Thẩm Già Lam hơn 30 tuổi, dáng cao gầy, tóc ngắn sành điệu, khuôn mặt vô cùng thanh nhã. Cô bước những bước tao nhã đến bên hai
Cô thản nhiên Hồ Giai Giai một cái, cái của cô, Hồ Giai Giai vội cúi đầu.
Thẩm Già Lam đầu Chu Thiến, trong mắt ý tán thưởng. Cô nhẹ giọng :
– Bạn học lắm, bất kể khi khách hàng đến tìm chúng trông như thế nào nhưng chúng cũng nên lòng khinh thường. Bọn họ cần chúng thì mới tìm chúng , nếu bọn họ cái gì cũng thì ai còn cần chúng nữa
Nói xong, cô thoáng dừng về phía Hồ Giai Giai:
– Hơn nữa, bạn học những lời châm chọc vô tình vô nghĩa như cần thiết, ngoài việc khiến phần nông cạn thì chẳng ý nghĩa gì.
Hồ Giai Giai há miệng, vẻ mặt hổ, cô đến bên Chu Thiến :
– Xin , nên như , đừng để bụng
Chu Thiến với sự chuyển biến bất ngờ của cô thì hoài nghi nhưng nếu cô xin thì còn gì nữa. Chu Thiến :
– Không
Thẩm Già Lam hình như lòng với thái độ sai mà sửa của Hồ Giai Giai, ánh mắt nàng nhu hòa nhiều. Sau đó cô hỏi Chu Thiến:
– Em cảm thấy phân chia mẫu công bằng? Nếu cho em đổi mẫu, em đổi ?
Chu Thiến mẫu của các học viên khác, dù một cũng khó khăn nhưng ai là khó thiết kế như Chu Thiến. Có thể , mẫu của Chu Thiến thực sự là khó nhất. Nói công bằng thì cũng chút chút.
Chu Thiến với Thẩm Già Lam:
– Em đổi, em thử xem . Stylist vốn để giúp khác che khuyết điểm, tìm concept hợp với nhất. Nếu em thì là năng lực của em còn hạn chế, tại mẫu
Thẩm Già Lam Chu Thiến mà khẽ , cô lăn lộn trong nghề nhiều năm, cũng tiếp xúc với ít học viên. Mỗi thi đều cố ý trộn lẫn những mẫu khó tạo hình, các học viên chỉ kêu bất công, yêu cầu đổi , ai như Chu Thiến.
Thẩm Già Lam như tìm cảm giác của khi còn trẻ ở Chu Thiến, năm đó cô bướng bỉnh, chịu thua, tự tin mà cũng lý trí. Cô thực sự thích cô gái , gật gật đầu, :
– Hi vọng thành tích của em sẽ khiến thất vọng.
Nói xong, xoay tránh .
Thẩm Già Lam , vẻ hổ, ăn năn của Hồ Giai Giai lập tức biến mất, cô lạnh lùng Chu Thiến một cái tới bên bọn quần áo.
Chu Thiến chọn quần áo xong trở vị trí của . Tiểu Mạt, Trương Bân tói thiết nàng. Tiểu Mạt trách:
– Nếu cô giáo là thể đổi mẫu đổi? Cậu đó, quá bướng bỉnh
Trương Bân mái tóc của mẫu, cũng cau mày:
– Cái quá khó, thiết kế thế nào cũng khó mà đạt hiệu quả , đúng …
Trương Bân đột nhiên nghiêm túc hỏi Chu Thiến:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-nha-hao-mon/chuong-169.html.]
– Vừa và Hồ Giai Giai xảy chuyện gì?
– Không chuyện gì, chỉ là chút cãi cọ.
Chu Thiến nhắc những lời Hồ Giai Giai mặt mẫu
– Hồ Giai Giai , luôn tự cao tự đại, hơn nữa chấp nhận việc ai đó hơn . Vừa để ý mấy bộ quần áo đều cô đoạt . Dường như cô quần áo gì, mỗi đều cướp mặt , đáng ghét. Trương Bân oán hận
Chu Thiến thấy bọn họ còn xong mà vẫn quan tâm nàng thì cảm động :
– Các đừng để ý , cứ việc của , dù mua sắm thì các cũng , về kể cho nhé. Mau , mới tập trung nghĩ
Lúc hai mới lo lắng rời
Người mẫu lời bọn họ , vẻ mặt chút hối :
– Có màu tóc của mang rắc rối cho cô? Vừa thoáng bàn về tóc của .
Chu Thiến mẫu qua gương, lắc đầu :
– Không tại cô
Cô nghĩ nghĩ :
– đề nghị, về cô đừng nhuộm màu nữa, màu hợp với màu da của cô, da trắng nõn mới hợp. Muộn màu nâu đậm , màu nâu đậm mới hợp
Người mẫu đó cũng bụng:
– Có ảnh hưởng đến thành tích của cô ? Hay là… buộc tóc lên?
Chu Thiến nàng buộc tóc lên qua gương lắc đầu, vẫn . Cô mới nhuộm tóc, chân tóc cũng vàng rực rỡ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Chu Thiến còn nghĩ là nên gì nên cũng lo lắng. Cô đành bảo mẫu đồ trang điểm cho mẫu
Trang điểm xong, Chu Thiến vẫn nghĩ cách gì với mái tóc của mẫu. Mắt thấy thời gian sắp hết
Cách đó xa, Hồ Giai Giai thành thiết kế của , cô đó Chu Thiến, tóc mẫu vàng óng mà lạnh lùng.
Chu Thiến buồn rầu gục lên bàn, ở bên mẫu lầm bẩm:
– Nếu thể che tóc thì , chẳng ai gì nữa…
Che ? Mắt Chu Thiến sáng bừng lên, lập tức thẳng dậy. thế, vì thử cách , Chu Thiến như kích thích mà phấn chấn tinh thần, cô với mẫu:
– Cảm ơn cô nhắc nhở
Cô dậy, vội chạy đến bên tủ lớn tìm đồ cần