4.
 
Là bậc bề  thì bảo vệ lớp trẻ, chuyện đó chẳng  là lẽ hiển nhiên ?
Ta với ba đồ  đều   như thế  mà.
 
Nói xong, Lăng Huyền Chu   nữa,  đầu tiên  giận dỗi với . Ta gãi đầu, đàn ông đúng là phiền phức. Chuyện nhỏ như  mà cũng giận. Ta chẳng hiểu.
 mấy cô em trong Hợp Hoan Tông của   từng : "Đàn ông mà giận thì cứ vuốt ve dỗ dành là xong."
 
Sau cả buổi dỗ dành, cuối cùng Lăng Huyền Chu cũng  trở .
Ta  định thu dọn hành lý rời , thì  thấy những  ở bàn bên cạnh trong quán trọ đang bàn tán về đại danh của :
 
 "Ngươi   ,  núi Thương Hoàng   một vị môn chủ tên là Cảnh Thanh Yên, tự dưng mất tích khỏi tông môn."
"Quan trọng là, khi nàng  mất tích,   phát hiện dấu vết của Ma Tôn ở gần đó. Bây giờ lòng  hoang mang, ai cũng đồn tên Ma đầu  sắp  tay với phái tu chân chúng ."
 
"Ba đồ  của nàng   chuyện, cứ như đ/iên dại, ngày nào cũng chạy đến địa bàn của Ma Tôn để gây chuyện!"
Ta: ?
 
Trời ơi. Ta  Ma Tôn b/ắt c/óc ư? Ai thế, Lăng Huyền Chu ? Ma Tôn nhà ngươi yếu ớt mong manh, ngày nào cũng  yêu quái b/ắt n/ạt, chỉ   lóc để  đến cứu thôi.
Ôi, tin đồn đúng là hại .
 
Ta nghĩ  nghĩ , trong lòng thực sự lo lắng. Sợ ba tên đồ  trời đ/ánh  vì tìm  mà gây chuyện với Ma Tôn, chuốc lấy rắc rối lớn. Ta quyết định  một phong thư để báo bình an.
Vừa mới đặt bút xuống thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ "cộp cộp".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-tinh-dao-cai-quan-ta-bi-do-de-va-ma-ton-vay-cong/chuong-4.html.]
 
"Tiếng sấm lớn quá, tỷ tỷ  thể ở bên cạnh  ?"
Giọng Lăng Huyền Chu run rẩy. Hắn sợ sấm sét. Đây cũng    đầu  gõ cửa như thế .
 
Ta cho   phòng. Như thường lệ,  bảo  trải chiếu ngủ  sàn.
Ai ngờ,   bước  cửa, liền  chằm chằm  tờ giấy  bàn : "Tỷ tỷ đang  gì ?"
 
Ta đáp: "Viết thư báo bình an về nhà."
Lăng Huyền Chu   gì. Hắn  trong góc tối mờ của ánh nến,   rõ sắc mặt.
 
Đột nhiên, một cơn gió tà ác thổi qua trong chớp mắt,  cửa sổ vỡ tung.
"Cẩn thận."
Thiếu niên vội vàng chạy tới, giúp  đóng cửa sổ . Cơn gió cuộn theo mưa,  ướt sũng  . Mi mắt  lấp lánh những giọt nước li ti,  chớp mắt lầm bầm: "A, lạnh quá."
 
Lòng  khẽ run. Cơ thể Lăng Huyền Chu yếu ớt như . Bị dầm mưa thế  sẽ  phong hàn mất.
Ta  nghĩ nhiều, t/iện tay lấy miếng vải bông, lau mặt cho . Hắn  như một chú cún con, cố tình dùng đầu cọ  tay .
 
Ta: ?
Này, , thằng nhóc , ngứa đầu thì  tắm  chứ. Chộp lấy tay của bổn tôn, ở đây cựa quậy cái gì thế?
 
Vừa định mở miệng,  bỗng cảm thấy  lưng  ba luồng ánh mắt chua loét, nóng bỏng  chằm chằm  .
Quả nhiên,  nhanh  đó,   thấy giọng  n/ghiến răng ng/hiến lợi của một  đàn ông: "Sư tôn, bọn đồ nhi tìm  vất vả lắm đấy ạ."