Bài kiểm tra cuối cùng cũng đến
Có lẽ xem học viên dạy thành tích , các giáo viên từng dạy bọn họ hôm nay đều tham dự. Phòng thực hành chật ních , các giáo viên châu đầu ghé tai như đang trao đổi về cái với từng học viên, nhất thời vô cùng náo nhiệt
Trong đó, gây sự chú ý nhất đương nhiên là thầy Khắc Y. Khắc Y mặc áo lông mỏng màu đỏ thẫm, khoác áo khoác da bó sát. Trong vẻ hào hoa phong nhã mấy phần tuấn tú. Tuy bề ngoài vô cùng xuất chúng nhưng khí chất thanh nhã của Khắc Y luôn khiến Khắc Y thành trung tâm của , những bên cạnh dường như đều trở thành nền của Khắc Y.
Tiểu Mạt thấy thì cảm thán:
– Thầy Khắc Y luôn tạo thanh thế thật lớn
Người bên cạnh đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Người mẫu nhanh chia cho các học viên. Thầy Khắc Y sân khấu :
– Trong hai tiếng, thiết kế tạo hình sân khấu cho mẫu, về phần chủ đề sân khấu là gì thì để công bằng, các em sẽ rút thăm để quyết định
Rút thăm xong, Chu Thiến rút phong cách truyền thống, Trương Bân là phong cách Brazil, Hồ Giai Giai là Ấn Độ, Lưu Văn Chí là cổ điển.
Một tiếng bắt đầu, đều bắt tay công việc của
Chu Thiến đ.á.n.h giá mẫu của , hình cao lớn, hình thể đầy đặn, tóc dài, mày rậm, mắt to. Một bức họa nữ nhân cung đình Đại Đường dần hiện lên trong đầu Chu Thiến. Cô mỉm , thứ dường như rõ ràng
Theo thứ tự, đầu tiên là quần áo, trang điểm cuối cùng mới tóc. Chu Thiến đến tủ lớn chọn quần áo xong, khi nhờ cô mẫu để ý đồ dùng hộ , mẫu đồng ý
Lưu Văn Chí ở ngay bên cạnh Chu Thiến, lạnh lùng thứ, lòng thầm sốt ruột, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía Hồ Giai Giai nhưng Hồ Giai Giai như đang thực sự nghiên cứu thiết kế của , để ý tới sự lo lắng của Lưu Văn Chí
Rất nhanh, Chu Thiến chọn xong quần áo về, cô đưa mẫu đến phòng đồ. Bọn họ , bàn trang điểm của Chu Thiến chẳng ai, nhưng Lưu Văn Chí thấy, các giám thi thấy học viên nào rời thì sẽ để ý, nếu ai nhân lúc mà động thủ thì thực sự là khả năng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-nha-hao-mon/chuong-195.html.]
Giờ Lưu Văn Chí khỏi thầm bội phục Hồ Giai Giai tuổi trẻ mà tâm tư cẩn thận, thầm sinh lòng sợ hãi với cô
Chu Thiến và mẫu quần áo về, bắt đầu trang điểm cho mẫu. Lưu Văn Chí phát hiện Hồ Giai Giai về phía bên , lúc thì nhíu mày dấu
Tim Lưu Văn Chí đập loạn, tinh thần trở nên căng thẳng, lưng toát mồ hôi. Trong đầu khỏi nhớ những lời Hồ Giai Giai với tối hôm đó
“Đến lúc đó, sẽ nghĩ cách cho dụng cụ của Chu Thiến rơi xuống đất..”
Hồ Giai Giai như ngang qua bàn của Chu Thiến, đến khi đến gần, đột nhiên trượt chân mà ngã về phía bàn Chu Thiến, trong nháy mắt, đồ dùng bàn của Chu Thiến rơi hết xuống sàn, mấy đồ tròn tròn như keo xịt tóc thậm chí còn lăn xa
Những xung quanh bao gồm cả Chu Thiến đều ngây . Sau đó, Hồ Giai Giai tỏ vẻ mà liên miệng :
– Xin xin , nhặt cho cô
Thầy giám thị thấy thế qua, thấy Chu Thiến ở đó thì về phía những chỗ học viên rời
Các học viên xung quanh chỉ lạnh lùng thoáng qua đầu việc của
Chu Thiến thấy Hồ Giai Giai cúi nhắt đồ cho , bàn tay trắng nõn nhỏ bé của cô tiếp xúc đến công cụ của thì khỏi hoảng hồn, vội xổm xuống, giật lấy đồ trong tay Hồ Giai Giai :
– Không cần, tự là . Cô việc của cô
Hồ Giai Giai ngừng tay, tiếp tục nhặt đồ khác lên, vẫn :
– Phải chứ, đây đều là tại
Lúc , Lưu Văn Chí đột nhiên :
– Thiệu Lâm, keo xịt tóc của lăn qua bên , nhặt cho nhé