Vợ Ngốc - Chương 6: Quan tâm
Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:36:39
Lượt xem: 55
"Y Y không ngủ được. Hằng đêm mẹ đều kể chuyện cho Y Y nghe. Hơn nữa Y Y sợ quái vật ăn thịt lắm." Hướng Thanh Y phụng phịu nhìn "chú": "Chú à, chú kể chuyện cho Y Y nghe đi, không Y Y sẽ không ngủ được đâu. Đi mà chú!"
Hướng Thanh Y bám lấy cánh tay của Sở Duật, hai mắt của người con gái ấy long lanh như hai giọt nước vậy. Cô sợ tối lắm, phải có người ở cùng thì mới ngủ được cơ. Với lại Thanh Y muốn ngủ được phải có người kể chuyện.
Hằng đêm mẹ đều kể chuyện cho Y Y nghe, nhưng mà hôm nay mẹ lại không ở đây. Thanh Y vẫn còn nhớ mang máng là mẹ đã từng bảo với mình rằng, chồng sẽ kể chuyện cho cô nghe. Nhưng cô không muốn gặp chồng đâu, Y Y sợ bị ăn thịt lắm, nên mới nhờ chú kể chuyện cho Y Y nghe vậy.
Khuôn mặt của Sở Duật hơi vặn vẹo, khóe môi của người đàn ông này hơi giật giật, hai mắt kinh ngạc nhìn cô vợ ngốc này của mình. Kể chuyện ư? Đây chẳng khác gì làm khó Sở Duật anh rồi. Từ bé đến lớn, Sở Duật không hề biết cái định nghĩa kể chuyện cho người khác nghe là gì cả. Hôm nay, trong chính đêm tân hôn, cô vợ mà anh cưới về lại nằng nặc đòi kể chuyện cho cô nghe.
Đây chẳng khác gì g.i.ế.c người không d.a.o cả!
Hướng Thanh Y hơi nhíu mày lại, cô lon ton bước lại gần chỗ "chú": "Chú à, sao chú đứng ngây ra đó thế? Chú mau kẻ chuyện cho Y Y nghe đi mà! Chú ơi, đi mà chú!" Người con gái nũng nịu dính sát vào người của Sở Duật, làm cho người đàn ông này toàn thân trở nên căng cứng.
Tiếng nói trầm ấm của người đàn ông hơi khàn khàn: "Cô mau đi ngủ đi, đừng có đứng đấy nhõng nhẽo như một đứa trẻ vậy. Tôi làm việc cả ngày mệt mỏi, không có sức đâu mà kể chuyện cho cô nghe đâu! Nói tóm lại là đi ngủ, cô mà không đi ngủ ma sẽ đến bắt cô đi đây!" Sở Duật đẩy người của Hướng Thanh Y về phía trước, nhưng sức đẩy của anh rất nhẹ, không làm cho Hướng Thanh Y ngã được.
Nhưng rõ ràng người đàn ông này là đang lấp l.i.ế.m mọi chuyện!
Không biết kể chuyện cho người khác nghe thì nói luôn đi, lại còn bày đặt làm việc mệt mỏi không có sức kể chuyện!
Lyly
Hướng Thanh Y ngay lập tức phụng phịu: "Chú ghét Y Y, chú không thương Y Y nữa rồi! Y Y ghét chú, Y Y không muốn ở lại đây nữa, cháu muốn về nhà nghe mẹ kể chuyện cơ. Y Y không thích ở đây với chú nữa, chú chính là người xấu." Hai mắt của người con gái ấy đã bắt đầu rưng rưng lệ rồi.
Sở Duật nhìn Hướng Thanh Y dường như sắp khóc rồi, anh sợ hết hồn hết vía, toát mồ hôi mà dỗ cô: "Được rồi, về ngủ, tôi kể chuyện cho cô nghe. Chỉ xin cô là không khóc nữa có được không? Hôm nay dỗ cô khóc mà tôi đã sắp mệt c.h.ế.t rồi đây này." Người đàn ông không ngừng than vãn nhưng cũng cẩn thận nắm tay, anh dắt Hướng Thanh Y trở về giường ngủ.
Đắp chăn cho cô xong, Sở Duật lại phải lên mạng tìm mấy truyện cổ tích mà Hướng Thanh Y đòi nghe, hại Sở Duật đau hết cả mắt rồi. Không những thế, cô gái này còn nhõng nhẽo không ngừng ở bên tai của Sở Duật, nếu anh không kể đúng truyện mà cô thích thì chắc chắn Hướng Thanh Y sẽ khóc cho mà xem. Thế là vật vã lắm Sở Duật mới có thể ru Hướng Thanh Y ngủ.
Đã thế, Hướng Thanh Y còn nhất quyết bắt anh nằm ở bên cạnh mình đọc truyện cho cô nghe giống như là mẹ đã làm trước đây vậy đó. Ấy thế mà vị tổng giám đốc của tập đoàn Sở thị nhà chúng ta lại phải ngoan ngoãn nghe lời một cô ngốc như vậy đấy.
Nếu mà để tất cả mọi người chứng kiến cảnh này không biết họ sẽ nghĩ như thế nào nhỉ?
Đúng thật là làm cho người ta tò mò mà!
Nhưng đây chính là lần đầu tiên Sở Duật quan tâm một người con gái như vậy đấy. Anh thay đồ cho cô, rồi kể chuyện cổ tích cho cô nghe, những việc ấy, Sở Duật anh chưa bao giờ làm trước đây, đặc biệt là với phụ nữ.
Trước đây, không hiểu vì sao, Sở Duật luôn vô cùng bài xích phụ nữ, cha mẹ anh còn tưởng anh thuộc giới tính thứ ba kia cơ chứ. Vậy mà hôm nay người đàn ông này lại có thể gần gũi một người con gái đến như thế, đây quả thật là chuyện lạ đời nhất mà người ta từng thấy đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-6-quan-tam.html.]
Sở Duật nhìn Hướng Thanh Y đã ngủ say, anh định rời giường ra sô pha thì đột nhiên một cánh tay nhỏ bé đã vòng qua eo của anh. Người đàn ông giật mình quay lại, Hướng Thanh Y không biết trời cao đất dày là gì lại đang ôm lấy người anh. Hai tay của cô gái nhỏ ấy ôm chặt lấy anh, khẽ tựa đầu vào người anh. Hai thân thể lúc này dán chặt vào nhau, cách một lớp áo nhưng cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ từ cơ thể của đối phương.
Hơi thở của Sở Duật ngày càng trở nên gấp gáp. Anh nhướn mày cố gắng gỡ tay cô ngốc này ra, nhưng càng gỡ cô gái kia lại càng ôm chặt lấy anh hơn. Sở Duật bất lực, chẳng lẽ tối hôm nay phải ngủ như thế này hả? Nhưng hình như người bạn phía dưới của anh đang không ngừng gào thét thì phải.
Ánh mắt của anh nhẹ nhàng quét qua khuôn mặt hơi ửng hồng của Hướng Thanh Y, nhịp tim trong n.g.ự.c của anh bỗng nhiên tăng cao, nhiệt độ trong người anh ngày một nóng lên.
Chết tiệt!
Muốn dồn anh vào đường cùng hay gì?
Điều khiến cho Sở Duật bực bội hơn đó chính là, ở phía mình thì anh đang không ngừng đấu tranh tâm lý, còn Hướng Thanh Y ở bên kia vẫn tỏ ra vô tội, yên lành chìm vào trong giấc ngủ. Hừ, đúng là con người vô lương tâm.
Sở Duật giận dỗi một mình cứ như một đứa trẻ vậy, nhưng bực bội ấy cũng phải nuốt ở trong lòng mà thôi, không dám kêu gào thảm thiết đâu.
Đấu tranh một hồi, cuối cùng Sở Duật cũng phải chấp nhận số phận nằm xuống, biến bản thân mình trở thành gối ôm của Hướng Thanh Y trong đêm nay vậy. Người con gái trong lòng khi ngủ khoé môi còn hơi cong lên, dường như Thanh Y đang rất hạnh phúc.
Khuôn mặt của Hướng Thanh Y áp sát vào lồng n.g.ự.c của Sở Duật, một hương thơm thoang thoảng từ trên người của cô gái ngốc này truyền đến khứu giác của Sở Duật. Toàn thân của anh ngày càng cứng ngắc, anh bạn nhỏ phía dưới thì không ngừng kêu gào, mồ hôi không ngừng đổ đầy người của Sở Minh. Anh thấy từng tế bào trong người mình như đang giãn ra, hơi thở gấp gáp hơn bao giờ hết.
Đã thế, Hướng Thanh Y ở trong lòng anh còn đang không ngừng cựa quậy, làm anh chỉ biết cười khổ: "Này cô bé, nếu cô không chịu nằm im thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đâu. Đến lúc đó cô đừng có gào khóc mà xin tha đấy." Biết là Hướng Thanh Y sẽ không nghe thấy đâu, nhưng Sở Duật vẫn muốn nói ra để giải tỏa bớt căng thẳng ở trong lòng mình.
Anh cố gắng nhắm chặt mắt lại, cố gắng đè nén dục vọng đang cuồn cuộn kéo đến trong người mình, Sở Duật mím môi ép bản thân mình chìm vào trong giấc ngủ.
Xem ra đêm nay sẽ là một đêm khó khăn với Sở tổng đây!
Sáng hôm sau, khi Sở Duật tỉnh lại đã là gần chín giờ sáng rồi. Đêm hôm qua anh gần sáng mới ngủ, cũng may hôm nay không phải đến công ty, nếu không vị Sở tổng nào đó chắc chắn sẽ bị nhân viên cười cho vào mặt vì đi trễ trong khi người đàn ông này không bao giờ đi làm trễ giờ cả.
Khi xuống nhà, ba mẹ anh và Hướng Thanh Y đang cười cười nói nói điều gì đó rất vui vẻ. Họ vui vẻ đến mức Sở Duật ở đây một lúc rồi mà chẳng có ai để ý. Sở Duật đưa tay bóp trán, có con dâu rồi là quên con trai, không biết ai mới là con ruột của họ đây nữa.
"Ba mẹ, chào buổi sáng!" Sở Duật vẫn lên tiếng hỏi ba mẹ mình, nhưng hai người cũng chỉ ậm ờ cho qua rồi tiếp tục gắp thức ăn cho con dâu của mình. Người đàn ông nào đó bị cho ăn một rổ bơ chỉ biết cúi đầu chấp nhận số phận bị ghẻ lạnh, an phận mà ăn cơm.
Một món canh được mang lên trước mặt anh. Sở Duật hơi nhướng mày, khó hiểu nhìn mẹ mình: "Mẹ à, đây là canh gì vậy? Sao trông nó lạ thế?" Chưa bao giờ anh nhìn thấy thứ canh này cả.
Vị Sở phu nhân hung hăng lườm con trai một cái: "Canh bổ thận tráng dương nấu riêng cho con đấy. Con "yếu" quá nên mẹ mới phải sai người nấu canh này cho con để tăng sinh lực ấy mà!" Sở phu nhân đang không ngừng châm chọc con trai mình.