Nhân viên trong cửa hàng qua cửa kính thấy thế vội mở cửa nghênh đón họ . Theo kinh nghiệm của bọn họ, đây hẳn là hai vị khách quý vô cùng
Chu Thiến và Triệu Hi Thành tay nắm tay bước Yêu Ti Lệ, đằng còn hầu xách đồ cho bọn họ
Cửa hàng trưởng cùng cửa đón khách quý, mà khi rõ tới thì khỏi giật
Đây… đây chẳng là trợ lý ở tầng hai ?
Cửa hàng trưởng Tống Thiệu Lâm nhưng Tống Thiệu Lâm cô quen là trợ lý nhỏ mặc đồng phục trắng giản dị. Chu Thiến hôm nay mặc hàng hiệu, khí chất cao quý, tao nhã, đàn ông bên cô cao lớn tuấn mỹ nhưng khí thế xem thường thứ. Hai đó khí thế cực lớn, hấp dẫn ánh
Cửa hàng trưởng ngây gì. Sớm nhà Tống Thiệu Lâm tiền nhưng ngờ giàu đến mức độ . Cửa hàng trưởng lén liếc chiếc xe xa hoa bên ngoài, đó là chiếc siêu xe phiên bản hạn chế, cả thế giới cũng chẳng nhiều.
Triệu Hi Thành thấy bọn họ đều ngây ngốc, thất thần thì nhíu mày, tức giận:
– Sao ai đón tiếp thế nào? Đây là cách phục vụ của Yêu Ti Lệ ?
Trong giọng sự lạnh lùng khiến chấn động
Cửa hàng trưởng là lấy tinh thần đầu tiên, vội cúi :
– Ngại quá, là chúng tiếp đón
Lúc chuyện, cô nhịn về phía Chu Thiến, trong mắt là sự kinh ngạc.
Chu Thiến khó cửa hàng trưởng nên với cô:
– Chúng đêm nay yến tiệc nên mới đến
Cửa hàng trưởng tươi :
– Có hẹn ?
Bên , Triệu Hi Thành tà mị:
– Chúng hẹn Hồ Gia Hào
Lúc chuyện, hai mắt lưu chuyển, trong lơ đãng như phóng điện khiến các cô gái ở đây đều choáng váng
Cửa hàng trưởng tươi rói:
– Mời qua bên
Vừa vươn tay mời dẫn đường
Anh em Hồ Gia Hào nhận điện thoại nội tuyến lầu thì khách quý đến nên sớm ngoài, đến cầu thang chờ đón khách quý. Hồ Giai Giai , vẻ mặt mừng rỡ, khách quý hôm nay là ai? Phải nịnh bợ cẩn thận mới
Khi cô thấy đôi nam nữ lên thì biến sắc. Cô cúi đầu, lùi về , hi vọng thể giảm bớt cảm giác tồn tại của . Tuy rằng cũng chỉ là phí công nhưng cô quả thực để Tống Thiệu Lâm thấy cúi đầu mặt cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-nha-hao-mon/chuong-205.html.]
Chu Thiến vẻ co đầu rụt cổ của cô mà nhịn khẽ , trong lòng thật thoải mái
Triệu Hi Thành cũng chẳng dễ dàng bỏ qua cho Hồ Giai Giai như , lớn tiếng :
– Cô , đúng, chính là cô! Cô trốn gì, thế, chuyện gì ám ?
Cửa hàng trưởng thấy thế thì tức giận, lườm Hồ Giai Giai :
– Hồ Giai Giai, cô đón khách thế ? Còn mau xin khách?
Hồ Giai Giai đương nhiên , lui , mặt đỏ bừng lên tiếng. Nhìn cô như thể hận thể tìm cái động mà trốn đó
Chu Thiến cực kì thống khoái, Triệu Hi Thành đầu cô nhíu mày như : “em cứ chờ , trò còn ở phía cơ”
Hồ Gia Hào thấy Triệu Hi Thành đến, thấy nhằm em gái mà như thì cảm thấy Triệu Hi Thành hôm nay đến hẳn là tìm phiền phức. Nghĩ tới em gái đắc tội Triệu phu nhân, tuy rằng Triệu Hi Thành kiện tòa nhưng cũng quên . Anh vẻ mặt cam lòng của em gái mà thầm thở dài. Đều là nhà chiều hư nó, cho nó sinh tính tự cao tự đại, kiêu ngạo bướng bỉnh. Cũng nên áp chế tính cách , bằng lúc nào cũng vận may như . Nhân cơ hội cho Triệu tổng xả giận, mong rằng Triệu Hi Thành sẽ tìm em gái gây phiền phức nữa
Lập tức, tươi bước lên thiết :
– Triệu tổng, hoan nghênh hoan nghênh, yên tâm, nhất định cố gắng hết sức tạo hình cho tôn phu nhân
Sau đó đầu khẽ quát em gái :
– Giai Giai, còn mau xin khách
Hồ Giai Giai thấy cửa hàng trưởng và đều giận thì đành bước đến bên Chu Thiến, khó chịu mà :
– Xin
Triệu Hi Thành buồn cô lấy một :
– Cô gì? rõ
Hồ Gia Hào vội :
– Giai Giai, lớn tiếng chút, thành ý chút
Hồ Giai Giai mắt bắt đầu ngấn lệ, nghẹn ngào cao giọng :
– Xin
Chu Thiến cô thản nhiên , nhớ tới sự châm chọc, khiêu khích của Hồ Giai Giai với , còn cả chuyện keo xịt tóc đổi đầy mờ ám nên chẳng hề thương hại gì cô
Người như thế, trời cao đất rộng, việc đều càn rỡ, thật sự nếu dạy dỗ cô thì cô sẽ coi là quả hồng nát
Mà nụ trong mắt Hồ Giai Giai thành sự miệt thị, trào phúng. Cô tức hận nhưng dám gì, sợ sẽ công ty đuổi . Cô dám mạo hiểm như
Cô chẳng cách nào khác, đầu tiên, cô cảm nhận , mặt Tống Thiệu Lâm, cô chỉ nhỏ bé như mà thôi