Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

VÔ VƯƠNG CHI DẠ - CHƯƠNG 6: ĐỔ MÁU TRƯỚC SÂN RỒNG

Cập nhật lúc: 2025-07-17 15:46:09
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mưu thắng cần gươm chạm thép,

m.á.u đổ thì chẳng một ai sạch tay.”

Canh ba, gió thổi dọc mái Càn Nguyên điện. Trăng đổ qua song ngọc, bóng cây ngự hạc lắc lư như quỷ múa.

Lưu Phúc một giữa thư thất, tay vuốt chuôi đao ngắn giấu trong ống tay áo. Trước mặt y là bản của “Tàng Cung Án Lục” – một tập án văn y phục dựng từ tám năm , nhưng giờ xuất hiện thêm một bản chép tay rõ lai lịch, mang nội dung trái ngược: rằng Từ Dung phu nhân từng cấu kết cùng cựu thần chống Thái hậu, âm thầm xử lí để tránh tai tiếng.

Án xưa gợi m.á.u mới. Lưu Phúc bật , mắt sắc như đao gọt:

– “Chó chết… Ngươi cách dựng hư ảnh thật khéo.”

Y gọi tên, nhưng y tới chính là Lý Ngọc Khanh.

– “Tốt, ngươi đánh cờ bằng máu? Ta sẽ cho ngươi cái giá khi ván cờ bày từ xương máu.”

Ngay trong đêm, một mật chỉ Lưu Phúc hạ xuống cho Tả Tỳ vệ, kèm theo hai vật: một chiếc lệnh bài cũ của Cấm quân triều , và một con cờ khuyết góc – màu đen.

Ai nhận lệnh bài , chỉ một ý: thanh trừng cần xét hỏi. Tiền trảm hậu tấu.

Ba thị vệ tín của Đông cung ám sát sạch sẽ giờ Ngọ ngày hôm – cổ gãy, máu, chỉ để dấu ấn của “Kình Đao vệ” – đội sát thủ tuyệt mật từng hoàng triều dùng thời diệt phản tặc.

Tin lan đến Lý Ngọc Khanh khi đang thư ở Trường Xuân cung. Một giọt mực rơi xuống giấy, thì Tử Kỳ bước , mặt trắng như vôi:

– “Người của ngài… cả ba… c.h.ế.t sạch.”

Ngọc Khanh vết mực loang tròn chữ "Nghĩa", đặt bút xuống, khẽ đáp:

– “Người ch/ặt tay sẽ cắ/t tim .”

Chiều hôm đó, Đào Chân Viên đưa đến một tấm bản đồ cũ – phủ đầy cát bụi. Ấy là bố cục trí cấm vệ cung Thái Tổ đời thứ hai, thời mà kẻ nào mưu biến đều qua một con đường ngầm duy nhất nhà đá Lễ Nghi viện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-vuong-chi-da/chuong-6-do-mau-truoc-san-rong.html.]

Chân Viên :

– “Kẻ từng dùng đường là Tạ Vô Nhân – mưu sát vua, nhưng bắt sống ngay điện Thiên An. Tội , sử cũ ghi rõ ba chữ: "Phản vô ngôn." (Phản nghịch cần lời biện bạch).”

– “Nay Lưu Phúc cũng dùng đường xưa, nhưng để chạy. Hắn sẽ cho m.á.u chảy từ bên trong, dựng chiếu phản thần nội tộc. Chỉ cần dán tội lên , ai cần tra.”

Ngọc Khanh nhạt:

– “Hắn học Tào Tháo c.h.é.m Lã Bá Sa, nhưng quên mất Lã Mông g.i.ế.c Quan Vũ bằng ẩn sĩ chứ cần đại quân.”

– “Ngài định gì?”

– “Giết… nhưng của . Mà kịp bảo vệ.”

Đêm , Lý Ngọc Khanh chiếu ngầm xử tử Ngô Triều Tuyên – một tay chân của Lưu Phúc, nhưng đồng thời là giữ bản đồ đường ngầm, từng thưởng Kim Ngư bài từ tay Thái tử Lý Thuyên.

Việc xử tử diễn trong bóng tối: ba mũi tên độc, một nhát kiếm, và một câu thơ khắc trán tử thi:

“Đem đỡ chủ, vết dao.

Đèn tắt, đầu rơi gió.”

Xác của Ngô Triều Tuyên để ngay điện Kim Thừa. Chiếc lệnh bài Cấm quân cũ đặt ngực, bên cạnh một bản đồ đốt cháy nửa trang.

Sáng hôm , triều đình chấn động. Ngọc Khanh lời nào. Chàng chỉ trong điện, Sử truyện Tây Hán, đoạn về Hàn Tín giết:

“Kẻ mang ấn soái chắc giữ đầu.

Lòng vua nhiều nghi, trung thành c.h.ế.t .”

Chàng gấp sách, cầm bút một dòng sổ:

“Cờ máu. Giờ đến lượt đưa tay đánh.”

Loading...