Vợ yêu của thủ lĩnh lạnh lùng - Chương 64: Sở Hạo Diễm bị hạ dược
Cập nhật lúc: 2025-03-05 15:25:00
Lượt xem: 1
Cuối cùng, cuộc đối đầu giữa Mộc Tiểu Dĩnh và Thư Nhã đã ngã ngũ, Mộc Tiểu Dĩnh thắng tuyệt đối. Chỉ là Thư Nhã vẫn chưa ngờ rằng tất cả mới chỉ bắt đầu.
Mộc Tiểu Dĩnh ngồi vào vị trí của Thư Nhã, chính thức bãi nhiệm chức chủ tịch của bà ta. Không ai dám có bất kỳ nghi vấn nào, đặc biệt là ông Ngô.
Vì Thư Nhã tìm ông ta để đòi lại cổ phần, nếu không bà ta sẽ giao bằng chứng phạm tội của ông ta cho tòa án. Nếu Thư Nhã dùng vũ lực ép buộc thì Mộc Tiểu Dĩnh lại dùng lợi ích dụ dỗ.
“Ông Ngô, nếu ông chuyển nhượng cổ phần cho tôi, tôi sẽ cho ông một khoản tiền và giúp ông xóa sạch mọi bằng chứng phạm tội.”
Thư Nhã và Mộc Tiểu Dĩnh đối đầu, ván cờ này, Mộc Tiểu Dĩnh lại thắng tuyệt đối. Để có thể sống yên ổn, ông Ngô quyết đoán lựa chọn chuyển nhượng cổ phần cho Mộc Tiểu Dĩnh.
Có thêm 10% cổ phần của ông Ngô, quyền lực của Mộc Tiểu Dĩnh càng lớn hơn. Thư Nhã căm hận trừng mắt Mộc Tiểu Dĩnh, hận không thể ăn tươi nuốt sống cô. Chức chủ tịch đã bị tước đoạt.
Trong lòng Thư Nhã đương nhiên không cam tâm, thế là bà ta tính toán tìm sát thủ để g.i.ế.c Mộc Tiểu Dĩnh.
Mộc Tiểu Dĩnh chọn một cổ đông bù nhìn lên làm chủ tịch, người đó là Vương Đổng, còn cô đứng sau thao túng mọi việc.
Nếu Thư Nhã muốn thâu tóm Sở thị, vậy cô sẽ toại nguyện cho bà ta khiến Lưu thị bị Cố thị thâu tóm. Đây cũng coi như là báo thù cho mẹ chồng.
Muốn đánh gục một người, chính là hủy hoại những người bên cạnh bà ta, tất cả những gì bà ta quan tâm, những người bà ta để ý.
Điểm này, thân là Medusa, Mộc Tiểu Dĩnh làm rất tốt. Mộc Tiểu Dĩnh để Vương Đổng làm chủ tịch, việc đầu tiên là rót vốn vào Cố thị.
Các cổ đông khác tuy bất mãn nhưng cũng không dám có bất kỳ ý kiến nào. Có ý kiến cũng chỉ có một kết cục là vào tù.
Còn Thư Nhã, trên con đường tự tìm diệt vong ngày càng đi xa, suýt chút nữa khiến Mộc Tiểu Dĩnh cười đến phát điên. Thư Nhã đi tìm hiểu những sát thủ và hacker lợi hại nhất.
Đầu tiên bà ta đi tìm hacker, bỏ tiền ra mua thông tin riêng tư của Mộc Tiêu Dĩnh. Lúc này, Mộc Tiểu Dĩnh đang uống nước, vừa nhìn thấy tin nhắn này, cả ngụm trà phun hết lên màn hình máy tính.
Bắt cô tự điều tra thông tin của chính mình? Chuyện này còn chưa xong, Mộc Tiểu Dĩnh đăng nhập vào trang web nhận nhiệm vụ g.i.ế.c người trước đây của mình lại nhận được một tin nhắn.
Tin nhắn được gửi từ cùng một ID, yêu cầu cô g.i.ế.c một người tên là Mộc Tiểu Dĩnh, còn kèm theo ảnh chụp của cô.
Mộc Tiểu Dĩnh cười lạnh một tiếng, truy tìm địa chỉ ID, quả nhiên là của Thư Nhã ngốc nghếch. Cô nên khóc hay là nên cười đây.
Nghĩ kế trong lòng, Mộc Tiểu Dĩnh bảo Thư Nhã chuyển tiền đặt cọc trước. Một tin nhắn mười triệu, Thư Nhã đau lòng c.h.ế.t đi được. Mười triệu là tiền tiết kiệm bà ta vất vả kiếm được trong 3-4 năm, lần này bà ta đã dốc hết vốn liếng.
Giá ra tay của Medusa quá cao, căn bản Thư Nhã không trả nổi. Mộc Tiểu Dĩnh cũng không thể dùng tài khoản này đi g.i.ế.c người, nhỡ bị Nghiêm Thiệu Phong phát hiện thì tình cảnh của cô sẽ rất nguy hiểm. Vì Sở Hạo Diễm, cô đã tính rửa tay gác kiếm, lại càng không đi g.i.ế.c người.
Thư Nhã mua ba tin nhắn của Mộc Tiểu Dĩnh, Mộc Tiểu Dĩnh đưa thông tin cho bà ta. Thư Nhã suýt chút nữa tức nổ phổi, ba mươi triệu ném xuống sông xuống biển lại chỉ mua được ba tin vô dụng. Sao Thư Nhã có thể cam tâm.
Tin nhắn một: Đã kết hôn!
Tin nhắn hai: Thâu tóm 48% cổ phần của Lưu thị.
Tin nhắn ba: Tổng tài tương lai của Cố thị.
Thư Nhã tức đến suýt chút nữa ném vỡ máy tính, chuyện đó thì cần gì cô nói! Thư Nhã liên lạc với Mộc Tiểu Dĩnh lần nữa để đòi tiền lại, Mộc Tiểu Dĩnh trả lời bà ta bằng một tin nhắn.
“Cảm ơn dì Thư đã rộng rãi như vậy, còn quan tâm đến chuyện riêng tư của tôi như thế.” Nhìn thấy tin nhắn, Thư Nhã tức đến chửi thề, rồi trút giận bằng cách đập nát tất cả những bình hoa cổ quý trong nhà.
Mộc Tiểu Dĩnh kiếm được ba mươi triệu một cách khó hiểu, vui vẻ đi tìm Dung Tố Tố mời cô ấy ăn cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-thu-linh-lanh-lung/chuong-64-so-hao-diem-bi-ha-duoc.html.]
Hai người hẹn nhau cùng đến một khách sạn năm sao ăn bít tết hảo hạng. Dung Tố Tố chưa từng đến khách sạn cao cấp như vậy, mọi thứ đều khiến cô ấy thấy mới lạ. Cô ấy sờ chỗ này, chạm chỗ kia.
“Tiểu Dĩnh, rốt cuộc cậu kiếm được bao nhiêu tiền vậy mà hào phóng mời tớ ăn bít tết thế này? Tập đoàn Cố thị của cậu chẳng phải vẫn đang tu sửa sao? Bây giờ đang cần tiền, cậu không thể tiêu xài hoang phí được.”
Dung Tố Tố có chút lo lắng cho Mộc Tiểu Dĩnh, nhưng thái độ dửng dưng của cô khiến cô ấy không biết nói gì hơn.
Hai người ngồi xuống, Mộc Tiểu Dĩnh gọi món, cô đưa thực đơn cho Dung Tố Tố, những con số trên đó suýt chút nữa khiến cô ấy hồn bay phách lạc. Một ly đồ uống cũng có giá đến mười nghìn tệ.
Dung Tố Tố định không ăn thì Mộc Tiểu Dĩnh không cho cô ấy cơ hội. Cô gọi cho Dung Tố Tố một phần giống hệt mình. Sau đó hai người bắt đầu trò chuyện.
Sau khi ăn uống no say, Dung Tố Tố vẫn cảm thấy như bị ai đó cướp mất ví tiền. Thấy Mộc Tiểu Dĩnh hào phóng như vậy, cô ấy thật sự thấy ngại.
Khi hai người chuẩn bị xuống lầu, Mộc Tiểu Dĩnh phát hiện một bóng dáng quen thuộc. Cô bảo Dung Tố Tố về trước còn mình thì đuổi theo.
Hai bóng người kia vào thang máy, Mộc Tiểu Dĩnh cũng đuổi theo vào. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn thì cô tức giận.
Sở Hạo Diễm mặt đỏ bừng dựa vào người Lưu Khinh Băng, còn không ngừng kéo cà vạt và cúc áo. Một bên muốn đẩy Lưu Khinh Băng ra, nhưng lại có vẻ như muốn từ chối mà vẫn đón nhận.
Mộc Tiểu Dĩnh kéo mạnh Sở Hạo Diễm ra, Lưu Khinh Băng vẫn không từ bỏ ý định kéo Sở Hạo Diễm vào lòng. Mộc Tiểu Dĩnh tát mạnh cô ta một cái.
“Mộc Tiểu Dĩnh, tôi muốn g.i.ế.c cô!”
Lưu Khinh Băng ôm mặt, đưa tay định cào Mộc Tiểu Dĩnh. Đúng lúc đó cửa thang máy mở ra, Mộc Tiểu Dĩnh đá Lưu Khinh Băng ra khỏi thang máy.
Ban đầu Sở Hạo Diễm muốn đẩy Mộc Tiểu Dĩnh ra, nhưng khi ngửi thấy mùi hương quen thuộc, nghe thấy ba chữ Mộc Tiểu Dĩnh, anh chủ động dựa vào người cô.
Cảm giác gần gũi dường như vẫn không đủ để xoa dịu cơn khô nóng trong người, Sở Hạo Diễm ôm chặt cô, ngậm lấy vành tai cô cắn nhẹ. Mộc Tiểu Dĩnh đẩy anh ra, Sở Hạo Diễm nhìn cô với ánh mắt mê ly.
“Bà xã, anh muốn!”
Sở Hạo Diễm ôm Mộc Tiểu Dĩnh trở lại, nhẹ nhàng nói bên tai cô. Mộc Tiểu Dĩnh như bị giọng nói gợi cảm của anh làm tê dại, một luồng điện chạy khắp người.
“Sở Hạo Diễm, anh nhìn em nghiêm túc, em là ai?”
Mộc Tiểu Dĩnh phát hiện Sở Hạo Diễm bị người hạ dược, ý thức của anh dường như không tỉnh táo.
“Tiểu Dĩnh!”
Thấy anh vẫn nhận ra mình, Mộc Tiểu Dĩnh thở phào nhẹ nhõm. Điện thoại của Sở Hạo Diễm vang lên. Mộc Tiểu Dĩnh thò tay vào túi quần anh lấy điện thoại.
Khi tay cô chạm vào đùi anh, "cậu em" của anh lập tức cương cứng. Mộc Tiểu Dĩnh cởi áo khoác ngoài của Sở Hạo Diễm che cho anh rồi đưa anh ra khỏi thang máy, đi xuống hầm để xe.
Thấy là cuộc gọi của Tiêu Tĩnh Dương, Mộc Tiểu Dĩnh bắt máy.
“Lão đại, anh ở đâu vậy? Sao đi vệ sinh mà mất tích luôn rồi? Sâm tiên sinh đợi anh rất lâu rồi, anh không đến thì nhiệm vụ sẽ thất bại mất.”
Giọng Tiêu Tĩnh Dương rất sốt ruột, Mộc Tiểu Dĩnh chỉ có thể lên tiếng trả lời.
“Là tôi, lão đại của các cậu bị người hạ dược, anh ấy đang ở bên cạnh tôi.”