Vợ Nhà Hào Môn - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:31:34
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thiến vốn định thứ bảy đến chỗ Hi Tuấn, Tiểu Mạt tuy rằng cũng nhưng nếu cô thì Hi Tuấn sẽ tiện chuyện nên hẹn Lý San dạo phố, cùng Chu Thiến.

Chu Thiến gọi điện thoại với Hi Tuấn xong, định thì Tống phu nhân tìm đến.

Bà mặc bộ đầm màu nhạt quý giá, cau mày quanh, tức giận :

–     Thiệu Lâm, con ở chỗ ?

Chu Thiến mời bà , Tống phu nhân chiếc ghế, ấn ấn một chút mới xuống. Chu Thiến pha cho bà:

–     Mẹ, đến đây?

Tống phu nhân đón chén , tiện tay để lên bàn:

–     Sao tới , con là con , đến thăm con cũng ? Mẹ hỏi Tư Mẫn mới con ở chỗ . Thiệu Lâm, con khách khí với như ?

Tống phu nhân là khó hiểu, con gái ngoan ngoãn, t.a.i n.ạ.n xong thì đổi nhiều như ?

Chu Thiến gương mặt mịn màng của Tống phu nhân, lẽ bà thực sự quan tâm đến con gái , chỉ là sự quan tâm đó cô thể nhận.

Chu Thiến :

–     Mẹ, gọi cho con đến? Con hẹn với bạn, nếu con sớm một chút chẳng đến công cốc

Tống phu nhân nhíu mày:

–     Mẹ con sợ dông dài nên mới về. một lời luôn nên đành tìm đến đây. Lần dù con ở thì khác đến là , vấn đề gì. Con xuống , mất nhiều thời gian

Chu Thiến bất đắc dĩ, mặc kệ thế nào, bà vẫn là của Tống Thiệu Lâm, thể gì quá đáng nên đành xuống cạnh bà.

Tống phu nhân xoay cô nhẹ giọng hỏi:

–     Hi Thành đến tìm con bảo con về ?

–     Có nhưng con từ chối . Chu Thiến thẳng

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-nha-hao-mon/chuong-156.html.]

–     Từ chối?

Tống phu nhân kêu lớn:

–     Sao con từ chối? Giờ đứa bé chẳng còn, con còn thế nào?

Chu Thiến chuyện khó mà giải thích với bà, ý nghĩ của cô, Tống phu nhân thể hiểu nên :

–     Mẹ, chuyện cần quan tâm, chuyện của con con sẽ tự thu xếp. Con sẽ cách sống thoải mái

Tống phu nhân chỉ cảm thấy đau đầu, đứa con gái suy nghĩ bà thể nào nắm bắt :

–     Sống thoải mái? Ở chỗ như thế , việc hầu hạ khác mà gọi là sống thoải mái? Con thấy hổ nhưng cha vẫn cần mặt mũi. Thiệu Lâm, con cứng rắn gì? Con tự biến vất vả như gì? Con chỉ cần cúi đầu là thể sống thoải mái, cứ thế thì ? Phụ nữ chúng cả đời cầu cái gì? Chẳng là mong cuộc sống an ? Con cứ thế sẽ là hại chính đó.

Chu Thiến lắc đầu:

–     Mẹ, sống an dễ lắm, con yêu cầu chẳng cao, cần lâu đài, kẻ hầu hạ. bạn đời thì dễ tìm, con cũng mong đó là Hi Thành nhưng giờ còn đạt yêu cầu của con.

Tống phu nhân kinh ngạc:

–     Hi Thành còn đạt yêu cầu của con? Thiệu Lâm, cho con, nó lòng phụ nữ. Giờ bên ngoài đang đồn ầm lên rằng các con li hôn, Triệu gia cũng mặt rõ, chỉ là đang đợi thái độ của con. Nếu con mau về để cho lời đồn tự tan thì chẳng khác nào cho phụ nữ khác cơ hội. Còn nhiều phụ nữ khác chủ động bám lấy Hi Thành đó. Hi Thành dù cũng là đàn ông, thậm chí còn là cao ngạo, con cứ nó mất mặt. Tính nhẫn nại và tình cảm của đàn ông hạn, chờ đến khi nó còn nhẫn nại, lòng đổi thì con chẳng còn đường lui nữa. Sao con tạo cơ hội cho phụ nữ khác, cố đẩy chồng ?

Tống phu nhân vẻ mặt vô cùng lo lắng, bất kể suy nghĩ của bà đúng sai nhưng Chu Thiến vẫn cảm nhận , bà thực lòng lo cho con gái.

Chu Thiến mềm lòng, cô cố gắng thử cho Tống phu nhân hiểu . Cô nắm tay bà, nhẹ nhàng :

–     Mẹ, nếu Hi Thành là dễ dàng đổi như , con phòng một lúc chứ phòng cả đời. Loại đàn ông đó chẳng cần cũng . Nếu yêu con đương nhiên sẽ vì tình cảm mà cố gắng, nếu chẳng gì chứng tỏ con trong cảm nhận của chẳng là gì. Con trở bên thì gì vui vẻ? Ngay cả mỗi ngày cẩm y ngọc thực con cũng vui.

Tống phu nhân nắm tay cô thở dài:

–     Thiệu Lâm, hiểu suy nghĩ của con, tình cảm gì đó hiểu. Những thứ đó quan trọng ? Mẹ chỉ mong con sống nhàn nhã, cơm áo lo. Nếu con thực sự mất Hi Thành thì tương lai con sẽ vất vả.

Chu Thiến khẽ:

–     Mẹ, đừng lo cho con, con cần dựa bất kì ai cũng thể sống . Nếu Hi Thành đạt yêu cầu của con thì đời nhiều đàn ông như , sẽ luôn thích hợp với con. Cho dù mất cũng chẳng gì đáng sợ

–     Tất cả đều tại Văn Phương

Loading...