Hai .
Triệu Hi Thành khỏi động xe:
– Đưa em về nhà về trường?
– Về , ở trường chắc cũng tan , em về nấu cơm cho Tiểu Mạt
Chu Thiến :
– Phía cha thì bây giờ? Ông hình như giận
Triệu Hi Thành phía :
– Ông cụ cố chấp, chỉ sự bây giờ vẫn còn tức giận, về biệt thự riêng ở mấy ngày, tránh cho ông càng càng cáu
Anh định bảo Chu Thiến cùng qua đó ở nhưng lời đến bên môi đành nuốt ngược . Giờ vẫn lúc, thầm nghĩ, vẫn nên nhẫn một chút …
Chu Thiến cũng hề trong lòng chủ ý . Cô nghĩ đến chuyện khác mà thở dài:
– Nếu cỏ thể cho ông hiểu chúng thì thật , em và Hi Tuấn, nếu ông thể hiểu bọn em cố gắng như thế nào thì lẽ sẽ ủng hộ bọn em
Triệu Hi Thành cho là đúng:
– Cái cũng là chuyện cực gian khó. Ông cụ cố chấp như , chuyện nhận định thì sẽ đổi
Chu Thiến nghĩ, dù cũng Triệu lão gia hiểu, dù cũng là một nhà, chẳng lẽ cả đời giận dỗi mặt ?
Xe dừng nhà Chu Thiến, Chu Thiến mở cửa xuống xe, khi đóng cửa xe, cô như đột nhiên nhớ điều gì, cúi Triệu Hi Thành ở trong xe :
– Hi Thành, cuối tuần chúng dạo phố nhé
Triệu Hi Thành thoáng run lên, lập tức lộ rõ vẻ kích động. Anh cúi đầu, đến khi ngẩng đầu lên, mắt như lấp lánh, miệng sáng lạn, vô cùng gợi cảm:
– Tiểu thư Tống Thiệu Lâm xinh , cô đang hẹn gặp ?
*****
Chấp mắt đến cuối tuần.
Chu Thiến gương quần áo đang mặc. Áo tím nhạt, quần jean màu xanh đậm, kết hợp khăn lụa vàng. Tóc dài lên nhiều, cô buộc túm đuôi ngựa, dùng chiếc cặp đính đá Tiểu Mạt mua tặng, trông đơn giản mà đoan trang
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-nha-hao-mon/chuong-187.html.]
Tiểu Mạt đến gần, tặc tặc lưỡi:
– Hôm nay nhất định mê hoặc khiến Triệu Hi Thành thể rời mắt
Còn :
– Triệu Hi Thành đổi nhiều, xem cũng chịu tha thứ , định bao giờ thì chuyển về đây
Chu Thiến xoay cô:
– Giờ còn định về. Thứ nhất là cha còn đang giận , thứ hai…
Cô cúi đầu, mắt chớp chớp:
– Mình đến khối thể thì là vợ luôn, còn thử qua cảm giác hẹn hò. Cảm giác yêu đương lãng mạn , giữ lâu một chút
Hiếm khi thấy vẻ thẹn thùng của cô, Tiểu Mạt trêu ghẹo:
– À… thì là hẹn hò! cũng đúng, cho Triệu Hi Thành tốn chút tâm sức thì mới quý trọng .
Dưới lầu vang lên tiếng còi xe, hai ngoài cửa sổ, thấy Triệu Hi Thành bên xe, ngẩng đầu lên chỗ hai . Tiểu Mạt :
– Mau , Triệu đại thiếu gia của chúng sắp chờ kịp .
Giờ là cuối thu, thời tiết dần chuyển lạnh (Giống chúng , thời tiết cũng lạnh ùi đấy ^^). hôm nay ánh sáng rực rỡ, đúng là ngày trời
Triệu Hi Thành mặc quần áo bình thường màu sáng, càng thêm tuấn tú. Vẻ mặt thản nhiên, trông vẻ tâm tình . Lúc thấy Chu Thiến, ngoài định liệu của Tiểu Mạt, mắt sáng bừng kinh ngạc.
– Thiệu Lâm, hôm nay em lắm!
Anh khen ngợi từ tận đáy lòng, trong lòng cũng vui. Cô tốn tâm tư chuẩn như thể thấy là coi trọng hẹn hò , cũng coi trọng .
Bọn họ đến đoạn phố dành cho bộ tấp nập nhất thành phố. Nơi đó tập trung đủ các cửa hàng quần áo, đồ ăn vặt, hiệu sách, hàng trò chơi… đúng là chỗ để các đôi tình nhân hẹn hò.
Bọn họ gửi xe ở bãi đỗ xe gần đó. Tay nắm tay ngã tư phồn hoa. Đủ các loại âm nhạc từ cửa hàng hai bên truyền , chấn động lòng . Cuối tuần, lượng tập trung đông, một nhà cùng dạo, nhóm bạn tụm năm tụm ba, càng nhiều những đôi tình nhân như bọn họ. Ai nấy đều thoải mái, vui vẻ, khí nơi nơi đều vui vẻ.
Bọn họ dạo qua từng cửa hàng, thích cái gì sẽ dừng xem hoặc mua. Triệu Hi Thành từng dạo những khu hàng như . Quần áo mặc đều là của các nhãn hàng cố định, mỗi mùa, thương gia sẽ đem đồ mới đưa đến tận cửa. Với việc dạo phố mua sắm của bình thường thấy mới lạ. Nhất là Chu Thiến vẻ mặt hân hoan nắm tay , thỉnh thoảng thì thầm líu lo tai khiến cảm thấy thứ xung quanh đều thật
Lúc ngang qua một cửa hàng quần áo, một bộ quần áo treo trong tủ kính khiến để ý, lập tức kéo Chu Thiến . Anh với nhân viên bán hàng:
– Phiền cô cho chúng xem bộ đồ tình nhân .