Không xem phim điện ảnh và phim truyền hình cũng được, ít ra cũng xem thế giới động vật, hoặc là chương trình ẩm thực cũng được!
Tuy nhiên, mặc dù cô dám phàn nàn trong lòng nhưng lại không dám nói ra.
Mê Truyện Dịch
Dù sao, trận sóng gió ra mắt gia đình hôm nay mới vừa qua, lỡ như cô lại gây ra chuyện gì thì đừng hòng được sống yên ổn.
...
Sáng sớm hôm sau, khi Cảnh Kiều đang vỗ nước lên mặt, cô kinh ngạc phát hiện, mặt nạ của mình lại mất thêm một miếng!
Một hộp mặt nạ có năm miếng, cô mới mua một hộp, tối qua mới đắp một lần mà thôi, bây giờ chỉ còn hai miếng.
Đi ra khỏi phòng, cô nhìn Tướng quân đang ngáp dài một cách lười biếng: "Bảo bối, chúng ta có thể đừng nghịch mặt nạ nữa được không?"
Tướng quân không để ý đến cô, giống như chủ nhân của nó, vẻ cao quý không thèm để ý, quay người, tiếp tục ngủ.
Cảnh Kiều đau lòng vô cùng: "Bảo bối, một miếng mặt nạ cũng rất đắt, quan trọng là còn không thể ăn được, lần sau nếu muốn nghịch mặt nạ thì nói với tao một tiếng, tao mua xúc xích và xương thịt cho mày được không?"
Rất kiêu ngạo, Tướng quân hừ một tiếng thật to, tiếp tục quay cái m.ô.n.g mập mạp về phía cô.
"..." Cảnh Kiều.
Cô cảm thấy Tướng quân chính là một quái vật, chó nhà người ta đều thích chơi bóng nhựa, còn nó lại thích chơi mặt nạ, sở thích gì vậy!
Đến Cận Thị, Cảnh Kiều từ xa đã nghe thấy Tần Phái đang mắng người, tâm trạng nóng nảy, sắc mặt u ám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-255.html.]
Cô cúi đầu nhìn chân mình vẫn chưa lành hẳn, đã có thể tưởng tượng được lát nữa Tần Phái sẽ mắng cô như thế nào.
Hôm nay Cận Thủy Mặc đến rất muộn nhưng tâm trạng rất tốt, tươi cười rạng rỡ, giống như có chuyện gì vui lắm vậy.
Thấy Cảnh Kiều, anh ta nheo đôi mắt đào hoa cười: "Có phát hiện hôm nay thời tiết rất đẹp không."
Mây đen kéo đến, tuyết rơi bay, Cảnh Kiều hoàn toàn không cảm thấy thời tiết đẹp, chỉ thấy lạnh lẽo, mặc một chiếc áo lông vũ cũng không đủ chống rét.
"Hôm nay cô cẩn thận một chút, đừng đ.â.m đầu vào họng súng, Tần Phái giống như đang đến kỳ kinh nguyệt vậy, ước tính sẽ duy trì hai ngày, thậm chí còn lâu hơn." Cận Thủy Mặc lại nói.
"Tại sao?" Cảnh Kiều không hiểu.
Nhận cốc nước từ tay trợ lý, uống hai ngụm, Cận Thủy Mặc mới tiếp tục.
"Bộ phim truyền hình này vừa quay vừa chiếu, tối nay sẽ phát trên truyền hình, nếu có thể phá vỡ tỷ suất người xem, anh ta tốt, mọi người đều tốt, lỡ như tỷ suất người xem tệ hại, thảm bại toàn tập thì tuyệt đối sau này không có ngày tháng tốt đẹp."
Cảnh Kiều sửng sốt: "Danh tiếng của Tần Phái không phải vẫn ổn sao, một bộ phim truyền hình có tỷ suất người xem như thế nào thì cũng không đại diện cho điều gì chứ, có cần phải nghiêm túc như vậy không?"
"Những năm gần đây Tần Phái không được may mắn, đóng ba bộ phim điện ảnh thì ba bộ đều thất bại về doanh thu phòng vé, nếu bộ phim truyền hình này lại thất bại thì sẽ hoàn toàn không có đầu tư, không có đầu tư thì còn quay phim làm gì?"
Cắn chặt môi, Cảnh Kiều cảm thấy thật ra làm gì cũng không dễ dàng.
Không muốn đ.â.m đầu vào họng s.ú.n.g nữa, cô ngoan ngoãn ngồi xuống, bắt đầu xem kịch bản.
Cận Thủy Mặc dựa vào người cô, ngân nga một bài hát, hận không thể để cả thế giới biết tâm trạng anh ta đang rất vui vẻ. Có chút không yên tâm, Cảnh Kiều sợ mình không hiểu rõ nhân vật, vì vậy kéo góc áo Cận Thủy Mặc, lại giải thích cho anh ta một lần nữa.