền thông nên cô không biết phải đối phó với phóng viên như thế nào, phải khéo léo xoay xở với phóng viên như thế nào.
Khi tiếp xúc với truyền thông, chỉ cần sơ suất một chút là có thể nhảy vào cái hố mà đối phương đã đào sẵn.
Và lần này, Cảnh Kiều vô tình đẩy mình vào đầu sóng ngọn gió.