Vợ yêu của thủ lĩnh lạnh lùng - Chương 80: Chiến hữu cũ, Mạc Thái

Cập nhật lúc: 2025-04-23 08:15:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tuần trôi qua, Sở Hạo Diễm và Tiêu Tĩnh Dương đều hồi phục khá tốt. Hai người đã có thể thực hiện một vài bài huấn luyện đơn giản. Sở Y Y thì tìm đến lớp trưởng cũ để học nấu ăn.

 

Nghe các chiến sĩ trong đội nói, Tiêu Tĩnh Dương thích nhất một món ăn quê nhà nên chỉ cần lớp trưởng cũ làm ra được hương vị đó, Sở Y Y liền giấu Tiêu Tĩnh Dương đến tìm lớp trưởng học nấu bếp.

 

Cô muốn tạo bất ngờ cho anh. Lớp trưởng cũ vốn không định dạy Sở Y Y nhưng không chịu nổi sự khẩn cầu của cô ấy nên đành phải đồng ý.

 

Tư lệnh Lục và Mộc Tiểu Dĩnh trò chuyện rất vui vẻ. Hai người có rất nhiều quan điểm tương đồng về quân sự. Tư lệnh Lục ngày càng yêu thích Mộc Tiêu Dĩnh, thậm chí còn yêu thích hơn cả Sở Hạo Diễm. Nhân lúc Sở Hạo Diễm và Tiêu Tĩnh Dương đang huấn luyện, Mộc Tiểu Dĩnh đến văn phòng của tư lệnh Lục để chơi cờ tướng với ông.

 

Hai người càng chơi càng hăng say. Tư lệnh Lục hoàn toàn bộc lộ tính cách trẻ con của mình. Kỹ năng chơi cờ của Mộc Tiểu Dĩnh và tư Lệnh Lục bất phân thắng bại, nhưng Mộc Tiểu Dĩnh luôn dùng vài thủ thuật để giành chiến thắng.

 

Tư lệnh Lục luôn bị cô chọc tức đến mức trợn mắt thổi râu, thỉnh thoảng còn chơi xấu. Ai bảo Mộc Tiểu Dĩnh sau khi chơi cờ lại gian xảo như vậy, luôn khiến tư lệnh Lục không hiểu sao lại bị ăn quân.

 

Tư lệnh Lục luôn miệng nói Mộc Tiểu Dĩnh không thật thà còn Mộc Tiểu Dĩnh chỉ cười tinh quái. Tuy nói vậy, nhưng tư lệnh Lục không hề tức giận, ngược lại còn thêm vài phần thưởng thức Mộc Tiêu Dĩnh.

 

Suốt một buổi sáng, văn phòng của tư lệnh Lục luôn tràn ngập tiếng cười sảng khoái. Kể từ khi cô con gái duy nhất của tư lệnh Lục lấy chồng sang Mỹ, ông chưa từng vui vẻ như vậy.

 

Hai chiến sĩ thông tin đứng ngoài cửa nghe tiếng cười của tư lệnh Lục cũng thực lòng vui mừng cho ông, đồng thời cũng cảm kích Mộc Tiêu Dĩnh.

 

Tiêu Tĩnh Dương và Sở Hạo Diễm đang huấn luyện thì một chiếc xe cảnh sát tiến vào tầm mắt của họ. Khi người trên xe bước xuống, tất cả các đội viên đều dừng động tác nhìn người đó.

 

"Mạc Thái, là Mạc Thái!"

 

Không biết ai đó kích động kêu lên trước. Thấy Mạc Thái đến, mọi người vây quanh anh ta chào hỏi và hỏi han ân cần. Chỉ có Sở Hạo Diễm và chính trị viên đứng ở phía xa quan sát.

 

Mạc Thái nhìn thấy thiếu người liền hỏi ba người còn lại có phải cũng đã giải ngũ hay không. Vừa dứt lời, bầu không khí trở nên im lặng.

 

Mạc Thái cảm nhận được sự bất thường nên cũng không hỏi thêm nữa. Chính trị viên bước tới trả lời anh ta. Mạc Thái cảm thấy một cảm giác khó tả. Sở Hạo Diễm bảo các đội viên tiếp tục huấn luyện, còn mình thì dẫn Mạc Thái đến mộ của ba người đã hy sinh. Mạc Thái hướng về ba bia mộ, kính một lễ quân sự tiêu chuẩn, nước mắt bất giác rơi xuống.

 

Họ đã từng là những chiến hữu cùng nhau vào sinh ra tử, là những người có thể giao phó tính mạng cho nhau. Chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi, anh ta đã không còn được nhìn thấy những gương mặt kiên nghị ngày nào.

 

Sở Hạo Diễm ở bên Mạc Thái như vậy, đứng bên mộ hơn một tiếng đồng hồ. Cảm xúc bi thương đến nhanh cũng đi nhanh. Trên đường trở về, Mạc Thái kể cho Sở Hạo Diễm nghe những chuyện đã xảy ra với mình ở nước ngoài.

 

Trong lúc nói chuyện, Mạc Thái nhớ đến chuyện Lưu Khinh Băng và Mộc Tiểu Dĩnh cãi nhau hôm đó. Anh ta phân vân không biết có nên nói với Sở Hạo Diễm hay không. Cuối cùng, Mạc Thái vẫn quyết định nói ra thì tốt hơn.

 

Mạc Thái không biết Sở Hạo Diễm đã kết hôn, nên anh ta nghĩ Sở Hạo Diễm và Lưu Khinh Băng sẽ ở bên nhau, vì vậy anh ta cảm thấy nên nói cho Sở Hạo Diễm biết.

 

"Đội trưởng, khoảng thời gian trước tôi gặp Lưu Khinh Băng đánh nhau với một người phụ nữ. Lưu Khinh Băng hắt nước ấm vào người phụ nữ đó. Người phụ nữ đó liền hắt lại một chậu nước… 

Nước ấm, khiến gương mặt cô ta có thể bị hủy hoại. Có điều bả vai và xương quai xanh của người phụ nữ kia cũng bị bỏng đỏ.”

 

Sở Hạo Diễm nghe tin này không có phản ứng gì, Mạc Thái không biết có nên tiếp tục hay không. Thấy Mạc Thái muốn nói lại thôi, Sở Hạo Diễm mới lên tiếng.

 

“Lưu Khinh Băng và tôi không có bất cứ quan hệ gì!”

 

Hiểu rõ tính tình của Sở Hạo Diễm, Mạc Thái cũng có chút hiểu được. Nhưng anh ta không thể ngờ rằng Sở Hạo Diễm không ở bên Lưu Khinh Băng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-thu-linh-lanh-lung/chuong-80-chien-huu-cu-mac-thai.html.]

 

“Vậy à!”

 

Mạc Thái gãi đầu, cả hai đi về phía sân huấn luyện. Mộc Tiểu Dĩnh chơi cờ với Tư lệnh Lục, vì Tư lệnh Lục phải ra ngoài họp nên Mộc Tiểu Dĩnh về trước tìm Sở Hạo Diễm.

 

Ở sân huấn luyện, Mộc Tiểu Dĩnh không thấy Sở Hạo Diễm, chính trị viên bảo Mộc Tiểu Dĩnh chờ một lát, nói Sở Hạo Diễm sẽ về ngay.

 

Mộc Tiểu Dĩnh thấy Sở Hạo Diễm đang đi về phía sân huấn luyện liền chạy nhanh về phía anh. Biểu cảm trên mặt Sở Hạo Diễm lập tức trở nên dịu dàng hơn rất nhiều. Mạc Thái thấy biểu cảm đó của Sở Hạo Diễm thì mở to mắt nhìn, tự hỏi mình có nhìn nhầm không. Đến khi Mộc Tiểu Dĩnh chạy đến trước mặt Sở Hạo Diễm, Mạc Thái há hốc mồm, cằm như muốn rớt xuống đất.

 

“Anh đi đâu vậy? Em từ chỗ Tư lệnh Lục đến đã không thấy anh.”

 

Mộc Tiểu Dĩnh bĩu môi oán trách. Sở Hạo Diễm xoa đầu Mộc Tiểu Dĩnh trả lời:

 

“Bạn cũ trở về, anh dẫn cậu ấy đi thăm thú xung quanh.”

 

Mộc Tiểu Dĩnh nhìn theo ánh mắt Sở Hạo Diễm về phía Mạc Thái. Mạc Thái thấy Mộc Tiểu Dĩnh trước mặt Sở Hạo Diễm không còn vẻ mạnh mẽ của một nữ cường nhân mà giống như một em gái nhà bên, vô cùng kinh ngạc.

 

“Là cô?”

 

Ánh mắt Mộc Tiểu Dĩnh nhìn Mạc Thái lập tức trở nên sắc bén. Những người giúp Lưu Khinh Băng cô đều không thích, đương nhiên sẽ không cho anh ta sắc mặt tốt.

 

Sở Hạo Diễm thấy hai người có vẻ quen biết nhau thì nghi hoặc. Mạc Thái thấy Sở Hạo Diễm nhìn chằm chằm mình, sờ mũi giải thích:

 

“Cô ấy chính là người hắt nước ấm vào Lưu Khinh Băng, nghe nói cô ấy còn là tổng tài của tập đoàn Cố Thị. Đội trưởng, sao anh lại quen biết cô ấy?”

 

Mạc Thái thấy Mộc Tiểu Dĩnh và Sở Hạo Diễm rất thân thiết, anh ta có một dự cảm không lành, hình như mình đã bênh vực sai người.

 

“Vợ tôi.”

 

Sở Hạo Diễm trả lời Mạc Thái xong thì dùng ánh mắt dò xét nhìn Mộc Tiêu Dĩnh. Mạc Thái không biết hiện tại là bầu không khí gì. Mộc Tiểu Dĩnh trừng mắt nhìn Mạc Thái khiến anh ta ngơ ngác.

 

“Vậy thì, chồng à, em không sao. Nhưng Lưu Khinh Băng có sao hay không thì em không biết.”

 

Mộc Tiểu Dĩnh cười gượng, nói xong câu cuối cùng thì nhún vai, dang hai tay ra. Thấy mặt Sở Hạo Diễm càng ngày càng đen, Mộc Tiểu Dĩnh cúi đầu.

 

“Chồng ơi, em sai rồi!”

 

Mạc Thái không biết vì sao Mộc Tiểu Dĩnh lại nhận lỗi, chẳng lẽ đội trưởng của anh ta vẫn thích Lưu Khinh Băng sao? Nhưng nhìn cuộc đối thoại vừa rồi của Mộc Tiểu Dĩnh và Sở Hạo Diễm thì không phải vậy.

 

“Đừng để bản thân bị thương nữa!”

 

Sở Hạo Diễm nhìn vẻ mặt này của Mộc Tiêu Dĩnh thì bất đắc dĩ sờ mặt cô. Giọng nói của anh nhẹ nhàng nhưng là một mệnh lệnh. Mạc Thái cảm thấy mình ở đây như bóng đèn, chào tạm biệt Sở Hạo Diễm rồi đi.

 

Anh ta đến chỗ chính trị viên, hỏi thăm tình hình của Mộc Tiêu Dĩnh. Anh ta nhận được sự khen ngợi, kính nể và cảm kích của cả đội.

 

Loading...