Vợ yêu của thủ lĩnh lạnh lùng - Chương 19: Ly hôn! Đính hôn? (Phần 1)
Cập nhật lúc: 2025-02-05 04:28:50
Lượt xem: 8
Mộc Tiểu Dĩnh cảm thấy có chút bối rối khi nhìn tập tài liệu trên bàn. Sở Thiên Minh nhìn cô với ánh mắt đầy nghi ngờ rồi khẽ nâng cằm lên:
“Mở ra xem.”
Dưới ánh mắt lạnh lùng của ông, cô mở tập tài liệu. Bên trong là một bản thỏa thuận ly hôn. Mộc Tiểu Dĩnh bật cười lạnh lùng, liếc nhìn Sở Thiên Minh.
“Đây là ý của ông, hay là của Sở Hạo Diễm?”
Cô lật từng trang trong tập tài liệu dày năm tờ. Ánh mắt của Sở Thiên Minh nhìn cô không rời. Ông có vài nét giống Sở Hạo Diễm, nhưng gương mặt ông lại không mang vẻ chính trực như Hạo Diễm, mà thay vào đó là một gương mặt đầy vẻ toan tính của một thương nhân lão luyện.
Mộc Tiểu Dĩnh không tin Sở Hạo Diễm thực sự muốn ly hôn với cô, nhưng nhớ lại thái độ của anh ở bệnh viện hôm đó khiến cô lại không dám chắc chắn.
Cô bỗng thấy ghét cảm giác không thể kiểm soát được mọi thứ. Giọng nói uy nghiêm của Sở Thiên Minh vang lên, mang theo sự ép buộc:
“Bất kể đó là ý của ai, cô chỉ là một người con dâu tôi mua về. Với gia cảnh của cô, căn bản không xứng với con trai tôi. Tôi cần một đứa cháu nội, tôi đã cho cô ba tháng, nhưng cái bụng của cô lại chẳng chịu hợp tác thì đừng trách tôi không nể tình.”
Ông nhìn đồng hồ rồi tiếp tục nói:
“Ký vào bản thỏa thuận ly hôn đi. Tài liệu được gửi từ quân đội, các điều khoản đều có lợi cho cô. Đừng làm lỡ bữa tiệc đính hôn của Khinh Băng và Hạo Diễm.”
Lời nói của Sở Thiên Minh như một cú đ.ấ.m vào tim Mộc Tiểu Dĩnh. Cô cuối cùng cũng hiểu ra, hóa ra giữa Sở Hạo Diễm và Lưu Khinh Băng thực sự có tình cảm. Hóa ra chính cô là người xen vào mối quan hệ của họ.
Cô cười khổ khi nghĩ đến những điều ngốc nghếch mình đã làm, trái tim cô đau nhói. Nếu anh đã có người trong lòng, làm sao có thể yêu cô được?
Nếu đây là điều anh muốn, vậy thì cô sẽ giúp anh được toại nguyện.
Mộc Tiểu Dĩnh cầm bút lên và không chút do dự ký vào bản thỏa thuận ly hôn.
“Tôi sẽ rời đi tay trắng. Tôi không cần bất kỳ sự thương hại nào của các người.”
Nói xong, cô đứng dậy rời khỏi quán cà phê, bắt taxi về khu dân cư Hồng Dương.
Trên đường về, nhìn từng hàng cây, ngọn cỏ lướt qua ngoài cửa sổ, ký ức về lần đầu gặp Sở Hạo Diễm ùa về trong tâm trí cô.
“Cô gái nhỏ, không sao chứ?”
Lời hỏi thăm của tài xế đưa cô trở về hiện tại. Anh đưa khăn giấy cho cô và lúc này cô mới nhận ra mình đã khóc.
“Cảm ơn!”
Cô nhận khăn giấy, lau nước mắt, nhưng càng lau, nước mắt càng rơi nhiều hơn.
Cô không rõ cảm xúc trong lòng mình là gì nữa. Nỗi đau trong lòng như lấn át mọi cơn đau về thể xác mà cô từng chịu trong những buổi huấn luyện khắc nghiệt.
Người cô yêu nhất giờ lại sắp kết hôn với người khác. Cô làm sao cam lòng? Nhưng sự không cam lòng này có ích gì khi trái tim anh vốn không thuộc về cô?
Hình ảnh Sở Hạo Diễm bế Lưu Khinh Băng rời khỏi căn hộ vẫn hiện rõ mồn một trong tâm trí cô. Cô ta để lại những dấu ấn mờ ám trên cổ anh mà anh lại không hề phản kháng. Thậm chí, anh còn đẩy cô ra để bảo vệ cô ta, bất chấp cô suýt ngã xuống cầu thang.
Nếu không có Sở Y Y đỡ, liệu cô đã bị thương đến mức nào? Nhưng giờ, điều đó không còn quan trọng nữa.
Cô và anh giống như hai đường thẳng cắt nhau, đã từng có giao điểm nhưng giờ mãi mãi là hai kẻ xa lạ. Nhưng tại sao càng nghĩ như vậy, trái tim cô càng cảm thấy đau đớn?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-thu-linh-lanh-lung/chuong-19-ly-hon-dinh-hon-phan-1.html.]
Mỗi hơi thở như mang theo nỗi đau mà anh để lại.
Sở Hạo Diễm, nhiều năm sau anh có còn nhớ cô gái tên Mộc Tiểu Dĩnh đã từng bước vào cuộc đời anh không?
Về đến khu dân cư, tiếng chuông điện thoại vang lên. Là Sở Y Y gọi.
Mộc Tiểu Dĩnh tắt máy. Cô không muốn liên quan đến bất kỳ ai có quan hệ với Sở Hạo Diễm nữa.
Sở Hạo Diễm, anh có biết không? Người chưa bao giờ thất bại như Mộc Tiêu Vũ cuối cùng lại thất bại trong tay anh. Nếu hôm nay cô và anh đối đầu với nhau như kẻ thù trên chiến trường, liệu anh có nổ s.ú.n.g không?
Có lẽ sẽ nổ súng, vì Mộc Tiểu Dĩnh đã thua ngay từ lúc bắt đầu—cô thua bởi tình cảm cô dành cho anh. Chỉ khi mất đi một người, người ta mới nhận ra vị trí quan trọng của họ trong lòng mình, mới hiểu tình cảm ấy đã ăn sâu vào tận xương tủy.
Trong quân khu, Sở Hạo Diễm đang huấn luyện binh lính với tâm trạng rất tốt. Chỉ còn ba ngày nữa là anh được nghỉ phép dài. Anh tin rằng, với một tháng này, anh sẽ có thể giải quyết mọi hiểu lầm giữa anh và Mộc Tiểu Dĩnh.
Hai ngày sau, tại lễ kỷ niệm của tập đoàn Lưu Thị.
Tập đoàn Lưu Thị tổ chức lễ kỷ niệm hoành tráng, mời rất nhiều nhân vật quyền lực trong giới kinh doanh. Nhưng thực chất, đây lại là một buổi "kén rể" trá hình cho tiểu thư nhà họ Lưu.
Nhiều người trong giới kinh doanh mong muốn được cô chọn lựa, còn những nhân vật nhỏ bé thì hy vọng tìm kiếm cơ hội hợp tác lâu dài với các công ty lớn.
Bách Lý Ngự, Triển Thiếu Kiệt và Nghiêm Quân Dật cũng nằm trong danh sách khách mời. Với quan hệ là bạn của Lưu Khinh Băng, việc họ được mời đến đây không có gì lạ. Hơn nữa, thế lực đứng sau họ mạnh mẽ đến mức chỉ cần họ nhấc chân, cả giới kinh doanh và chính trị đều phải dè chừng.
Buổi tối tại khách sạn Phong Lân, lớn nhất thành phố M.
Khách sạn lớn nhất thành phố, Phong Lân, được tập đoàn Lưu Thị bao trọn để làm nơi tổ chức tiệc. Đại sảnh vốn dĩ đã xa hoa nay lại được trang trí thêm lộng lẫy. Những chiếc ly chứa đầy champagne và rượu vang xếp ngay ngắn trên bàn, những bông hoa hồng champagne xinh đẹp được cắm đầy trong các bình thuỷ tinh.
Các quầy buffet xung quanh trưng bày vô số món ăn và tráng miệng phong phú, khiến người ta nhìn mà hoa cả mắt. Những nhân vật nhỏ bé lén lút trà trộn vào buổi tiệc dường như không biết chọn món nào vì món nào cũng vô cùng hấp dẫn.
Trong số đó có một gương mặt bầu bĩnh trẻ trung, trông như cô bé 16, 17 tuổi—Dung Tố Tố, một phóng viên của tờ báo nhỏ. Để săn được tin nóng, cô đã phải vất vả mới lẻn vào được bữa tiệc hoành tráng này.
Khi các nhân vật lớn trong giới kinh doanh và chính trị lần lượt xuất hiện, không khí càng trở nên náo nhiệt. Ở một góc, Bách Lý Ngự, Triển Thiếu Kiệt và Nghiêm Quân Dật trò chuyện vui vẻ, nâng ly rượu với nhau.
Tiếng cụng ly vang lên khắp nơi, ánh đèn đột nhiên tắt. Buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Một luồng sáng chiếu vào cầu thang và Lưu Khinh Băng bước ra trong bộ váy ren trắng may thủ công. Nụ cười ngọt ngào trên môi cô, từng bước nhẹ nhàng từ cầu thang đi xuống. Khí chất thanh tú, quyến rũ của cô như biến cô thành một tiên nữ thoát tục.
Ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người dưới sân khấu khiến Lưu Khinh Băng hài lòng. Cô tự nhủ: Lần này, anh Sở nhất định sẽ yêu tôi.
Khi cô xuất hiện, đèn trong sảnh bật sáng trở lại. Thư Nhã, trong bộ đầm dạ hội màu tím quý phái, bước ra tay trong tay với Sở Thiên Minh.
Thư Nhã đứng trên sân khấu, phát biểu vài lời như mọi năm, sau đó cùng mọi người nâng ly uống rượu.
“Tiếp theo, tôi muốn nói về chuyện hôn sự của con gái tôi. Thực chất, buổi tiệc hôm nay chính là tiệc đính hôn của con gái tôi.”
Lời của Thư Nhã khiến mọi người xôn xao bàn tán. Ngay cả Bách Lý Ngự và những người bạn của anh cũng không giấu được vẻ mặt ngạc nhiên.
Sở Thiên Minh bước lên sân khấu, cầm lấy micro, tiếp lời Thư Nhã:
“Thực ra, đây là tiệc đính hôn của con trai tôi, Sở Hạo Diễm và thiên kim của tập đoàn Lưu Thị. Nhưng tiếc là con trai tôi có việc bận, không thể tham dự. Tuy nhiên, lễ đính hôn vẫn sẽ được tổ chức như kế hoạch.”
Cả hội trường chìm trong sự bất ngờ và bàn tán. Liệu đây có phải sự thật hay chỉ là một ván cờ đã được sắp đặt sẵn?