Giọng Tống phu nhân oán hận:
– Nếu vì con bé đó, con và Hi Thành thật hạnh phúc. Con đàn bà thối tha đó, chúng nuôi dưỡng nó, ngờ nó lấy oán trả ơn. Nó kết cục là xứng đáng. Nếu nó rời khỏi thành phố thì thôi, nếu còn dám ở lén lút gây rối thì xem bóp nát nó
Nói xong, Tống phu nhân lên, vỗ vỗ quần áo :
– Được , đây, nếu con hạ quyết tâm cũng nhiều lời chẳng qua cha con là cố chấp, nếu con vấn đề gì với Hi Thành thì chỉ sợ ông khó mà tha thứ cho con
Bà dừng , mặt thoáng chần chừ như gì mà tiện mở miệng, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn :
– Gần đây cha con ít về nhà, đứa em gái chẳng vận cứt ch.ó gì mà lấy Chủ tịch tập đoàn quốc tế Hợp Hoa, tuy rằng lớn tuổi, là vợ lẽ nhưng cả đời cũng thoải mái. Con gái , hồ li tinh vui vẻ thành cái gì nữa, ngày nào cũng cuốn lấy cha con, cha con thông gia thế cũng vui. Thiệu Lâm, nếu con thực sự cắt đứt với Hi Thành thì địa vị của con chúng trong lòng cha con đúng là xuống dốc phanh.
Nói xong, bà nhẹ nhàng thở dài một tiếng, chậm rãi ngoài. Chu Thiến mới đầu còn đang suy nghĩ, cô em gái bao giờ? nhớ một điều, Tống Trí Hào nhiều con riêng
Chu Thiến nên gì, chỉ theo tiễn bà
Xe của Tống phu nhân chờ ở lầu, khi lên xe, Tống phu nhân xoay tạm biệt Chu Thiến. Dưới ánh mặt trời, Chu Thiến phát hiện màu tóc nâu của bà loáng thoáng mấy sợi tóc bạc, khóe mắt, khóe miệng cũng chút nếp nhăn. Cũng như Tống phu nhân hiểu cô, cô cũng thể hiểu suy nghĩ của bà. Rốt cuộc là nguyên nhân gì khiến cho bà c.h.ế.t cũng buông đàn ông chẳng gì và cuộc hôn nhân rách nát đó? Chẳng lẽ bà thể niềm vui, hạnh phúc từ đoạn hôn nhân ? Cô thật sự là thể hiểu.
Tống phu nhân , Chu Thiến chuẩn đến chỗ Hi Tuấn. Còn nhận điện thoại của Hi Tuấn, thì việc gấp cần đến công ty, việc đột xuất
Không đến chỗ Hi Tuấn , Chu Thiến tĩnh tâm ôn tập bài học tuần qua. Tuần kiểm tra vì tâm trạng định nên loại , chỉ loại khá khiến cô hối hận. Cũng may cả lớp chỉ Trương Bân, Hồ Giai Giai, Tiểu Mạt là từ đến giờ luôn , chỉ cần cố gắng thì vẫn thể top 10.
Tiểu Mạt mãi đến giờ mới về, dạo cả ngày chẳng mua gì cho nhưng mua cho Chu Thiến một chiếc cặp tóc pha lê
– Cái cặp của cũ , cái mới . Tiểu Mạt tủm tỉm .
Chu Thiến nhận lấy, trong lòng cảm kích ý của cô. Hai ăn cơm đến quán bar, mãi đến tối sắp tan tầm, Chu Thiến mới nhận điện thoại của Hi Tuấn.
trong điện thoại một giọng xa lạ:
– Xin hỏi cô chủ nhân điện thoại , giờ say bất tỉnh ở quán bar của chúng
Chu Thiến cảm ơn nọ xin nghỉ sớm, vội vội vàng vàng đến quán bar . Nhân viên quán bar thấy cô thì :
– Vừa chuyện với là cô ?
Chu Thiến gật đầu, nhân viên tạp vụ dẫn cô đến bên Triệu Hi Tuấn, lúc Triệu Hi Tuấn gục xuống bàn, đầy mùi rượu
– Chúng sắp tan tầm . Nhân viên khó xử
– Được, lập tức đưa
Nhân viên tạp vụ rời , Chu Thiến vỗ vai Triệu Hi Tuấn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-nha-hao-mon/chuong-157.html.]
– Hi Tuấn, Hi Tuấn, tỉnh
Vỗ một hồi, Hi Tuấn khó khăn ngẩng đầu, ánh mắt mơ hồ. Anh Chu Thiến một hồi mới khẽ lẩm bẩm:
– Là chị dâu ạ
Chu Thiến mấy chai rượu bàn, nhíu mày :
– Hi Tuấn, em uống nhiều như ? Chị gọi cả đến ?
Hi Tuấn cô thì vẻ mặt kích động, tay vung lớn, kêu to:
– Đừng, đừng để bọn họ thấy em như thế …
Anh lảo đảo dậy:
– Em gặp bọn họ…
Anh về phía , nghiêng ngả lảo đảo, chỉ thoáng chốc đụng bàn, ngã xuống đất
Chu Thiến vội vàng chạy tới, nâng dậy. Lúc , tóc tai Hi Tuấn rối bời, râu lởm chởm, ánh mắt rời rạc, vẻ mặt suy sụp còn là Hi Tuấn tỏa sáng rạng ngời sân khấu nữa. Chu Thiến đau lòng, rốt cuộc là chuyện gì mà khiến trở thành dạng
Chu Thiến thấy gặp nhà thì gọi nhân viên tạp vụ khi nãy đến, nhờ giúp cùng đỡ Hi Tuấn xe taxi. Vừa đến ngoài, gió lạnh ban đêm thổi tởi, Triệu Hi Tuấn đột nhiên né , xuống bắt đầu nôn.
Nhân viên tạp vụ ở bên cạnh :
– Để nôn thì sẽ khá hơn nhiều, hẳn là tự lên xe , , bên trong còn vệ sinh
Chu Thiến gật gật đầu, vội cảm ơn. Đợi , Chu Thiến tìm trong túi chiếc khăn tay đưa cho Hi Tuấn lau miệng. Hi Tuấn ngẩng đầu, vẻ mặt tái nhợt nhưng ánh mắt chút tỉnh táo. Anh Chu Thiến, thần sắc bối rối:
– Chị dâu phiền chị
Chu Thiến dìu lên:
– Chị đưa em về nhà
– Không cần, em tự về là
– Em uống nhiều như , bảo chị yên tâm thế nào . Chu Thiến kiên quyết
Chu Thiến đỡ tới taxi, đến chỗ Hi Tuấn đỡ lên. Dọc đường , tuy rằng Hi Tuấn cố gắng định bước nhưng vẫn khỏi lảo đảo.