Sảnh lớn, nhân viên đoàn phim đang bận rộn dọn dẹp dụng cụ, Tần Phái đang nói chuyện với phó đạo diễn, ánh mắt liếc thấy bóng dáng người đàn ông cao lớn từ xa đến gần, anh ta vội vàng tiến đến: "Tổng giám đốc Cận."
Ánh mắt Cận Ngôn Thâm hơi nheo lại, có chút chán ghét anh ta: "Có chuyện gì?"
"Hôm nay là Tết Dương lịch, toàn bộ đoàn phim chúng tôi đều có tiệc tụ tập, tổng giám đốc Cận có muốn cùng tham gia không?"
Đối phương rất ghét anh ta, Tần Phái không phải không nhìn ra, mà là lựa chọn phớt lờ.
Xã hội chính là một cái vạc nhuộm đủ màu sắc, muốn thích nghi, muốn tồn tại thì phải học cách nói chuyện và học cách làm ngơ.
"Toàn bộ?" Anh nhíu mày, ánh mắt vô tình lướt qua bóng dáng mảnh khảnh kia, rồi dần dần sâu hơn rồi lại nhạt dần.
"Vâng, tổng giám đốc Cận có muốn cùng tham gia tiệc tụ tập không?"
Khi Tần Phái mở lời mời lần nữa, Cảnh Kiều vừa vặn đi tới lấy đồ, vì vậy nghe rất rõ ràng.
Cô thầm chu môi, khóe miệng cười nhạo, cảm thấy Tần Phái hoàn toàn là công cốc.
Ánh mắt Cận Ngôn Thâm rất sắc bén, chỉ một cái liếc mắt đã bắt gặp được sự chế giễu trong mắt và trên khóe miệng của người phụ nữ, anh trực tiếp trả lời hai chữ: "Được."
Nghe vậy, Tần Phái đột nhiên cảm thấy bất ngờ, tiếp theo là kinh ngạc.
Mê Truyện Dịch
Còn Cảnh Kiều hiển nhiên cũng không ngờ sẽ có kết quả như vậy, hơi cứng đờ đối với bóng lưng của hai người.
Cận Ngôn Thâm nhướng mày, tâm trạng đột nhiên tốt hơn rất nhiều.
Lấy xong đồ cần lấy, Cảnh Kiều không để ý đến hai người, quay người bỏ đi.
Toàn bộ đoàn phim không phải là ít người, vì vậy những người có xe thì chở thêm vài người, những người không có xe thì chen chúc một chút.
Cận Thủy Mặc đổi một chiếc xe khác, lái xe Bentley.
Cảnh Kiều và Bạch Băng cùng nhau đi đến bên xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-224.html.]
Sau khi Cận Ngôn Thâm đợi Cảnh Kiều ngồi vào trong xe, Cận Thủy Mặc cười lạnh một tiếng, trực tiếp chặn trước mặt Bạch Băng, bước dài chân, chặn đường cô ta lại, không khách khí: "Có biết xấu hổ không?"
Hành động rất rõ ràng, không cho Bạch Băng lên xe của anh ta, chở ai cũng không chở cô ta!
Mặt tái nhợt, Bạch Băng cắn môi, quay người, rời đi.
Trên đường đi, tâm trạng Cảnh Kiều rất buồn bã, luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Ngẩng đầu lên, Cận Thủy Mặc nhìn thấy chiếc Rolls-Royce bám theo phía sau qua gương chiếu hậu, anh ta kinh ngạc nói: "Anh cả tôi về rồi, xe của anh ấy đang ở phía sau."
Không có phản ứng gì, Cảnh Kiều hờ hững đáp một tiếng, cúi đầu, chơi điện thoại.
Hai chiếc xe sang trọng đi một trước một sau đến trước cửa khách sạn.
Lúc đầu, Tần Phái nghĩ rằng tụ tập thì chọn đại một nhà hàng nào đó là được.
Nhưng sau khi Cận Ngôn Thâm đồng ý thì chỉ có thể chọn khách sạn năm sao, tiêu chuẩn tuyệt đối không được thấp.
Các diễn viên chính ngồi một bàn, những nhân viên khác ngồi tùy ý.
Sau khi xuống xe, bụng Cảnh Kiều hơi khó chịu, cô chạy vào nhà vệ sinh.
Trong phòng riêng.
Tất cả các diễn viên chính đều ngồi quanh bàn tròn.
Cận Ngôn Thâm và Tần Phái ngồi cạnh nhau, ở giữa có một chỗ trống, tiếp theo là Cận Thủy Mặc.
Có không ít phụ nữ để mắt đến vị trí tốt nhất này.
Giang Phỉ Nhi kéo lại chiếc khăn choàng tua rua trên người, đi giày cao gót thẳng tới.
Đang định ngồi xuống thì đột nhiên có người kéo ghế ra phía sau, cô ta vội vàng giữ vững cơ thể, quay đầu lại.