Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:13:50
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đã muốn đi như vậy thì tự đi bộ đi, tôi không có thời gian và nhàn rỗi để đưa cô..."

Ngũ quan lạnh lùng, giọng nói trầm thấp mang theo băng giá, Cận Ngôn Thâm đứng thẳng người, đóng cửa xe, đôi chân dài thẳng tắp bước vào biệt thự.

Tiếng động rất lớn, gần như điếc tai, tai Cảnh Kiều cũng hơi tê liệt, ngây người ngồi trong xe, không có phản ứng gì.

Một lúc lâu sau, thậm chí ngồi mười phút sau, cô mới tỉnh táo lại, cắn môi, vẻ mặt không thể tin nổi.

Ý của anh ta là... Ý của anh ta là không định đưa cô đến trại tạm giam sao?

Nhịp tim không tự chủ mà tăng nhanh, Cảnh Kiều có cảm giác như mình đã sốt đến hồ đồ, khuôn mặt nóng bừng bừng, chân lại nhẹ bẫng bồng bềnh trên không trung, như đang mơ một giấc mơ.

Vẫn không thể tin vào sự thật trước mắt, cô giơ tay lên véo mạnh vào mặt mình, lập tức đau đến mức hốc mắt đỏ bừng, nước mắt suýt rơi.

Hóa ra, tất cả chỉ là sự thật, không phải mơ, khóe miệng Cảnh Kiều nở nụ cười, trong nháy mắt cảm thấy ấm áp.

Người đàn ông đó, dường như không tàn nhẫn lạnh lùng như cô tưởng tượng trong lòng...

Nếu anh thực sự muốn đưa cô đến trại tạm giam, tại sao lại phải đưa cô đi ăn, còn mua thuốc cho cô?

...

Không bật đèn, Cận Ngôn Thâm đứng trước cửa sổ, người đàn ông mặc chiếc áo khoác đen dài đến đầu gối, thân hình cao ráo thẳng tắp, hai tay khoanh trước ngực, nhìn xuống chiếc xe.

Khóe môi nở một nụ cười lạnh lẽo, anh đưa bàn tay to lên trán, nhiệt độ cao hơn bình thường một chút, rõ ràng là anh bị sốt.

Hơn nữa còn sốt khá nặng, nếu không, tại sao anh không đưa cô vào trại tạm giam mà lại đưa về?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-139.html.]

Cô là kẻ g.i.ế.c người, là thủ phạm g.i.ế.c c.h.ế.t An Á, đáng lẽ phải bị trừng phạt nghiêm khắc nhất.

Đưa vào trại tạm giam, có ăn có ở, hơn nữa không có ai hành hạ cô, đây là hình phạt gì? Vì vậy, đưa cô về là lựa chọn đúng đắn nhất!

Mê Truyện Dịch

Nghĩ đến đây, đôi mày cau có của Cận Ngôn Thâm cuối cùng cũng giãn ra, cởi áo khoác, đi về phía phòng tắm.

Đứng trước cửa phòng, Cảnh Kiều cắn môi, vỗ nhẹ vào mặt, sau đó đẩy cửa phòng, bước vào.

Trong phòng không có ai, cô hơi ngẩn người, chẳng lẽ anh đã đến thư phòng?

Nhưng rõ ràng đèn trong thư phòng không sáng, tối đen một mảnh.

Đúng lúc này, tiếng bước chân truyền đến, Cận Ngôn Thâm từ phòng tắm đi ra, hông eo gợi cảm quấn khăn tắm, dáng vẻ rất lỏng lẻo, như thể sắp rơi xuống, đường nhân ngư lộ ra bên ngoài.

Cảnh Kiều thực sự bị dọa sợ, hoàn toàn không ngờ anh sẽ đột nhiên xuất hiện sau lưng, cơ thể không khỏi run lên.

"Cảm ơn." Ổn định tinh thần, cô vặn hai bàn tay trắng nõn mịn màng, giọng nói mềm mại.

Không biết tại sao, cơn giận của Cận Ngôn Thâm vốn đã dần dần tan biến nhưng khi nghe lời cảm ơn của Cảnh Kiều, trước mắt lại hiện ra An Á đã chết, cơn giận bùng lên, anh khó chịu rút một điếu thuốc, sau đó ngậm vào đôi môi mỏng, không để ý đến cô ta.

Cảnh Kiều l.i.ế.m môi, suy nghĩ một chút, sau đó bước ra khỏi phòng.

Miệng người đàn ông đó rất kén chọn, lại ghét mì hành như vậy, chắc chắn là không ăn, lúc nãy ở nhà hàng, thậm chí anh còn không động đũa, chỉ hút hai điếu thuốc.

Vì vậy, cô muốn làm một chút đồ ăn đêm, coi như là cảm ơn anh.

Tính cách của Cảnh Kiều chính là như vậy, anh mềm, cô sẽ mềm hơn anh, mềm đến mức không có chút phòng bị nào, sẽ lấy ra tất cả của mình.

Loading...