Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 252

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:29:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Dũng đi vào, mọi người đều chào anh ta.

Ngẩng đầu lên, Bạch Băng nhìn một cái, trong lòng nghĩ, mặc dù Lâm Dũng không đẹp trai lắm nhưng đối với cô thì anh ta đặc biệt có lòng.

Ngày hôm sau đã mang đến cho cô ta quảng cáo, còn tìm cả trợ lý, nói được làm được, hiệu suất không phải bình thường mà nhanh.

"Mệt không?" Lâm Dũng ngồi xuống bên cạnh cô ta, rất hài lòng cách cô ta ăn mặc.

"Cũng ổn."

Gật đầu, Lâm Dũng ghé vào tai cô nói nhỏ: "Anh đợi em trong phòng trang điểm."

Câu nói này có ý gì, không thể rõ ràng hơn.

Lâm Dũng vừa đi, Bạch Băng liếc nhìn xung quanh, thấy không ai để ý đến mình, mới đi theo. Vừa đến phòng trang điểm chật hẹp, Lâm Dũng đã hung hăng đẩy cô ta vào tường: "Bảo bối, anh nhớ em muốn chết."

Không phản kháng, Bạch Băng mặc cho anh ta muốn làm gì thì làm.

"Quảng cáo này gấp phải làm trong dịp Tết nên hôm nay quay xong sẽ đẩy nhanh tiến độ hậu kỳ, ước chừng một hai ngày nữa là sẽ phát sóng, đến lúc đó em sẽ nổi tiếng."

Bạch Băng rên rỉ hai tiếng, không nói gì, hai tay vòng lấy cổ anh ta.

Cận Thị.

Diệp Luật vứt sấp tập kế hoạch, trực tiếp ngã xuống ghế sofa, mệt đến sắp chết.

"Rõ ràng là công ty của anh, tôi chỉ quải danh thôi mà, có cần lợi dụng tôi triệt để như vậy không?"

Trải tập tài liệu trước mặt, Cận Ngôn Thâm khẽ buông một câu: "Ở đây của anh chỉ là danh nghĩa, hay là về Diệp thị, chọn đi?"

"Danh nghĩa." Diệp Luật trả lời rất dứt khoát: "Tôi không hứng thú với công ty, đặc biệt càng không hứng thú thừa kế công ty gia tộc, suốt ngày đối mặt với một đám già cố chấp, thanh xuân tươi đẹp của tôi sẽ tiêu tan."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-252.html.]

"Ừ, nghe ra rồi, cậu vẫn thích bị tôi lợi dụng hơn."

Cận Ngôn Thâm cong nhẹ môi mỏng, ký tên rồng bay phượng múa lên tài liệu, nét chữ mạnh mẽ có lực.

"Nhưng mà, có một điều tôi không hiểu, Cận Thị lớn như vậy mà anh quản không xuể, vậy mà còn mở công ty!"

Đầu bút khẽ dừng lại, ánh mắt Cận Ngôn Thâm lúc sâu lúc cạn, thêm vài phần lạnh nhạt: "Sau này, có một ngày cậu sẽ hiểu."

Diệp Luật lắc đầu, đúng là thích làm ra vẻ bí ẩn, thật chẳng thú vị.

Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, anh ta buông bút trong tay, dựa vào ghế da, như vô tình hỏi: "Có ai gọi anh là chú chưa?"

"Có chứ, cháu gái tám tuổi và cháu trai mười tuổi."

Cận Ngôn Thâm đưa tay xoa xoa trán: "Tuổi lớn hơn một chút."

Mê Truyện Dịch

"Cháu trai mười hai tuổi."

"Thôi, coi như tôi chưa hỏi." Cận Ngôn Thâm nhướng mày.

Nhưng Diệp Luật lại có vẻ gian xảo: "Có người gọi anh là chú sao? Bình thường mà, với tuổi của anh bây giờ, chắc chắn gọi là chú rồi, chẳng lẽ còn gọi là anh sao?"

Không muốn nghe nữa, anh cảm thấy mình bị thần kinh, mới đi thảo luận với Diệp Luật về vấn đề trẻ con và vô bổ như vậy.

"Được rồi, đến đây là hết chủ đề này."

"Tôi nói cho anh biết, điều này hoàn toàn phụ thuộc vào việc anh thường ở bên cạnh loại người nào, ví dụ như anh và cô vợ vừa trẻ vừa đẹp của anh đứng cạnh nhau, chắc chắn người khác gọi anh là chú, anh trai là cách gọi dành cho những chàng trai trẻ, còn nếu ở bên những người phụ nữ trưởng thành thì chắc chắn là Cận tiên sinh Cận tiên sinh, tuyệt đối sẽ không có ai gọi anh là chú, tin không?"

Cận Ngôn Thâm gạt tàn thuốc, không nói gì.

Nhưng những lời Diệp Luật nói rất dễ nghe, xét cho cùng cũng rất đúng.

Loading...