Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

VÔ VƯƠNG CHI DẠ - CHƯƠNG 5: GẠCH NGÓI CŨ, LỬA THÀNH MỚI

Cập nhật lúc: 2025-07-17 15:45:46
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngai vàng chẳng đắp bằng gấm vóc,

Mà xương lót rồng bay.

Ai giữa chốn triều ,

Một mai thua cờ, đầu rơi chẳng kịp.”

Sáng sớm hôm , Đông cung rền vang tiếng đồng la triệu tập, phủ Bắc Doanh niêm phong trong sắc dụ đỏ son. Nội thị rối bời, các tướng trướng Lưu Tử Dật thẩm tra – điều mà trong suốt sáu năm qua từng xảy .

Tin loan như lửa bén giấy. Bên trong Điện Kim Thừa, nơi Thái phó và các đại thần luận bàn chính sự, sắc mặt ai nấy đanh . Lưu Phúc, tuy vẫn tay áo rộng che quạt ngà, nhưng mắt tối như đêm tháng chạp.

– “Chiếu từ Đông cung rõ: kỷ luật lỏng lẻo, quân doanh kẻ giận trá, truyền sai mật lệnh. chẳng thấy tên nào trảm, mà chỉ niêm phong chiếu lệnh?”

Giọng y vang như chuông chùa, nhưng chứa mùi sát phạt.

Ngồi bên, Thượng thư Bộ Hộ Tô Văn Thùy vốn mang tiếng xu nịnh, khẽ :

– “Chiếu chẳng khác gì bức thư khép hờ… Không chốt tội, nhưng ai chẳng hiểu lòng Thái tử sinh nghi.”

Lưu Phúc gật đầu, mắt đảo sang nội điện, thầm nghĩ:

“Không bằng chứng, dám hạ chiếu? Kẻ xúi Thái tử chắc chắn là cao tay. Vậy thì... lật bàn cờ.”

Ngay trong đêm, một lệnh truy tìm các Văn án cũ triều Khánh Tông Lưu Phúc âm thầm ban xuống. Gã : chìa khóa của phản đòn ở Thái tử, mà ở một c.h.ế.t – Từ Dung phu nhân.

 

Tại Trường Xuân cung, Lý Ngọc Khanh bức tranh tùng hạc, miệng lẩm nhẩm lời cũ:

“Hạc già về núi, ai đưa?

Sách lưu chữ, mà thừa bóng ai?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-vuong-chi-da/chuong-5-gach-ngoi-cu-lua-thanh-moi.html.]

Gió Nam chẳng thổi ngang vai,

Gạch rơi một miếng, thành đài cũng nghiêng.”

Chàng sang Tử Kỳ, ánh mắt như chẻ gió:

– “Hắn sẽ truy án mẫu . tìm chứng cứ, Tàng thư điện. Mà chốn đó... từ tám năm đổi lính gác.”

– “Vậy… điện hạ định...?”

– “Còn tường, còn bóng. Còn bóng, còn dao.”

– “Chúng sẽ để thấy thứ thấy – nhưng là bản chép tay của tay khác. Một cuốn biên ký... giả.”

Chàng trao cho Chân Viên một mảnh giấy, bằng thể chữ Lệnh Thư, chỉ từng học sử thư nghi lễ mới điểm nghi hoặc . Đó là bản mô tả ngụy chứng, ghi chép sai lệch về cái c.h.ế.t của Từ Dung phu nhân, ám chỉ rằng bà từng tàng trữ mật thư phản nghịch, nhưng thư từng lộ diện.

– “Giả chứng cho kẻ thật tội. Lửa sẽ cháy từ tay kẻ nhóm.”

– “Vậy còn thật?” – Chân Viên hỏi khẽ.

– “Thật… giữ. Khi tường sập, mới mở cửa.”

Và như thế, đòn gió phóng trong ánh sáng chính sự, mà mũi kiếm giấu trong gương soi mặt.

“Giả chân ở nét mực,

Mà ở lòng tin quá lâu.

Trắng đen đổi bởi một câu,

Lửa xưa tắt, tro vùi.”

Mùa xuân đến, nhưng mùi tro sực mũi những kẻ gần ngai.

Loading...