Nhưng bây giờ, hai người cùng ở trong một căn phòng, thậm chí còn ngồi cùng nhau, má cô ấy ửng hồng, trái tim không kiểm soát được, có chút rung động.
Mười phút sau, Cảnh Kiều bưng nồi lẩu ra, mùi thơm nức mũi, vị cay nồng.
Ba người vây quanh một bàn, ăn rất vui vẻ.
Ăn tối xong, Cận Thủy Mặc lại mở một bộ phim, vẫn là để Cảnh Kiều học tập.
Nhìn một lúc, Bạch Băng đứng dậy, bắt đầu dọn dẹp bàn ăn.
Còn Cảnh Kiều đã buồn ngủ gục trên ghế sofa ngủ thiếp đi, hơi thở phập phồng đều đặn.
Cận Thủy Mặc quay đầu lại, không hề báo trước đụng phải Cảnh Kiều đang ngủ say.
Ánh đèn chiếu xuống, làn da cô trắng nõn mịn màng, giống như khoảnh khắc cô ngoi lên khỏi mặt nước hồ, thanh thuần mà xinh đẹp...
Ánh mắt Cận Thủy Mặc có chút mơ hồ.
Mê Truyện Dịch
Sau đó, anh ta như bị mê hoặc, chậm rãi, từ từ cúi xuống, đôi môi mỏng áp lên đôi môi đỏ mềm mại của cô.
Không ngờ lại đụng phải cảnh này, Bạch Băng quay lại phòng khách đứng ngây ra như phỗng, giống như có một thanh kiếm sắc nhọn đ.â.m vào tim cô ta, đau đến không thở nổi, đồng thời lại tràn ngập sự ngưỡng mộ, chua xót, đủ loại cảm xúc không cam lòng.
Nhận ra ánh mắt nhìn về phía mình, Cận Thủy Mặc không vội không vàng đứng dậy, ngón tay thon dài vuốt ve đôi môi mỏng, nhướng mày cười với Bạch Băng.
Hoàn toàn không quan tâm đến việc mình làm bị đụng phải!
Sau đó, anh ta cúi xuống bế ngang Cảnh Kiều, cẩn thận đặt cô lên giường, nhẹ nhàng đắp chăn...
Ngồi vào trong chiếc xe đua Ferrari màu đỏ, Cận Thủy Mặc huýt sáo thật to, tâm trạng rất tốt, chờ Bạch Băng.
Bạch Băng vẫn chưa xuống lầu, đang dọn dẹp đống lộn xộn trong bếp nhưng tâm trí lại không ở đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-216.html.]
Cảnh Cận Thủy Mặc hôn Cảnh Kiều cứ lặp đi lặp lại, không ngừng hiện ra trước mắt cô ta, giống như một câu thần chú vậy.
Bàn tay không tự chủ được nắm chặt cây lau nhà, khuôn mặt vốn ngọt ngào đáng yêu của Bạch Băng hơi trở nên dữ tợn.
Ánh mắt cô ta lại nhìn quanh căn hộ xa hoa khác thường, suy nghĩ xoay chuyển.
Kể từ lần về nhà trước, cô ta đã cố tình lên mạng tra cứu về căn hộ ở đây, không có giá gần sáu bảy mươi triệu thì không thể mua được một căn hộ.
Rõ ràng, chủ nhân của ngôi nhà này không phải là Cảnh Kiều, mà là anh trai của Cận Thủy Mặc, tức là nhà của Cận Ngôn Thâm.
Vậy thì, tại sao Cảnh Kiều có thể ở đây, lại còn có chìa khóa?
Hơn nữa, cảm giác mà cô ấy mang lại cho người khác là rất quen thuộc, rất tự nhiên, giống như cô ấy là nữ chủ nhân ở đây vậy!
Điều duy nhất có thể giải thích hợp lý là, cô ấy là người phụ nữ được Cận Ngôn Thâm bao nuôi!
"Ha ha..." Bạch Băng cười khẩy chế giễu hai tiếng, cô ta còn tưởng Cảnh Kiều có thể trong sáng đến mức nào, hóa ra cũng chỉ như vậy thôi!
Tuy nhiên, có thể được Cận Ngôn Thâm hô mưa gọi gió ở A thị bao nuôi, chắc chắn kiếp trước cô đã cứu cả dải ngân hà.
Mà, nếu Cận Thủy Mặc có thể coi trọng loại phụ nữ như Cảnh Kiều thì cô càng không có vấn đề gì.
Vừa nãy, vô tình đụng phải Cận Thủy Mặc hôn Cảnh Kiều, mặc dù tim cô ta rất đau, thậm chí không thở nổi.
Nhưng, cô ta lại nhìn ra được một điểm rất quan trọng.
—— Trong mắt Cận Thủy Mặc có dục vọng và rất mãnh liệt, toàn thân tỏa ra mùi hoocmon nồng nặc khác thường.
Điều này có nghĩa là, tối nay anh ta, cần một người phụ nữ.