Chuẩn mấy ngày, lúc gần , Chu Minh Xa đưa cho Chu Thiến một cuốn sổ tiết kiệm và một tập tiền
– Tiền lẻ con tiêu mà đường, trong sổ tiết kiệm năm vạn, chuẩn cho chuyện. Ở bên ngoài sống cho thoải mái, ăn uống cẩn thận, đừng để coi thường, gì tủi cứ gọi về cho cha
Trên tay cha chút chai sần, cọ lên tay Chu Thiến nhưng Chu Thiến chẳng hề thấy khó chịu, ngược thấy bàn tay to thô ráp đó thật ấm áp, an .
Lúc , cô vẫn do dự, xin cha tiền nhưng dám, mà đợi cô mở miệng thì cha đưa cho cô. Thì những thật lòng quan tâm đến bạn sẽ chẳng cần bạn mà cũng bạn cần gì, cần bạn cúi đầu nhỏ giọng nhờ vả cũng sẽ đưa thứ bạn đến mặt.
Mắt Chu Thiến đỏ lên, suýt thì òa
Sao cô may mắn như ? Có cha quan tâm như thế
Ngày , cả nhà tiễn cô đến nhà ga. Chu Minh Xa cứ dặn dò mãi như thể thể yên tâm. Đông Đông bèn đùa:
– Cha, là cha cùng chị luôn cũng
Ai ngờ Chu Minh Xa tán đồng:
– thế, cha thể đưa Thiến Thiến đến thành phố B, nó định trở về
Nghe thế thì Chu Thiến vội xua tay liên tục, cô thể đưa cha đến Triệu gia . Bây giờ còn .
– Không cần , cha , con lớn thế , cha cứ yên tâm !
Lý Mai cũng :
– Dù mấy tháng nữa Đông Đông cũng đến thành phố B, đến lúc đó chúng đưa Đông Đông , tiện thể thăm Thiến Thiến là mà!
Chu Minh Xa nghĩ thấy cũng đúng nên cũng kiên trì thêm
Mãi đến khi tàu chuyển bánh, Chu Thiến qua cửa sổ vẫn còn thấy cha và Đông Đông vẫy tay với cô
Xuống xe, Chu Thiến taxi đến biệt thự Triệu gia, giờ cô chỉ về, hận thể lập tức gặp Hi Thành và con
Chu Thiến quang cảnh bên ngoài qua cửa kính xe, lòng thầm giật , chỉ hai năm mà thành phố B đổi nhiều như . Chu Thiến cảm thấy chút bất an, hai năm, cũng là ngắn…
Biệt thự Triệu gia càng lúc càng gần, tim Chu Thiến cũng đập càng lúc càng mạnh, vô cùng lo lắng mà cũng là lo lắng vì cái gì
Chu Thiến thanh toán tiền xe, xuống xe, kéo vali đến cổng lớn Triệu gia. Vẫn là cánh cổng sắt quen thuộc đó, qua song sắt, biệt thự Triệu gia vẫn hoa mỹ như , những t.h.ả.m cỏ vẫn xanh mướt như . Đứng từ đây, thậm chí cô còn thể thấy ban công phòng của bọn họ, ban công vẫn còn những bồn hoa cô từng trồng
Dường như thứ vẫn đổi, Chu Thiến kích động nắm lấy song sắt
Trước , chỉ cần cô đến thì cổng lớn sẽ tự động mở nhưng bây giờ cánh cổng sắt đóng kín ngăn cách cô bên ngoài. Biệt thự Triệu gia tuy rằng đến nhưng khó mà
– Này, cô là ai, đến đây gì? Đây là nhà riêng, chỗ để thăm thú gì ! Mau !
Đột nhiên một xa lạ ở cửa bảo vệ quát cô
Chu Thiến , đó là ai? Bảo vệ là lão Vương ? Thay ?
Bảo vệ thấy cô còn chịu thì càng cao giọng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-nha-hao-mon/chuong-284.html.]
– Nếu báo cảnh sát đó
Từ sự cố bắt cóc hai năm , Triệu gia cho rằng sở dĩ bọn cướp thể nắm bắt thời gian Chu Thiến ngoài chính xác như nhất định là qua thời gian quan sát lâu dài. Cho nên bảo vệ mời tới đều là những từng huấn luyện kĩ càng, cảnh giác, bất kì ai xa lạ tiếp cận Triệu gia đều cẩn thận
Chu Thiến cũng điều , lúc cô chỉ lo lắng để gặp Hi Thành nên vội xách hành lý đến chỗ bảo vệ
Cô là ai? Cô cô là đại thiếu phu nhân Triệu gia nhưng bọn họ chịu tin tưởng ? Chỉ sợ sẽ coi cô là kẻ điên. Cho nên cô chỉ :
– Anh , tìm Triệu Hi Thành, thể thông báo hộ ?
Bảo vệ coi cô như kẻ tình nghi mà từ đầu đến chân, thấy cô vẻ là động cơ nên thấp giọng :
– Nếu cô tìm chủ thì mời gọi điện cho , chúng nhận lệnh của chủ nhà, bao giờ tùy tiện thông báo gì hết
– Vậy gọi Dung tẩu hộ ?
– Dung tẩu là ai?
Bảo vệ bắt đầu cô đầy nghi ngờ
– Chỗ ai là Dung tẩu hết. Đi !
Giọng dần mất kiên nhẫn, đó đóng cửa
Không , thể? Chu Thiến quả thực thể tin tai . Dung tẩu là quản gia của Triệu gia, bảo vệ ?
Chu Thiến nóng vội vỗ vỗ cửa:
– Này, xin thông báo hộ một tiếng , thực sự chuyện quan trọng
Bên trong bảo vệ lớn tiếng :
– Đi , đừng loạn ở đây nữa, tìm chủ thì đến thẳng chỗ chủ mà tìm, đừng khó
Tiếp theo nhỏ giọng :
– Cái cô nữa? Muốn đàn ông đến phát cuồng? là…
Sau đó cao giọng đe dọa:
– Đi , nếu sẽ gọi cảnh sát đến đấy
Chu Thiến , hôm nay nhờ bảo vệ thông báo là thể? Hai năm qua nhân sự của Triệu gia đổi nhiều như ? Chẳng còn ai quen thuộc ? Đột nhiên nhớ tới năm đó Dung tẩu vì cứu cô mà hình như là thương, chẳng lẽ vì thế mà còn nữa
Lòng Chu Thiến đầy nghi hoặc nhưng bảo vệ tiếp tục nhắc nhớ cô, đúng, cô thể gọi cho Hi Thành.
Cô lấy di động, bấm của Hi Thành, tim đập loạn
Tút tút vài tiếng, điện thoại truyền đến giọng trầm thấp, đầy sức hút của Hi Thành:
– Alo!