Giọng của cô nhu hòa, trong suốt, nụ như ánh mặt trời, đôi mắt như bảo thạch, giọng êm tai, thoải mái, đều phong thái của cô mê hoặc, phảng phất như chìm thế giới thần tiên khiến vui vẻ thoải mái.
Nhất thời, trong phòng yên tĩnh một tiếng động.
Bốp bốp bốp
Thẩm Già Lam bỗng nhẹ nhàng vỗ tay, lúc mới như tỉnh mộng mà nhiệt liệt vỗ tay. Đám Tiểu Mạt hưng phấn đến đỏ mặt. Mấy giám khảo khác cũng mỉm gật đầu, đều cho Chu Thiến điểm
Thẩm Già Lam vươn tay ý bảo yên lặng :
– Giờ tuyên bố, Tống Thiệu Lâm chính là một trong hai xuất sắc nhất, tin chắc ý kiến gì chứ
Những học viên đầu mỗi tổ đều cơ hội, hơn nữa thiết kế của Chu Thiến thực sự nên đều vui vẻ đồng ý. Mà năm xuất sắc nhất, thấy cơ hội ít một phần, ngoài Trương Bân thì đều thoải mái nhưng thực lực của Chu Thiến như , cho dù để cô tham gia đợt thi thứ hai tin chắc vẫn là kết quả đó cho nên đều gật đầu đồng ý. Chỉ sắc mặt Hồ Giai Giai càng lúc càng khó coi, ánh mắt Chu Thiến vẻ khác lạ. Trương Bân liếc cô một cái nhăn mày
Chu Thiến xuống, bạn bè đều đến bên chúc mừng, Triệu Viện Viện cầm tay cô :
– Thua tay , tâm phục khẩu phục
Hồ Giai Giai cách đó xa, thỉnh thoảng lạnh lùng liếc mắt bọn họ. Bên cạnh, một cô gái tóc ngắn :
– Chẳng vì mẫu chỗ thiếu sót mới cho cô chiếm tiện nghi ? Nếu mẫu đưa cho Giai Giai, nhất định cũng sẽ
Hồ Giai Giai mặt đổi, chỉ cúi đầu đồ hóa trang, gì
Lúc Hồ Giai Giai và Chu Thiến khắc khẩu, Triệu Viện Viện cách đó xa, bọn họ thế nào cô , vì thế cô đầu phản kích:
– Lúc còn chẳng là ai bảo Thiệu Lâm buông tay, còn cái gì mà phối màu gì cũng chẳng . Thế mà giờ còn dám những lời
Cô gái tóc ngắn chuyện , lập tức đỏ mặt, xoay , ngượng ngùng lẩm bẩm gì đó. Hồ Giai Giai phắt , lạnh lùng bọn họ, thần sắc càng lúc càng lạnh
Chu Thiến ánh mắt cô quét qua mà lạnh , lúc , Trương Bân thì thầm tai:
– Về nhất định cẩn thận cô , cô coi là đối thủ, cô để thể đả kích đối thủ, ngại thủ đoạn
Chu Thiến ngẩng đầu, kinh ngạc hỏi:
– Sao ? Chẳng lẽ…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-nha-hao-mon/chuong-172.html.]
Mắt cô lóe lên:
– Chuyện đồ dùng tráo của câu cũng liên quan đến cô ? cũng đúng, lúc học, cô còn theo học mà
Lời của Chu Thiến khiến Tiểu Mạt, Lý San đều để ý, đều mở to mắt
Trương Bân khổ một tiếng, sờ sờ mũi, vẻ mặt đột nhiên chút mất tự nhiên, Tiểu Mạt đột nhiên giật :
– Khi đó trợ lý cho trai cô , nhất định cũng Hồ Giai Giai, chẳng lẽ hai cái gì? Cô yêu quá hóa hận mà mới thế?
Trương Bân chỉ , cũng phủ nhận
Chu Thiến khó mà tin:
– thế ?
Lưu Văn Chí vỗ vỗ vai , đắc ý :
– Mỹ nam chính là mỹ nam, chuyện cẩu huyết cũng xảy với
Trương Bân thở dài:
– Cũng hẳn là thế, thể gì với cô gái kém 6 tuổi ? Huống chi còn là lúc quan trọng nhất, còn là trợ lý cho trai cô … trí tưởng tượng của phong phú quá
Anh lườm Tiểu Mạt một cái :
– Tuy lưng một cô gái nhưng vì Thiệu Lâm cảnh giác mà qua một chút cũng . Thực khi đó thời gian gặp nhiều, cô thể tình cảm thiếu nữ, thổ lộ với . Khi đó nào tâm tư yêu đương, huống chi là cô gái nhỏ như nên từ chối. Cô vốn luôn cao ngạo, thể là thấy lòng tự trọng tổn thương . Lúc cũng chắc chắn nhất định là cô nhưng nghĩ , khả năng đó là lớn nhất. Tóm , Thiệu Lâm vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Bên , Thẩm Già Lam gọi 5 học viên khi nãy lên. Trương Bân và Hồ Giai Giai một một lên. Thẩm Già Lam và mấy giáo viên còn cùng bình chọn, thỉnh thoảng hỏi bọn họ vài câu hỏi. Trương Bân và Hồ Giai Giai kém cạnh là mấy. Cuối cùng Thẩm Già Lam , Trương Bân chọn màu sắc sai nhưng quá câu nệ, bằng Hồ Giai Giai đơn giản mà sáng tạo nên cuối cùng là Hồ Giai Giai thắng
Nói cách khác, chủ nhật mua sắm sẽ là Hồ Giai Giai và Chu Thiến
Với kết quả , Trương Bân tức giận, nếu Hồ Giai Giai cố ý lấy quần áo cần thì câu nệ. Chẳng qua, cô cướp quần áo của thì nhất định nhanh nhẹn hơn . Trong thời khắc mấu chốt mà vẫn thể phân tâm chuyện thì cũng đáng bội phục.
Hồ Giai Giai ở bên vẻ tức giận của mà lạnh lùng .