Vợ yêu của thủ lĩnh lạnh lùng - Chương 83: Cảm ơn Mộc Tiêu Dĩnh

Cập nhật lúc: 2025-04-23 08:16:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triển Thiếu Kiệt phiền muộn đứng ở trước cửa sổ sát đất hút thuốc, tàn thuốc trên sàn có thể chồng thành núi. Triển Thiếu Kiệt không phải một người thích hút thuốc.

 

Nhưng khi gặp phải chuyện khó giải quyết, anh ta sẽ đứng ở trước cửa sổ sát đất, nhìn những tòa nhà cao tầng san sát ở phía xa, ánh đèn của vạn gia đình dần dần lụi tàn. Anh ta hút hết điếu này đến điếu khác, đắm chìm trong làn khói mờ ảo của thế giới riêng.

 

Tô Tuyệt nửa đêm mới tỉnh lại nhưng không thấy Triển Thiếu Kiệt. Cậu cười tự giễu, cố nén cơn đau đầu bò dậy muốn rót cốc nước uống. Triển Thiếu Kiệt nghe thấy tiếng động trong phòng khách, mở cửa thư phòng liền thấy Tô Tuyệt đang đứng ở đó.

 

“Tỉnh rồi?”

 

Triển Thiếu Kiệt lặng lẽ đứng sau lưng Tô Tuyệt khiến Tô Tuyệt đang rót nước giật mình run tay, nước ấm trong nháy mắt đổ hết lên tay cậu.

 

Triển Thiếu Kiệt thấy tay Tô Tuyệt bị bỏng, mạnh mẽ kéo cậu vào bếp xả nước lạnh.

 

“Thật là ngốc.”

 

Lời Triển Thiếu Kiệt đổi lấy sự im lặng của Tô Tuyệt. Thực ra Triển Thiếu Kiệt không cần phải như vậy, lão đại rửa tiền kia cũng sẽ không thật sự buông tha cậu, vì người này có mối quan hệ sâu xa với nhà họ Tô.

 

Cậu cố sức chạy trốn đến đây chính là để thoát khỏi sự khống chế của nhà họ Tô. Là cậu quá yếu đuối mới khiến nhà họ Tô rơi vào tay người đó. Nghĩ vậy Tô Tuyệt tự giễu cười.

 

“Đúng là rất ngốc, chính vì ngốc nên tôi mới để mặc mình bị người ta ức hiếp. Chính vì ngốc, tôi mới không giữ được những thứ cha tôi để lại. Chính vì ngốc, tôi mới…”

 

Triển Thiếu Kiệt nghe những lời này của cậu, trong lòng dâng lên một nỗi áy náy cùng cảm giác tự trách. Nếu Tô Tuyệt không xen vào chuyện của anh ta, hẳn là cậu sẽ không rơi vào tình cảnh này.

 

Triển Thiếu Kiệt nhìn chằm chằm vào mắt Tô Tuyệt, lông mi cậu rất dài, rất đẹp. Một người đàn ông lớn lên xinh đẹp quyến rũ như vậy, lúc làm việc ở quán bar, chắc chắn cậu đã chịu rất nhiều uất ức!

 

“Sau này tôi sẽ bảo vệ cậu!”

 

Một câu nói buột miệng thốt ra. Hiện tại Triển Thiếu Kiệt coi Tô Tuyệt, chính xác hơn là coi cậu như đàn em của mình, mặc kệ vẻ mặt kinh ngạc của Tô Tuyệt.

 

Triển Thiếu Kiệt xoay người rời khỏi bếp, trở lại thư phòng tiếp tục cuộc họp video. Sáng sớm hôm sau, Triển Thiếu Kiệt vệ sinh cá nhân xong liền chạy đến Cố Thị, hợp đồng hôm qua vẫn chưa xử lý xong.

 

Nếu để chị dâu anh ta biết, chắc chắn cô sẽ lột da anh ta. Trở lại phòng ngủ thấy Tô Tuyệt vẫn chưa dậy, anh ta đưa tay sờ trán cậu, cơn sốt tối qua vừa hạ, hôm nay lại tái phát.

 

Triển Thiếu Kiệt nghĩ nghĩ, vẫn nên mang hợp đồng là về nhà xem, Tô Tuyệt như vậy khiến anh ta vô cùng lo lắng. Nghĩ vậy, Triển Thiếu Kiệt liền làm vậy.

 

Mộc Tiểu Dĩnh ở quân khu cùng Sở Hạo Diễm đủ rồi, bị khách hàng thúc giục nên cô và Sở Y Y đành phải miễn cưỡng rời khỏi quân khu, trở lại tập đoàn.

 

Mộc Tiểu Dĩnh biết Triển Thiếu Kiệt mang hợp đồng về nhà xem cũng không nói gì,  cô cùng Sở Y Y hẹn mấy khách hàng hợp tác đi ra ngoài bàn công việc.

 

Dung Tố Tố biết Mộc Tiểu Dĩnh trở về thì nhất định phải kéo cô và Sở Y Y  đi ăn cơm. Sở Y Y và Mộc Tiểu Dĩnh không chịu nổi tính cách dai dẳng của cô ấy nên đều đi theo.

 

Mấy ngày nay Dung Tố Tố đều nghỉ phép nên cô ấy luôn ở bệnh viện chăm sóc mẹ. Sáng nay cô ấy bắt gặp Bách Lý Dục thiếu ngủ, Dung Tố Tố trêu chọc anh ta có phải tối qua cùng người phụ nữ nào đại chiến 300 hiệp hay không.

 

Bách Lý Dục lại nói là đến nhà Triển Thiếu Kiệt khám bệnh. Dung Tố Tố lúc này mới nghĩ hay là nên đến thăm Triển Thiếu Kiệt. Ai ngờ Bách Lý Dục lại ngăn cản cô ấy, không cho cô ấy đi.

 

Điều này khiến Dung Tố Tố rất bực bội.

 

Lúc này cô ấy mới đến oán trách với Sở Y Y và Mộc Tiêu Dĩnh, Mộc Tiểu Dĩnh vừa nghe còn tưởng Triển Thiếu Kiệt bị bệnh, nghĩ thời gian này anh ta vẫn luôn giúp mình xử lý công việc công ty, mà chiều nay cô và Sở Y Y cũng không có việc gì nên định đi thăm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-thu-linh-lanh-lung/chuong-83-cam-on-moc-tieu-dinh.html.]

 

Mộc Tiểu Dĩnh không để ý nhiều như vậy, cô gọi Dung Tố Tố cùng đi. Ăn xong cơm, họ đi mua chút đồ đến thăm Triển Thiếu Kiệt, Dung Tố Tố vì đã hứa với Bách Lý Dục buổi chiều sẽ ở bên mẹ làm kiểm tra nên đành tiếc nuối lắc đầu, nói không đi. Đột nhiên Mộc Tiểu Dĩnh và Sở Y Y nhìn cô ấy với ánh mắt không mấy thiện ý khiến Dung Tố Tố cảm thấy khó hiểu.

 

“Xảy ra chuyện gì? Sao hai người lại nhìn tôi như vậy?”

 

“Anh Dục nói buổi chiều anh ấy đích thân làm kiểm tra cho mẹ chị, muốn chị ở bên cạnh?”

 

Sở Y Y tò mò hỏi. Dung Tố Tố gật đầu, Sở Y Y bỗng nhiên nở một nụ cười bí ẩn, hình như cô ấy biết điều gì đó.

 

Theo những gì cô ấy biết về Bách Lý Dục, những loại kiểm tra nhỏ này anh ta thường khinh thường không làm. Bây giờ anh ta không chỉ muốn làm mà còn muốn Dung Tố Tố ở bên cạnh...

 

Mãi đến khi ăn cơm xong Dung Tố Tố vẫn không thể hiểu ý hai người. Sở Y Y và Mộc Tiểu Dĩnh vẫn giữ nụ cười đó cho đến khi chia tay nhau, để lại cho cô ấy với đầy dấu chấm hỏi.

 

Mộc Tiểu Dĩnh lái xe chở Sở Y Y đi mua chút đồ cho Triển Thiếu Kiệt rồi thẳng đến chỗ anh ta ở. Sở Y Y ngồi ở ghế phụ, trong mắt lóe lên ý cười tinh quái.

 

“Chị dâu, chị nói xem có phải anh Dục thích chị Tố Tố không?”

 

Sở Y Y nghiêng đầu hỏi Mộc Tiểu Dĩnh, không biết vì sao bây giờ cô ấy dường như nhạy cảm với chuyện tình cảm hơn trước rất nhiều. Nếu là trước đây, chắc chắn cô ấy sẽ không nhận ra, bây giờ cô ấy lại luôn cảm nhận được loại cảm giác này.

 

“Ồ! Tiểu Đường Tăng của chúng ta đã thông suốt rồi sao? Lúc trước Tiêu Tĩnh Dương đối với em rõ ràng hơn Bách Lý Dục đối với Tố Tố nhiều, nhưng em lại không nhận ra.”

 

Sở Y Y nghe Mộc Tiểu Dĩnh trêu chọc thì giận dỗi kêu lên.

 

“Chị dâu ~”

 

“Được được được, chị không nói nữa, chị im miệng được chưa!”

 

Mộc Tiểu Dĩnh thấy mặt Sở Y Y nhanh chóng đỏ lên thì không trêu chọc cô ấy nữa. Con bé da mặt mỏng, không như mấy bà cô già như cô bây giờ. Cô làm động tác kéo khóa miệng.

 

Sở Y Y thấy Mộc Tiểu Dĩnh nghe lời như vậy thì càng thêm thích cô. Mộc Tiểu Dĩnh đối với người nhà thật sự không còn gì để nói, những người đã giúp đỡ cô, cô đều sẽ báo đáp.

 

“Chị dâu, cảm ơn chị đã là chị dâu của em!”

 

Sở Y Y đột nhiên cảm khái nói một câu như vậy, Mộc Tiểu Dĩnh không biết cô bé này lại nghĩ gì, nghi hoặc nhìn cô ấy. Sở Y Y cũng làm động tác kéo khóa miệng với Mộc Tiêu Dĩnh.

 

“Được rồi, em có thể nói.”

 

“Em cảm ơn chị vì điều gì?”

 

Mộc Tiểu Dĩnh hỏi ra nghi hoặc trong lòng, chẳng phải Sở Y Y luôn có thành kiến với cô sao?

 

“Cảm ơn chị đã giúp mẹ em lấy lại danh tiếng, cảm ơn chị đã giúp ông ngoại em lấy lại công ty, cảm ơn chị đã đối xử tốt với anh em, cảm ơn chị đã tha thứ cho sự thiếu hiểu biết của em.”

 

Sở Y Y vừa nói vừa nhìn Mộc Tiểu Dĩnh, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt. Bây giờ cô ấy có thể hiểu cho Mộc Tiểu Dĩnh, chuyện anh trai cô ấy bị thương thật sự là do cô ấy vô cớ gây rối.

 

Từ khi ở bên Tiêu Tĩnh Dương, cô ấy dường như dần hiểu ra rất nhiều đạo lý. Tiêu Tĩnh Dương sẽ cưng chiều cô ấy, chơi cùng cô ấy, còn dùng thế giới trong trò chơi để nói với cô về các mối quan hệ giữa người với người trong thế giới thực.

 

Loading...