Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 1:072

Cập nhật lúc: 2025-06-28 07:03:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai tay ôm đầu, Lâm An Á đồng tử giãn ra, không có chút ý thức nào, lẩm bẩm khẽ nói: "Kẻ lừa đảo, kẻ lừa đảo!"

"Không lừa cô đâu, buông An An xuống, bây giờ tôi đưa cô về chung cư Lâm Hải." Cận Ngôn Thâm đúng lúc lên tiếng.

"Anh đã lừa tôi quá nhiều lần, lần nào tôi cũng tin anh nhưng rồi anh lại nuốt lời, lại không cần tôi, lần nào cũng vậy!"

"Phải làm thế nào thì cô mới chịu tin?"

"Quỳ xuống, quỳ trước mặt tôi, tôi sẽ tin!"

Cảnh Kiều n.g.ự.c phập phồng, nhìn về phía Cận Ngôn Thâm.

Anh đến vội vàng quá, quần áo trên người vẫn chưa kịp thay, vẫn là quần dài đen, áo sơ mi trắng, trông vừa sang trọng vừa lịch lãm.

Nghe Lâm An Á nói vậy, anh không do dự, cũng không lưỡng lự, chân dài sải một bước, trực tiếp quỳ xuống trước mặt cô ta.

Cảnh Kiều dời mắt đi, nắm chặt hai tay, không nhìn.

Đấng nam nhi bảy thước, Cận Ngôn Thâm chưa từng quỳ trước mặt ông nội, cũng chưa từng quỳ trước mặt bà Cận đã sinh ra và nuôi dưỡng anh, đây là lần đầu tiên.

"Ba, ba đừng quỳ, con không muốn ba quỳ, ba..."

An An tuy còn nhỏ nhưng nhìn thấy ba cao lớn như vậy quỳ trước mặt mình, trong lòng rất khó chịu.

"An An ngoan, ba không sao." Đôi môi mỏng của Cận Ngôn Thâm cong lên, mỉm cười khẽ, vì con gái và Cảnh Kiều, anh quỳ cũng cam lòng: "Buông d.a.o và An An xuống, tôi đưa em về chung cư Lâm Hải, chúng ta cùng sống, không có người khác, chỉ có tôi và em."

Anh cố tình hạ thấp giọng, rất dịu dàng, trong đó mang theo sự dụ dỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-1072.html.]

"An Á, không có người khác, chỉ có tôi và em, đi không? Lại đây, nắm tay tôi."

Anh đang dụ dỗ Lâm An Á.

Quả thực, Lâm An Á bị những lời nói ngọt ngào này lay động đôi chút, không có người khác, chỉ có anh và cô ta, cuộc sống mà cô ta mơ ước.

"Em không thích hoa hồng sao? Về Cận Trạch, nhổ hết hoa trong vườn sau đi, trồng hoa hồng cho em..."

Mê Truyện Dịch

Cảnh tượng càng ngày càng đẹp, Lâm An Á mắt hơi động, dường như có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đó, đầy vườn hoa hồng đỏ, gió nhẹ thổi qua, cánh hoa lay động trong gió, mang theo một mùi hương.

Nhưng bố Lâm lại cảm thấy cô ta rất đáng xấu hổ, vì một người đàn ông mà hại mình thành ra thế này, gia đình cũng tan nát.

Ông không còn kiên nhẫn để nói hay dỗ dành Lâm An Á nữa, ông nhấc chân, đi về phía Lâm An Á.

Vừa rồi, Lâm An Á đang chìm đắm trong hồi ức, bỗng nhiên lấy lại tinh thần, trừng mắt nhìn bố Lâm, con d.a.o trên tay đ.â.m xuống———

Tiếp đó, tiếng hét thảm thiết và tiếng khóc của An An phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm, vô cùng chói tai, giây tiếp theo, lại đột nhiên trở về sự bình lặng.

"An An!"

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Cảnh Kiều dùng hết sức lực gào lên, đau đớn đến xé lòng, không thể dùng lời nào để diễn tả.

Hành động của bố Lâm chọc giận Lâm An Á, Lâm An Á như phát điên, giơ con d.a.o trong tay lên, lướt qua, mũi d.a.o sắc bén, d.a.o vừa giơ lên hạ xuống, ngón áp út của An An đã bị cắt đứt.

"Mẹ ơi, đau quá, ba ơi, con đau quá..."

Máu tươi phun ra như suối, An An lẩm bẩm, liên tục gọi mẹ, gọi đau, sau đó mặt tái nhợt ngất đi.

Loading...