Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 8: Con ghẻ

Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:37:30
Lượt xem: 29

Sở phu nhân hơi nhíu mày: "Thế chẳng lẽ tối hôm qua hai đứa không làm gì à?" Hướng Thanh Y ngay lập tức lắc đầu: "Không có ạ, hôm qua chú kể chuyện cho Y Y nghe xong, Y Y liền đi ngủ. Chú hình như ngủ ở bên cạnh Y Y thôi."

 

Nghe xong, vị Sở phu nhân nào đó liền đen mặt lại. Bà vỗ trán thở dài, con dâu của bà rõ là xinh đẹp như thế, lại còn ngây thơ nữa. Chẳng lẽ thằng con trai c.h.ế.t tiệt kia của bà lại thực sự không có cảm giác gì à? Nhìn khuôn mặt này của Hướng Thanh Y, đến cả Sở phu nhân bà cũng thích nữa là huống chi đó là một thằng đàn ông. 

 

Ấy vậy mà thằng con trai thối nhà bà lại không có cảm giác gì.

 

Sở Duật rốt cuộc là bị mù hay là thật sự bị "bất lực" như lời đồn của người ta vậy. Trước đây Sở phu nhân cũng đã nghi ngờ rồi, chỉ là bà chưa chắc chắn mà thôi. Thằng nhóc thối đó không gần nữ sắc, còn không cho bất kỳ người phụ nữ nào bén mảng đến bên cạnh mình nữa. Tưởng rằng Sở Duật chưa gặp được người mình thích, nhưng hóa ra đứa con trai này của bà thật sự là không "cứng" được đấy à? 

 

Nghi ngờ càng thêm nghi ngờ. 

 

Có vợ xinh đẹp trẻ trung nằm bên cạnh mà lại không có cảm giác gì, đây đúng là tình trạng đáng báo động à nha! 

 

Thế thì hỏng rồi! 

 

Sở phu nhân nhanh chóng bàn bạc với chồng của mình, rồi hai người họ sai mấy cô giúp việc ở trong nhà ra ngoài chợ mua một ít đồ nấu canh, và bát canh đó chính là canh bổ thận tráng dương tăng cường sinh lực ở trước mặt của vị tổng tài họ Sở đây. 

 

Sở phu nhân liên tục nhìn con dâu của mình, bà đang vô cùng đau lòng cho đứa trẻ đáng thương này. Rõ là đáng yêu như vậy mà lại phải gả cho cái thằng con trai không "cứng" được của bà đây. Hướng Thanh Y e là sau này sẽ chịu khổ rồi. Cũng may là cô con dâu này của bà đầu óc chỉ như một đứa trẻ lên ba mà thôi. Nếu mà như mấy cô gái khác, e rằng bọn họ đã bỏ chạy khỏi nơi này từ lúc nào không biết rồi! 

 

Hướng Thanh Y thỉnh thoảng ngẩng đầu lên thì thấy Sở phu nhân đang nhìn mình, cô trợn tròn mắt khó hiểu nhưng lại không dám nói gì. Mẹ đã nói với cô rằng không được phép làm phiền người lớn, nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời, nếu không họ nhất định sẽ ghét Thanh Y và không quan tâm đến Thanh Y nữa. 

 

Quay lại thực tại, khuôn mặt của Sở Duật bây giờ đen chẳng khác gì một cái đ.í.t nồi cả. Người đàn ông này không ngừng giải thích đến khàn cả cổ họng nhưng chẳng ai thèm tin. Thế là người nào đó chỉ biết oán hận ăn cơm, nhưng Sở Duật lại mang trong mình một bụng tức tối mà chẳng biết phải làm gì cả. 

Lyly

 

Không chịu nổi mấy lời cằn nhằn của hai ông bà già nhà mình, Sở Duật ăn xong liền cầm áo khoác đứng dậy: "Ba, mẹ, con ăn xong rồi, con đến công ty một lát đâu. Mọi người ở nhà chơi vui vẻ." Chính xác hơn người đàn ông này không thể cãi được việc bản thân của mình bị nói là "bất lực" nên mới tìm cách chạy trốn khỏi đây đây mà! 

 

Nhưng chưa kịp bước thì Sở Duật lại bị mẹ mình gọi lại: "Thằng nhóc kia, mày mau đứng lại cho mẹ! Mới kết hôn xong không ở nhà chăm sóc vợ mày, mày bỏ đến công ty làm cái gì? Nói cho mày biết, hôm nay ở nhà cho mẹ, không chơi với Thanh Y thì mẹ cho mày thành thái giám luôn bây giờ!" Sở phu nhân lườm đứa con trai kia của mình, lời của bà đầy đe dọa. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-8-con-ghe.html.]

 

Đứa con trai này của bà đúng là chẳng biết điều một chút nào cả, vừa mới kết hôn xong không ở nhà chăm sóc vợ của mình mà lại dám cắm đầu vào công việc. Sở Duật chính là hình mẫu đàn ông cuồng công việc như trong mấy cuốn tiểu thuyết kia, suốt ngày chỉ dán mắt vào công việc. Sở phu nhân tự hỏi rằng, liệu đứa con trai này của bà bị "bất lực" có phải là do làm việc nhiều quá không nhỉ? 

 

Người nào đó vò đầu bứt tai nhìn mẹ mình: "Mẹ à, công ty vẫn còn một số việc cần con phải giải quyết, mẹ để con đi đi mà. Dù sao để Hướng Thanh Y chơi với mấy người trong nhà thì có làm sao đâu. Người phụ nữ này ngốc như thế con biết phải chơi gì với cô ta đây." Nghĩ lại đêm hôm qua, mấy lần Hướng Thanh Y khóc đúng là làm cho anh hết hồn hết vía lên rồi, sợ cả một ngày ở bên cạnh đứa ngốc như cô e là Sở Duật sẽ phát điên lên mất thôi. 

 

Sở phu nhân ngay lập tức đứng dậy, bà đánh lên người thắng con trai này của mình một cái: "Cái thằng này, suốt ngày mày chỉ biết công việc thôi hả?" Không những thế, vị Sở phu nhân kia còn véo lên người của Sở Duật một vài cái: "Mày muốn đến công ty cũng được thôi, mang vợ mày đến đó đi, dù sao cũng để nhân viên trong công ty biết Thanh Y là vợ mày chứ. Con bé đã gả vào nhà họ Sở chúng ta rồi, không thể để con bé thiệt thòi được."

 

Sở phu nhân muốn con trai của mình đưa Hướng Thanh Y đến công ty chính là muốn con trai và con dâu của bà xích lại gần nhau hơn. Nếu may mắn căn bệnh nan y kia của Sở Duật cũng có thể chữa được, như vậy bà sẽ sớm có cháu bế rồi. 

 

Sở Duật nhăn mặt ấm ức nhìn mẹ mình, anh không ngừng gắt lên: "Mẹ à, đưa cô ta đến công ty làm gì chứ? Đến để vướng chân vướng tay con à? Không những thế, chắc gì cô ta đã muốn đến nơi nhạt nhẽo đó. Thứ mà người phụ nữ này thích có lẽ chỉ là kẹo và đồ chơi mà thôi." Người đàn ông này thỉnh thoảng còn liếc mắt nhìn về phía của Hướng Thanh Y, anh khẳng định một cách vô cùng chắc chắn. 

 

Sở phu nhân hừ lạnh một tiếng: "Sao mày biết là con bé sẽ không thích?" Cái nhìn ghét bỏ của Sở phu nhân ngay lập tức trở nên dịu dàng khi nhìn sang cô con dâu mới cưới về kia ân cần hỏi: "Y Y, con có muốn đến công ty của chồng con chơi không? Ở đấy có nhiều trò chơi vui lắm, còn có cả kẹo nữa."

 

Hướng Thanh Y nghe thấy đi chơi và kẹo, hai mắt liền ngay lập tức sáng lên như sao: "Dạ, thật sao ạ? Y Y thích lắm, Y Y muốn đến đó, mẹ đưa Y Y đi ạ!" Sở phu nhân mỉm cười xoa đầu cô con dâu này: "Người mang con đi không phải là mẹ mà chính là chồng của con. Chồng con sẽ đưa con đi chơi." Hướng Thanh Y liên tục gật đầu đầy phấn khích. 

 

"Đó, mày thấy chưa, mau đưa vợ mày đi đi. Không đưa con bé đi cẩn thận thì mày cứ liệu cái thần hồn đấy." Sở phu nhân không ngừng thúc dục con trai của mình, vậy nhưng Sở Duật lại lườm về phía của Hướng Thanh Y: "Cô đi làm cái gì chứ? Mẹ nói dối đấy, ở đấy không có gì cho cô chơi đâu. Ngoan ngoãn ở nhà đi, nếu không quái vật sẽ ăn thịt cô đấy!"

 

Hướng Thanh Y liền bị sắc mặt đen sì kia của Sở Duật dọa cho sợ đến phát khóc, liền núp ở sau mẹ chồng: "Huhu… chú đáng sợ quá... chú ghét Y Y... Y Y không thích đi với chú đâu... nhìn chú thật là đáng sợ…" 

 

Chú đáng sợ quá!

 

Y Y chẳng thích chút nào cả. 

 

Sở phu nhân nhìn con dâu khóc như thế, bà đau lòng lắm, ngay lập tức quay mặt đuổi thằng con trai kia của mình đi: "Mày muốn đi đâu thì mau biến đi cho mẹ, đừng ở đây doạ con bé sợ nữa! Đi đi, không về nhà luôn cũng được." Sau đó bà mới dỗ con dâu của mình: "Y Y ngoan, nín đi con, để mẹ mua kẹo cho Y Y nha!"

 

Loading...