Cao ốc Triệu thị, tầng cao nhất, văn phòng Tổng giám đốc.
Triệu Hi Thành bàn việc rộng lớn. Ánh nắng chiều xuyên qua cửa sổ phủ lên một lớp ánh sáng vàng nhạt.
Anh còn đang chăm chú phê duyệt hồ sơ, bên trong vô cùng tĩnh lặng, chỉ tiếng kim đồng hồ bức tường trắng chạy.
Lúc , cửa đột nhiên bật mở, lạch cạch.
Triệu Hi Thành nhíu mày, là ai dám to gan lớn mật văn phòng mà gõ cửa? Anh tức giận đến
Vọt là Văn Phương thần sắc kinh hoàng, cô chạy tới bàn công tác thì dừng , hổn hển :
– Em nhận thông báo của phòng nhân sự, bảo chuyển em khỏi phòng thư kí, là ý của , đúng ?
Triệu Hi Thành lạnh lùng cô một cái cúi đầu, tiếp tục hồ sơ trong tay, chậm rãi :
– Không sai, là ý của
Văn Phương khó tin :
– Vì Hi Thành? Vì đột nhiên như ! Em sai cái gì?
Vất vả lắm cô mới địa vị ngày hôm nay, ngay cả một giám đốc thấy cô cũng cung kính, đơn giản vì đều cô là Tổng giám đốc sủng ái nhất. Giờ đột nhiên điều cô , còn đến một bộ phận nhỏ, viên chức bình thường thì sẽ nghĩ gì? Những kẻ từng ghen tỵ cô , từng cô chèn ép sẽ nhạo cô thế nào!
Triệu Hi Thành chẳng buồn cô , thản nhiên :
– Lỗi lớn nhất của cô chính là bản sai cái gi. Nhiều lời vô ích, hài lòng thì thể xin thôi việc, giờ ngoài .
Văn Phương quả thực dám tin lỗ tai , trong mắt toát sự kinh hoàng. Cô lên , ôm lấy , dịu dàng :
– Hi Thành, đừng đối xử với em như , nếu em sai chuyện gì, với em, em nhất định sẽ sửa!
Cô đầy kì vọng đàn ông trai . Quan hệ bọn họ chặt chẽ như , dù cô gì sai, chỉ cần cô nũng lẽ sẽ đổi ý.
Ai ngờ sức gạt cô , chán ghét :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-nha-hao-mon/chuong-45.html.]
– Văn Phương, chẳng lẽ cô còn hiểu? Chúng hết ! sẽ chuyển một tiền tài khoản của cô, nếu cô còn lằng nhằng rõ thì chịu thiệt chính là cô!
Văn Phương sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, cô ôm lấy tay Triệu Hi Thành, lớn tiếng :
– Rốt cuộc xảy chuyện gì, vì đột nhiên đổi? Trước đó chúng vẫn mà, Hi Thành, em yêu , đừng đối xử với em như …
Nói xong bắt đầu rơi lệ.
Triệu Hi Thành dùng sức gạt cô , cô lảo đảo ngã xuống đất. Lúc tóc tai toán loạn, khuôn mặt trang điểm nhòe nước mắt, vô cùng chật vật, đáng tiếc cô còn tự bản , vẫn giả bộ đáng yêu.
Triệu Hi Thành cô , trong mắt đầy sự khinh thường, hừ lạnh một tiếng, trào phúng:
– Văn Phương, giữ nước mắt của , giả vờ đáng thương cái gì? Lúc cô tới quyến rũ nên sớm nghĩ đến ngày hôm nay. Chẳng lẽ, cô cho rằng thể ở bên vĩnh viễn? Hay là…
Anh lạnh:
– Hay là cô còn dã tâm khác?
Văn Phương xong biến sắc, vội chạy tới bên cạnh, dựa đùi :
– Không , , em dã tâm gì cả. Em chỉ là quá yêu , Hi Thành, em thể , đừng rời bỏ em, về em sẽ ngoan ngoãn, sẽ lời , đừng bỏ em!
Triệu Hi Thành lên, lùi về phía vài bước, cô ngã luôn xuống đất
Triệu Hi Thành mất kiên nhẫn, cô đầy âm ngoan, giọng lạnh như băng tuyết:
– Nói thật với cô, từng yêu cô, điều chẳng cô hiểu ? Hơn nữa, giờ rõ cho cô, chán ghét cô , thích thấy cô mặt nữa. Cô cũng kiếm chác ít từ , cũng nên đủ! Cho nên nhân lúc nổi giận thì mau biến , nếu , tính cô cũng đấy…
Anh tới gần cô , cả tản thở lạnh băng.
Văn Phương liên tục lùi về , trong mắt đầy sợ hãi, môi ngừng mấp máy. Cô đương nhiên là loại nào, một ngôi nhỏ cam lòng đá nên đem băng ghi hình chuyện ân ái của hai uy h.i.ế.p , đòi tiền lớn. Cứ tưởng rằng sẽ vì hình tượng công ty mà khuất phục, ai ngờ sai tìm máy đó, đó che mặt , đem tung đoạn clip lên mạng tung tin đạo diễn ngôi tằng tịu. Ngôi ăn trộm gà còn mất nắm gạo, bại danh liệt, từ đó biến khỏi làng giải trí, vô cùng khốn cùng.
Anh tâm địa ngoan độc, thủ đoạn âm độc, nếu chọc giận thì hậu quả thể tưởng tượng.