Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 1:018

Cập nhật lúc: 2025-06-28 06:58:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật vậy, với tư cách là quản gia, ông ta đã vượt quá giới hạn.

Không nói gì, Cận Ngôn Thâm quay người nhìn ông ta.

Thấy vậy, quản gia Trương càng hoảng loạn, tự trách.

Môi mỏng khẽ cong, đi tới, Cận Ngôn Thâm ôm quản gia Trương, lòng bàn tay vỗ nhẹ vào lưng ông ta; "Chú Trương, cảm ơn chú."

Bốn chữ đơn giản, dứt khoát, anh buông ra, lên lầu.

Đứng dưới cầu thang, quản gia Trương nước mắt lưng tròng, ông biết, cậu cả hiểu ông, hiểu cho ông.

Điều duy nhất ông ta không muốn nhìn thấy chính là hai người bạn trở mặt thành thù.

Đẩy cửa phòng ra, Cận Ngôn Thâm đưa tay vuốt ve bàn làm việc, căn phòng, là của Viêm Trí Viễn.

Ánh mắt dừng lại ở két sắt, anh nhíu mày, suy nghĩ miên man, chiếc két sắt này là của riêng Viêm Trí Viễn, chìa khóa do quản gia Trương quản lý, ngoài ông ra, chưa từng có ai mở ra.

Gọi điện thoại cho phòng khách, anh trầm giọng ra lệnh; "Bảo chú Trương mang chìa khóa lên đây."

Hai phút sau, quản gia Trương lên lầu, cầm theo chìa khóa.

Trong phòng không có ai, Cận Ngôn Thâm tiện tay kéo một chiếc ghế, ngồi xuống, dùng chìa khóa mở két sắt.

Bên trong trống rỗng, chỉ có một tờ giấy mỏng.

Nhặt lên, anh dựa lưng vào ghế, ngón tay dài lật ra, năm chữ kết quả giám định quan hệ cha con đập vào mắt, yết hầu chuyển động, nheo mắt, nhìn xuống.

Sau đó đi xuống lầu.

Quản gia Trương đứng bên bàn ăn, vẫn đang bảo người giúp việc chuẩn bị bữa tối.

"Chú Trương, sau này Cận Trạch sẽ giao hết cho chú quản lý." Cận Ngôn Thâm khẽ dặn dò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-1018.html.]

Nghe vậy, quản gia Trương sửng sốt; "Cậu cả, lời này của cậu có ý gì?"

"Bà ta ở trong bệnh viện tâm thần, ước tính cả đời này sẽ không ra ngoài nữa, còn Thuỷ Mặc cũng đã nhắn tin cho tôi, có lẽ sẽ không trở về nữa, đối với Cận Trạch, tôi cũng không có cảm tình."

Lời đã nói rất rõ ràng, quản gia Trương hiểu ra, thở dài một tiếng.

"Cậu cả, vậy tôi cũng đi luôn, tôi ở lại đây đều là vì lời dặn dò của tiên sinh, bây giờ Cận Trạch chỉ còn là một tòa thành trống, không còn ý nghĩa gì nữa."

Cận Ngôn Thâm đứng đó, cầm một cốc nước, khẽ nhấp.

"Đúng là một tòa thành trống nhưng dù là thành trống, cũng có lý do tồn tại của nó, những người khác tôi không yên tâm, chỉ có chú là tôi có thể yên tâm."

"Nhưng, tôi không còn ý nghĩa tồn tại nữa."

Quản gia Trương vẫn từ chối; "Chỉ cần Cận Trạch còn một người, tôi sẽ kiên trì đến cùng, cậu cả, hãy để tôi đi."

Ngón tay vuốt ve cốc nước, Cận Ngôn Thâm hỏi ông ta; "Thật sự không có ý định ở lại nữa sao."

"Vâng, cậu cả, tuổi cũng lớn rồi, tôi muốn về quê dưỡng già." Lần này quản gia Trương thực sự đã quyết tâm, không còn ý định ở lại đây nữa.

"Được, chú Trương, tôi không ép chú."

Cận Ngôn Thâm không nói thêm gì nữa, gọi điện cho trợ lý công ty, bảo anh ta ngày mai mang một trăm triệu tiền séc đến đây.

Quản gia Trương lắc đầu, nhất quyết không chịu, Cận Ngôn Thâm vỗ vai ông ta, rồi rời đi.

Mê Truyện Dịch

Không về căn hộ, anh lại đến bệnh viện tâm thần.

Viện trưởng nói tình hình của bà Cận rất không tốt, mỗi ngày đều như phát điên, đầu đập vào tường.

Gật đầu, sắc mặt Cận Ngôn Thâm hờ hững, không có ý định quan tâm.

Loading...