Cảnh Kiều vẫn không từ bỏ, lại lấy đồ gặm mua về: "Không thích màu xanh lá cây à, vậy mày thấy màu hồng này thế nào? Có phải rất nữ tính không?"
Hai lỗ mũi khịt khịt, tướng quân càng thêm chán ghét, thậm chí còn rùng mình lắc lông trên người.
Nó là con đực, sao lại thích màu hồng, còn nữ tính nữa chứ!
"..." Cảnh Kiều.
Nó có ý gì vậy?
Cận Ngôn Thâm hơi khát, cầm cốc cà phê, bước ra khỏi phòng làm việc.
Mắt nhìn lên, anh liền nhìn thấy m.ô.n.g của người phụ nữ nhô cao, đường cong tròn trịa của m.ô.n.g được phác họa ra, rất cong, đặc biệt là rãnh m.ô.n.g kẹp chặt giữa hai chân.
Lông mày khẽ nhướng lên, yết hầu Cận Ngôn Thâm chuyển động, rất có cảm giác bị quyến rũ, anh đột nhiên cảm thấy khô miệng.
Anh cầm cốc cà phê nhấp nhẹ, cốc áp vào môi mỏng, rất lâu không cảm thấy được sự ẩm ướt và trơn trượt từ cổ họng, cúi mắt xuống, mới phát hiện ra cốc đã rỗng, không còn một giọt nước nào.
Lông mày khẽ nhíu lại, Cận Ngôn Thâm dùng ngón tay dài xoa bóp giữa hai lông mày, đè nén những suy nghĩ đó xuống, cuối cùng anh lên tiếng: "Cô đang làm gì vậy?"
Giọng nói đột ngột vang lên khiến Cảnh Kiều giật mình, cả người cũng khựng lại, anh đi lại không phát ra tiếng động vậy?
Mê Truyện Dịch
"Tôi đang cho tướng quân đồ chơi." Không quay đầu lại, cô nói.
Đi đến máy lọc nước, Cận Ngôn Thâm rót một cốc nước ấm, cười khẩy: "Chó một tuổi mới chơi loại đồ chơi này, cô để tướng quân chơi..."
Cảnh Kiều nhíu mày, khá tò mò: "Tướng quân bao nhiêu tuổi rồi."
"Tám tuổi." Anh nhấp nhẹ nước ấm, làm dịu cổ họng, xua tan sự bồn chồn và nóng nảy, tùy ý hỏi: "Sao lại nghĩ đến việc mua đồ chơi cho tướng quân?"
"Nó coi mặt nạ của tôi là đồ chơi, cứ nghịch mãi, mặt nạ bị nó làm hỏng hết rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-269.html.]
Vừa nói, Cảnh Kiều vừa chỉ vào tướng quân, nó thật sự rất hư.
"..." Cận Ngôn Thâm.
Nói xong, Cảnh Kiều quay đầu lại nhưng chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng thẳng tắp của người đàn ông, so với vừa rồi, lạnh lùng hơn vài phần.
Cô không nghĩ nhiều, đặt đồ chơi cho tướng quân, sau đó vào bếp, cháo đã nấu xong, tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt.
Vội vàng xào hai món, Cảnh Kiều bày bát đũa, vừa lúc Cận Ngôn Thâm ra khỏi phòng làm việc.
Hai người ngồi đối diện nhau, lặng lẽ dùng bữa.
Cảnh Kiều ăn rất vội, vì trong lòng còn lo xem phim truyền hình. Bộ phim truyền hình đầu tiên do cô đóng, dù thế nào cũng phải xem cho hết.
Ăn tối xong, thậm chí Cảnh Kiều còn rửa bát rất qua loa, rửa xong trong ba nốt nhạc, liền chạy đi mở tivi.
Cận Ngôn Thâm cũng ngồi trên ghế sofa, thấy vậy, Cảnh Kiều vội vàng cầm lấy điều khiển, giấu ra sau lưng không lộ dấu vết.
Lưu ý đến hành động của cô, Cận Ngôn Thâm cười khẩy chế giễu một tiếng, đi vào phòng làm việc.
"Phù..." Thở phào nhẹ nhõm, Cảnh Kiều đổi kênh, vừa đúng lúc bài hát mở đầu kết thúc, cô khoanh chân ngồi trên ghế sofa, thích thú xem.
Trong phòng làm việc rất yên tĩnh, chỉ có tiếng ngón tay dài gõ bàn phím vang lên.
Cửa phòng làm việc không đóng, vì vậy tiếng tivi truyền đến rõ ràng.
Xoa xoa giữa hai lông mày, liếc nhìn phòng làm việc lạnh lẽo, Cận Ngôn Thâm ra khỏi phòng làm việc, ngồi trên ghế sofa, bắt chéo chân dài, đặt máy tính xách tay lên đùi.
Lúc này trên tivi đang phát cảnh Cảnh Kiều bị mẹ kế đánh đập tàn nhẫn, vừa độc ác vừa tàn nhẫn, lại còn mưa nữa, cô ướt sũng toàn thân, trốn dưới mái hiên, trông rất đáng thương.