Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 159

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:20:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chúc Cận tiên sinh có một chuyến đi vui vẻ, nếu anh có nhu cầu gì, tôi sẽ phục vụ anh bất cứ lúc nào."

Tiếp viên hàng không vẫn tiếp tục mỉm cười, như một đóa hoa đang nở rộ, bộ n.g.ự.c cao ngất không ngừng lay động, mang theo hàm ý ám chỉ rất mạnh mẽ.

Phục vụ? Phục vụ trên giường ư?

Chớp chớp mắt, Cảnh Kiều không kìm được ho nhẹ hai tiếng, cô cảm thấy chắc chắn mình không nghĩ sai! Mặc dù tiếp viên hàng không ám chỉ nhưng biểu đạt rất rõ ràng!

Nhíu mày, khuôn mặt đẹp trai và bắt mắt của Cận Ngôn Thâm đầy vẻ không kiên nhẫn, vẫy tay bảo cô ta đi, sau đó lấy ra một lọ thuốc, uống thuốc.

Đôi mắt rất tinh, khóe mắt Cảnh Kiều vô tình nhìn thấy mấy chữ trên lọ thuốc, trầm cảm tinh thần, mất ngủ...

Sững sờ, cô tưởng mình nhìn nhầm, vì vậy cô nghiêng người về phía trước và đưa đầu ra ngoài, lần này nhìn rất rõ ràng, quả thực không sai!

Đột nhiên, Cận Ngôn Thâm liếc mắt nhìn sang, không ngờ lại bị bắt quả tang, Cảnh Kiều giật mình, tim đập thình thịch, vội vàng quay mặt về phía cửa sổ.

"Tò mò như vậy, tôi đưa cho cô xem?" Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô, lời nói của Cận Ngôn Thâm không lạnh không nóng, không nghe ra cảm xúc thực sự.

Cố ý há miệng ngáp, Cảnh Kiều nào dám nhìn anh, giả vờ rất buồn ngủ: "Buồn ngủ quá, tôi ngủ trước đây, ngủ ngon."

Bây giờ đang ở trên máy bay, xung quanh lại có nhiều người như vậy, chắc chắn anh sẽ không làm gì cô!

Lạnh lùng nhìn cô, một lúc sau, Cận Ngôn Thâm nheo mắt lại, thân hình khỏe mạnh nằm xuống ghế da, nhắm mắt giả vờ ngủ.

Nghe thấy tiếng hít thở đều đều từ bên cạnh truyền đến, Cảnh Kiều mới cẩn thận mở một mắt, lén lút nhìn trộm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-159.html.]

Người đàn ông đã ngủ say, khuôn mặt ngũ quan rõ ràng bớt đi vẻ sắc bén và lạnh lùng thường ngày nhưng đường nét vẫn cứng rắn, ẩn chứa sự ngạo mạn và bá đạo không ai sánh bằng.

Một người đàn ông ngay cả trong giấc mơ cũng mạnh mẽ như vậy mà lại mắc chứng trầm cảm tinh thần, mất ngủ?

Cô nhìn thế nào cũng không thấy anh là kiểu người mắc chứng trầm cảm tinh thần, ở cả thành phố A, chỉ có anh khiến người khác phải nể mặt, ai dám để anh nể mặt?

Chẳng lẽ, anh đã từng bị kích thích gì đó khi còn nhỏ?

Mê Truyện Dịch

Ngay khi cô đang suy nghĩ lung tung, tiếp viên hàng không lắc hông đi tới, vẻ mặt yêu mến, cầm chăn đắp nhẹ cho người đàn ông, còn cố ý cọ vào cánh tay rắn chắc của anh, cọ rất gần, n.g.ự.c suýt nữa thì đụng vào.

Thấy vậy, Cảnh Kiều cũng không biết tại sao lại có chút khó chịu, trực tiếp lên tiếng cắt ngang hành động lén lút của tiếp viên hàng không: "Tôi cũng muốn một cái chăn!"

"Vị tiểu thư này, xin cô nói nhỏ một chút, Cận tiên sinh đã ngủ rồi, cô sẽ làm phiền anh ấy." Tiếp viên hàng không có chút không hài lòng.

"..." Cảnh Kiều càng khó chịu hơn, vẫn lớn tiếng: "Tôi muốn một cái chăn!"

Tiếp viên hàng không trừng mắt nhìn cô, lúc này mới miễn cưỡng đi lấy chăn.

Vểnh mũi hừ lạnh một tiếng, Cảnh Kiều cũng trừng mắt nhìn cô ta, có gì mà oai, cẩn thận cô đi khiếu nại cô ta!

...

Có lẽ là hôm qua quá buồn ngủ, đến khi Cảnh Kiều tỉnh lại thì đã là trưa ngày hôm sau, máy bay đã sắp hạ cánh.

Có chút đói, cô gọi tiếp viên hàng không lấy một phần ăn sáng, thong thả ăn, nhận ra người đàn ông bên cạnh đang nhìn mình, Cảnh Kiều không ngẩng đầu lên, coi anh như không khí.

Loading...