Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 291

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:30:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đi thôi..." Cận Ngôn Thâm khẽ thốt ra hai chữ.

Địa hình đồi núi chưa được khai thác, xe ô tô không thể đi qua, đường nhỏ hẹp chỉ có thể đi xe mô tô địa hình.

Mê Truyện Dịch

Trên xe có mũ bảo hiểm, Cận Ngôn Thâm đưa cho Cảnh Kiều một chiếc: "Đội vào."

Kết quả, Cảnh Kiều đội lên đầu, sau khi Cận Ngôn Thâm bước chân dài, ngồi lên xe, cô ngồi sau anh.

Nhận đôi găng tay da đen mà trợ lý đưa tới, Cận Ngôn Thâm đeo vào: "Tiếp tục làm phương án, làm xong gửi vào email cho tôi."

Trợ lý gật đầu, ánh mắt tò mò liếc nhìn Cảnh Kiều.

Trên đường đi, Cận Ngôn Thâm lái xe mô tô địa hình rất nhanh.

Đường xóc nảy, có vũng nước nên rất gập ghềnh, như ngồi trên giường lò xo, cơ thể luôn không tự chủ được mà bật lên.

Bụng Cảnh Kiều bị xóc rất đau, cộng thêm cũng chưa ăn gì, rất muốn nôn.

Cô nghiến răng, đè nén cảm giác buồn nôn đó xuống, không phát ra một tiếng động nào, sợ Cận Ngôn Thâm nghe thấy, chê cô, không đưa cô đi.

Vì vậy, ở phía sau, cô luôn cẩn thận từng li từng tí.

"Dùng sức ôm chặt lấy eo tôi..." Lúc này, Cận Ngôn Thâm trầm giọng nói.

Cảnh Kiều hơi sửng sốt, sau đó vòng tay ôm lấy vòng eo săn chắc và khỏe mạnh của anh, rất ấm áp.

Giây tiếp theo, Cận Ngôn Thâm tăng ga, tăng tốc, xe chạy nhanh hơn.

Chiếc áo khoác đen sang trọng trên người anh theo gió bay phấp phới, cả người toát lên vẻ hoang dã và phong thái ngạo nghễ.

Khi không nhìn thấy anh, cô rất hoảng loạn, rất rối bời, trong lòng không có một chút hy vọng nào.

Bây giờ, ôm lấy eo anh, cảm nhận hơi ấm của anh, cô có một không gian và nơi duy nhất có thể khiến mình dựa vào và thở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-291.html.]

"Anh có thể cứu Cận Thủy Mặc ra khỏi tù không?" Khuôn mặt áp vào chiếc áo khoác, giọng nói của Cảnh Kiều nhẹ nhàng bay trong không trung.

Cận Ngôn Thâm không trả lời mà hỏi ngược lại: "Em nghĩ sao?"

"Không biết." Cảnh Kiều lắc đầu: "Ông cụ Cận nói rằng nhà họ Lạc rất lợi hại, có hậu thuẫn, có gia thế, đều rất cứng rắn."

"Không yếu, chỗ dựa ở Bắc Kinh thực sự rất lớn, không thể coi thường, nhà họ Lạc ở Bắc Kinh cũng chiếm một vị trí..."

Ngay cả anh cũng nói như vậy thì gia thế của nhà họ Lạc chắc chắn không nhỏ.

Dừng lại một lát, Cận Ngôn Thâm lại tiếp tục hỏi: "Nếu không cứu được Thủy Mặc thì sao?"

Cơ thể hơi cứng lại, sau đó, từ từ mềm nhũn, gió thổi bay tóc cô, làm đôi mắt cô trở nên mơ hồ, cô khẽ lẩm bẩm: "Có lẽ sẽ chết..."

An Á vì cô mà mất mạng, nếu Cận Thủy Mặc vì cô mà mất mạng, hoặc là ngồi tù.

Vậy thì, cô còn mặt mũi và lý do gì để sống tiếp nữa?

Giọng nói gần như không nghe thấy nhưng Cận Ngôn Thâm vẫn nghe được, trong lòng nổi lên một tầng lạnh lẽo.

Sau đó, anh nheo mắt lại, bàn tay đeo găng tay da đen vặn ga, xe lao vút về phía trước.

Đến Phố huyện, Cận Ngôn Thâm mở điện thoại, lập tức vô số tin nhắn và thông báo hiện ra.

Anh một tay đút vào túi quần âu, gọi điện cho trợ lý: "Bây giờ tin tức g.i.ế.c người đã đưa ra chưa?"

Trợ lý tra mạng, báo chí, còn có tin tức trên tivi, lắc đầu: "Đều chưa."

"Theo dõi trong vòng hai mươi bốn giờ, chỉ cần Lạc Quảng Thành đưa tin ra thì nhanh chóng bỏ tiền dập xuống ngay lập tức cho tôi, đúng rồi còn hai đứa con trai của ông ta?"

"Vâng, tổng giám đốc."

"Nhớ, sau khi dập tin tức ông ta đưa ra thì tung tin đồn về hai đứa con trai của ông ta ra." Giọng Cận Ngôn Thâm trầm thấp: "Tin đồn không cần đào sâu quá, chỉ cần điểm đến là được, để ông ta tự lo không hết."

Loading...