Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 49: Suy sụp

Cập nhật lúc: 2025-02-03 23:02:55
Lượt xem: 4

"Y Y, sao em còn ngủ nữa vậy? Mau dậy đi!"

"Chỉ cần em dậy, ông xã sẽ đưa em đi chơi rất nhiều nơi, mua cho Y Y thật nhiều kẹo nữa!"

"Em là đứa trẻ ngoan, phải biết nghe lời. Nghe lời anh, mau dậy đi, em đừng ngủ nữa, ngủ nhiều không tốt đâu! Y Y đã suốt mấy tháng rồi, em ngủ không chán sao?" Sở Duật ngồi bên giường bệnh của Hướng Thanh Y, ánh mắt anh lộ rõ tia đau khổ. Những ngón tay đan xen vào nhau, anh khẽ vuốt ve khuôn mặt của người con gái ấy.

Kể từ ngày được Hướng Thanh Y được cứu ra đã ba tháng rồi.

Ba tháng nay, người con gái ấy vẫn ngủ say như vậy không hề mở mắt ra nhìn anh. Bác sĩ cũng đã nói với gia đình rằng, Hướng Thanh Y rất khó tỉnh lại, chỉ là Sở Duật cố chấp mà thôi. Anh luôn chắc chắn rằng Hướng Thanh Y sẽ tỉnh lại một ngày không xa, anh có thể chờ ngày cô tỉnh lại.

Suốt thời gian mà Hướng Thanh Y hôn mê, Sở Duật gác lại toàn bộ công việc của mình chỉ tập trung chăm sóc cho Hướng Thanh Y. Ai khuyên Sở Duật cũng không nghe, người đàn ông này cứ nhất quyết phải ở cạnh vợ của mình.

Chỉ sau ba tháng, trông Sở Duật như già đi mười tuổi vậy. Khuôn mặt lộ rõ những nếp nhăn, hai mắt thâm quầng như con gấu trúc, tóc đã điểm một vài sợi bạc, râu trên mặt đã lốm đốm mọc lên. Không ai nhận ra người đàn ông này chính là Sở Duật. Trong thời gian vừa qua, Sở Duật không hề được ngủ ngon, mỗi khi nhắm mắt anh lại sợ cô ngốc kia sẽ biến mất, như thế anh sẽ phải làm sao?

Khuôn mặt của Sở Duật tiều tụy hẳn đi, sức khỏe cũng đã yếu hơn trông thấy. Cho dù ba mẹ có khuyên anh nghỉ ngơi nhưng Sở Duật luôn luôn cự tuyệt. Anh không muốn xa Hướng Thanh Y nửa bước, anh sợ người con gái ấy sẽ bị người ta đưa đi.

Sở phu nhân đem ít thức ăn đến cho con trai mình, bà ngày ngày chứng kiến cảnh này thấy mà đau lòng. Suốt thời gian ba tháng, ngày nào Sở Duật cũng ngồi nói chuyện một mình, chính xác hơn là nói chuyện với Hướng Thanh Y đang hôn mê mà không chịu đi đâu. Sở phu nhân thấy được cảnh này mà đau xót vô cùng.

Hai đứa trẻ ấy sao lại bị đẩy đến bước đường này?

Bà đi đến chạm vào người Sở Duật: "Con đừng gắng gượng nữa, cố quá sẽ thành quá cố đấy. Nếu con bé Y Y có thể tỉnh lại, con bé nó nhất định sẽ tỉnh. Con cứ như vậy thì sẽ đổ bệnh mất, như thế làm sao mà chăm sóc cho vợ mình được." Sở phu nhân cũng cảm thấy đau lòng khi con dâu của mình mãi không chịu tỉnh, mà con trai của bà cả ngày cứ như một kẻ điên như thế này.

Cứ cái đà này thì trước khi Hướng Thanh Y tỉnh lại, Sở Duật sẽ ngã bệnh mất. Như thế thì cả hai đứa nó sẽ như thế nào đây? Thanh Y đã hôn mê rồi, bà không thể để con trai mình đổ bệnh được.

Nhưng Sở Duật dường như chẳng để tâm đến những lời nói của mẹ mình, anh nâng cánh tay yếu ớt của Hướng Thanh Y lên, đặt lên đó một nụ hôn. Những chiếc râu mọc ra từ cằm của người đàn ông chọc vào da thịt mềm mại của người con gái ấy. Nhưng Hướng Thanh Y vẫn ngoan ngoãn nằm ngủ trên giường hệt như một đứa trẻ vậy.

Càng nhìn, Sở phu nhân lại càng cảm thấy đau xót ở trong lòng mình. Thằng con trai của bà, sao nó lại cố chấp như thế? Chẳng lẽ thằng bé nó muốn đổ bệnh như Thanh Y hay sao? Suốt thời gian vừa qua, con trai bà ngày nào cũng ở trong tình trạng như vậy rồi, bà thật không thể chịu nổi chuyện này nữa.

Sở phu nhân liền kéo con trai mình lại, bà trợn mắt nhìn Sở Duật: "Sở Duật, con có nghe thấy mẹ nói gì không đấy? Con cứ như vậy chẳng lẽ muốn đổ bệnh ra đó hay sao? Thanh Y nó đã như vậy rồi, bây giờ con còn muốn giống như con bé nằm ra đó hay sao? Sở Duật, con mà có mệnh hệ gì thì ai sẽ là người chăm sóc và bảo vệ Y Y đây? Con không nghĩ đến hai ông bà già này hay sao? Còn những kẻ làm hại Thanh Y nữa, con còn chưa trừng trị bọn chúng đủ đâu." Hôm nay, nếu Sở phu nhân không nói, Sở Duật sẽ càng ngày càng rơi vào bộ dạng thảm hại như vậy. Người đàn ông này đã thảm hại lắm rồi, còn đâu là Sở tổng cao ngạo giỏi giang ở trên giới kinh doanh nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-49-suy-sup.html.]

Những lời nói của Sở phu nhân như là một tia sáng đánh thức Sở Duật đang chìm trong bóng tối kia.

Thấy con trai đã có chút phản ứng, Sở phu nhân lại tiếp tục nói: "Con nghe lời của mẹ, con phải nhất định gắng gượng. Nếu con cứ ở trong tình trạng này lỡ như con bé Y Y nó tỉnh lại thì sao? Con bé sẽ nghĩ thế nào khi nhìn thấy người chồng mà mình dựa dẫm trong suốt thời gian qua lại không thể làm chỗ dựa cho mình nữa?"

Sở Duật dường như đã hoàn toàn đả thông tư tưởng của mình. Khuôn mặt của anh hơi biến sắc liếc nhìn người con gái đang ngủ say ở trên giường bệnh kia, hai mắt của anh sa sầm lại.

Đúng!

Lyly

Mẹ anh nói không sai!

Bây giờ Y Y rất cần anh, anh không thể để cho bản thân mình suy sụp và yếu đuối như thế. Sở Duật cần phải kiên cường hơn, bởi vì Hướng Thanh Y cần anh chăm sóc, mọi chuyện trong gia đình cũng cần anh. Lúc này Sở Duật không được phép suy sụp, đặc biệt là đổ bệnh ra đó.

Ba mẹ anh đã già rồi, không thể chăm sóc cho Hướng Thanh Y trong một thời gian dài, cho nên bây giờ anh chỉ có thể cố gắng tiếp tục thôi. Chỉ cần cố gắng, anh chắc chắn Hướng Thanh Y sẽ tỉnh lại. Lúc đó hai người sẽ sống thật hạnh phúc bên nhau.

Sở Duật khẽ mở miệng, cổ họng anh lúc này đau rát, âm thanh khàn đặc vang lên: "Mẹ, con biết rồi! Con biết bây giờ bản thân mình cần phải làm gì. Con đảm bảo với mẹ, con sẽ không để cho bản thân mình ngã bệnh đâu. Con cũng sẽ không suy sụp tinh thần nữa, vì Y Y, con nhất định sẽ cố gắng hết sức."

Sở phu nhân nghe được những lời này của con trai, bà vô cùng vui mừng: "Như vậy mới đúng chứ! Sở Duật, con cần phải như vậy, không được suy nghĩ tiêu cực. Chỉ có như thế mọi chuyện mới có thể tốt lên được."

Sở Duật gật đầu.

Từ ngày hôm đó, tinh thần của Sở Duật hoàn toàn khác hẳn. Anh không còn uể oải như trước nữa, người đàn ông này cũng chú ý nghỉ ngơi đàng hoàng cho nên trông anh có da có thịt hơn hẳn. Anh vừa chăm sóc Hướng Thanh Y, vừa chăm sóc cho bản thân mình.

Hướng phu nhân, mẹ ruột của Hướng Thanh Y cũng thường xuyên đến đây thăm con gái mình,nhưng Sở Duật cũng hạn chế cho bà ấy vào thăm. Hướng phu nhân thăm con thì đã đành, nhưng bà ấy lại luôn miệng cầu xin cho người phụ nữ độc ác Hướng Thanh Lan kia, Sở Duật đã cố gắng nhịn nhưng bà ấy lại càng quá.

Cho nên Sở Duật cũng hạn chế để cho Hướng phu nhân đến đây.

Sở Duật hôm nay tinh thần vô cùng thoải mái, bác sĩ cũng nói rằng tình trạng của Hướng Thanh Y có tiến triển tốt, khả năng tỉnh lại cũng đã cao hơn. Đối với Sở Duật, đây là một tin vô cùng đáng mừng, bởi vì Hướng Thanh Y có thể tỉnh lại, mà tỉ lệ tỉnh dậy của người con gái ấy lại cao hơn rồi.

Có thể tỉnh lại là tốt rồi!

Sở Duật vui vẻ trở về phòng bệnh của Hướng Thanh Y. Khi vừa mở cửa ra, người đàn ông này không khỏi hoảng hốt. Trên giường bệnh lại không hề có ai, mà một người con gái đang mặc bộ đồ cho bệnh nhân đang đứng phía trước mỉm cười với anh: "Ông xã!"

Loading...