Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

VÔ VƯƠNG CHI DẠ - CHƯƠNG 13: VẠCH MÁU TRÊN VẠT ÁO RỒNG

Cập nhật lúc: 2025-07-17 15:51:47
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Trẫm hỏi ngươi vì lên,

thiên hạ ai đẩy.

Cờ tung, mà thành gãy,

Không ai phản… ngai nghiêng giữa trời?”

Đêm mồng tám, phía điện Thái Miếu, một bóng đen vượt tường kho ấn cũ.

Chàng mang gươm. Chỉ mang một bức họa cổ, vẽ bằng mực chu sa, niêm phong bằng triện vàng mờ:

“Thượng chiếu – niêm khóa năm Nhâm Tý.”

Bức họa vẽ Tiên đế thời trẻ, cạnh một nữ – nét mặt thanh thuần, tay đỡ chiếc ngọc ấn Triệu tộc.

Phía đề:

“Mệnh ngọc lưu danh, huyết thống tái sinh.

Phi ghi sử, nhưng mang long cốt.”

Đêm đó, Phùng Quát mở tiệc mừng “thanh trừng phản loạn”.

Y nâng chén vàng, giữa bầy hổ say.

khi rượu còn ấm miệng, một viên thị vệ lao phủ:

– “Có mật thư truyền từ Kỳ Môn doanh! Họ đòi phục chức cho Ngọc Khanh, nếu ... bộ binh sẽ lui khỏi kinh.”

Phùng Quát khựng . chỉ một thoáng.

Y rút bản chiếu ngụy – sẵn – định hạ bút tội Ngọc Khanh là “loạn thần mưu quyền”.

Chưa kịp , cửa phủ bật mở.

Người áo đen bước . Trên tay là bức họa niêm phong triện vàng.

Sau lưng là Tử Kỳ và một viên nội thị cận Tiên đế.

– “Quát lão, nhận trong tranh?”

– “... Ta .”

– “Vậy đây – nàng là Trữ Nghi Phi – xóa khỏi hoàng sử năm Khánh Nguyên thứ ba.”

– “Phi tần? Thì ?”

– “Là mẫu .”

Cả phủ tĩnh lặng.

Ngọc Khanh nâng cao tấm họa, lật mặt – dòng m.á.u mực hiện lên, dòng chữ như dao:

“Trẫm phong nàng Chính cung, nhưng triều phản, nên giữ bí mật.

Hài nhi mang cốt rồng, nhưng sẽ mang danh rồng… cho đến ngày triều đình tự thối ruỗng.”

Dưới đó là ký ấn: Thiên Tử Trẫm Thân – Triện ngọc huyết ấn.

“Ta cần ngai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-vuong-chi-da/chuong-13-vach-mau-tren-vat-ao-rong.html.]

sự thật chỗ .

Ta cần quyền.

m.á.u thể để kẻ khác gọi sai tên.”

“Ngươi gọi phản?

Vậy hãy gọi đúng:

Kẻ mang mạch chính, vứt ngoài –

Giờ trở về để cướp, mà để chôn.”

Phùng Quát thất sắc, run tay, hét lên:

– “Bịa đặt! Họa vẽ thể ngụy tạo!”

Tử Kỳ vứt xuống một đoạn ngọc thẻ, triện đỏ:

“Khế tứ ẩn – lưu trong mật khố Thái Miếu.

Đã xác chứng từ năm thứ 5 Khánh Nguyên.

Chỉ truyền cho m.á.u Thiên Tử, khi triều nghiêng.”

– “Và hôm nay, triều nghiêng.” – Ngọc Khanh thì thầm.

Từ ngoài, đội Cẩm Vệ quân bất ngờ rút lui khỏi cổng phủ, lệnh Phùng Quát nữa.

Ngô Thái Phi cấm túc, bộ mật chỉ thu giữ.

Tịch Lâu Nhân treo đầu tại Thạch Môn – ai thấy y bắt.

Cả triều đình rúng động như lưới cá vỡ giữa hồ gió lớn.

Thái tử trong điện Kính Thiên họa thư, tay run rẩy.

Phía rèm, lặng lẽ tiếng bước:

Ngọc Khanh đến, quỳ.

Không đòi ngôi. Không rút kiếm.

Chỉ đặt bức họa.

– “Ta giành.

cũng cúi.

Ngai ai giữ nếu chỉ dựa sợ hãi.”

– “Ngươi là vua,

Vậy hãy học cách giữ , khi giữ ngôi.”

“Máu trả về đúng họ.

Cờ bay về đúng tay.

ai là thật sự cai trị?

Trời... vẫn .”

Loading...