Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 48: Hình phạt thích đáng

Cập nhật lúc: 2025-02-03 23:02:53
Lượt xem: 3

"Sở Duật, anh muốn làm gì? Mau thả tôi ra, anh không được làm như thế với tôi!" Ánh mắt của Hướng Thanh Lan trở nên hoảng loạn khi nhìn đám người kia đang trói tay mình lại, không những thế trên tay của Sở Duật còn cầm theo một sợi dây thừng rất to nữa.

Hướng Thanh Lan không thể không thừa nhận rằng bản thân của cô ta đang vô cùng sợ hãi khi nhìn thấy sợi dây thừng trên tay của người đàn ông kia. Suy cho cùng là Sở Duật muốn làm cái gì đây? Chẳng lẽ người đàn ông này muốn đánh cô ta ư?

Không thể được.

Hướng Thanh Lan không thể chấp nhận được điều đó!

Từ nhỏ cô ta luôn được yêu thương bảo bọc trong vòng tay của cha mẹ, làm gì có chuyện Hướng Thanh Lan bị đánh cơ chứ. Nhưng người đang đứng trước mặt cô ta hiện giờ lại là Sở Duật, người được mệnh danh là m.á.u lạnh vô tình và chỉ yêu thương một người phụ nữ duy nhất, đó chính là vợ của mình.

Khoé môi của Sở Duật nhếch lên nhìn Hướng Thanh Lan đang bị trói trên cây cột kia, ánh mắt lộ ra một tia khinh bỉ: "Làm gì à? Trước kia cô đối với Thanh Y như thế nào, hôm nay tôi sẽ trả lại tất cả mọi thứ. Tôi phải bắt loại phụ nữ rắn độc như cô phải chịu đau đớn gấp trăm ngàn lần so với những gì mà vợ tôi đã phải chịu đựng!" Lời nói của Sở Duật lóe lên một sự độc ác.

Đối với Hướng Thanh Lan, anh không ác không được.

Sở Duật không thể để người phụ nữ đã làm cho vợ mình rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay có thể sống ung dung tự tại được.

Cả người của Hướng Thanh Lan bỗng chốc run rẩy, đôi đồng tử trong mắt của người phụ nữ đó co lại. Sở Duật thật sự sẽ ra tay đánh cô ta hay sao? Không, không thể nào! Cô ta không tin. Cho dù Sở Duật có lạnh lùng đến cỡ nào, nhưng người ta nói rằng anh chắc chắn sẽ không ra tay đánh phụ nữ. Hướng Thanh Lan không ngừng trấn an bản thân mình, chẳng qua là Sở Duật chỉ đang đe dọa cô ta thôi.

"Sở Duật, anh ra tay đánh phụ nữ không biết nhục hay sao?" Giọng của Hướng Thanh Lan vô cùng run rẩy, tuy cô ta đã cố gắng giữ bình tĩnh nhưng trong tình cảnh như thế này, sự bình tĩnh ấy đã hoàn toàn bị thay thế bởi sự lo sợ rồi.

Khuôn mặt của Sở Duật vẫn lạnh lùng như cũ, khóe môi anh giương cao hơn: "Đúng là nguyên tắc của tôi là dù thế nào cũng không ra tay đánh phụ nữ. Nhưng cô là người đã chọc vào giới hạn của tôi. Cô đụng vào tôi thì được, nhưng cô lại dám đụng vào vợ của tôi. Hướng Thanh Y là người phụ nữ của tôi, chỉ cần cô dám đụng vào một cọng tóc của cô ấy, tôi chẳng cần biết nguyên tắc của mình là gì, mặc kệ cô có phải là phụ nữ hay không, tôi nhất định phải trừng trị cô cho thích đáng." Lời nói của Sở Duật vô cùng lạnh nhạt nhưng cũng đủ để cho Hướng Thanh Lan run sợ, sống lưng của cô ta đã toát hết cả mồ hôi rồi.

Hướng Thanh Y chính là giới hạn cuối cùng của Sở Duật, cô gái ấy chính là tâm can bảo bối của anh. Sở Duật yêu thương cô còn không hết, vậy mà người phụ nữ tâm địa bất chính này lại dám khiến cô bị thương nghiêm trọng đến như thế. Lần này Sở Duật mặc kệ mấy cái nguyên tắc kia của mình, dẹp hết sang một bên đi.

Vì với anh, không có gì quan trọng bằng Hướng Thanh Y!

Cô chính là cả cuộc đời của anh, là sinh mạng của Sở Duật anh!

"Với lại, Hướng Thanh Lan, cô cũng đâu phải con người, sao tôi phải nể nang một con rắn độc giống như cô cơ chứ. Mẹ cô không dạy được cô, để cô đi cắn người lung tung, vậy để hôm nay tôi thay mẹ cô dạy dỗ lại cô." Sở Duật đưa sợi dây thừng ở trong tay mình cho một tên thuộc hạ, ra hiệu cho bọn chúng xử lý Hướng Thanh Lan.

Hướng Thanh Lan càng hoảng sợ hơn, cô ta biết đã không còn cách nào khác, bắt đầu thảm thiết cầu xin: "Đừng! Đừng đánh tôi! Sở Duật, tôi biết tôi sai rồi, tôi biết mình là người sai. Tôi không nên bắt cóc Hướng Thanh Y, tôi không nên đánh con bé. Sở Duật, tôi cầu xin anh, anh tha cho tôi đi! Tôi cam đoan là lần sau sẽ không như vậy nữa! Van xin anh đó!" Tên thuộc hạ kia càng tới gần, nỗi sợ ở trong lòng của Hướng Thanh Lan lại càng dâng cao hơn. Cô ta nước mắt nước mũi cầu xin, nhưng dường như không có hiệu quả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-48-hinh-phat-thich-dang.html.]

Sở Duật hoàn toàn bỏ ngoài tai những lời van xin kia: "Biết sợ rồi sao! Nhưng rất tiếc, quá muộn rồi!" Anh nhấn mạnh từng chữ trong lời nói, "Hướng Thanh Lan, tôi sẽ không tha cho cô. Trước kia, khi Y Y khóc lóc thảm thiết cầu xin cô, cô có tha cho cô ấy sao? Không hề đúng chứ? Hôm nay, cô sẽ phải chịu những gì mà vợ tôi phải chịu khi ấy, thậm chí là còn tồi tệ hơn gấp vạn lần." Lời vừa dứt, Sở Duật liền ra hiệu cho tên thuộc hạ của mình hành động.

Giữa một căn phòng tối om bẩn thỉu, một tiếng thét chói tai vang lên.

Những tiếng van xin thất thanh trong đêm yên ắng vang ngày một xa hơn.

Bóng tối bao trùm khắp không gian, bao lấy cả những con người nhỏ bé yếu ớt kia nữa!

Giữa một cái nhà kho bẩn thỉu, những tiếng khóc lóc và đau đớn liên tục vang lên giữa đêm khuya thanh vắng và lạnh lẽo đến cô đơn. Hoà lẫn với tiếng khóc ấy chính là những âm thanh "vút", "vút" của sợi dây thừng và tiếng va chạm của dây thừng lên da thịt của người phụ nữ đang bị trói lại kia.

Hướng Thanh Lan bị đánh đau đến phát ngất đi, nhưng mỗi lần ngất, Sở Duật liền cho người dội thẳng nước lạnh vào cô ta, làm cô ta không muốn cũng phải tỉnh lại. Tiếp đó đều là những trận đòn cực kỳ dã man và tàn khốc.

Đây hệt như cách mà Hướng Thanh Lan đã dùng để hành hạ Hướng Thanh Y. Nay Sở Duật đều đem toàn bộ trả lại hết cho cô ta.

Người đàn ông vẫn đứng đó, khuôn mặt không hề biến sắc, hai mắt lộ ra tia lạnh lẽo nhìn người phụ nữ bị đánh vô cùng thảm thương kia. Hai tay anh khoanh lại trước ngực, khóe môi hơi giương cao lên.

Đáng lý ra, Sở Duật định giao Hướng Thanh Lan cho cảnh sát.

Nhưng như thế là quá dễ dàng cho cô ta rồi!

Đối với những gì Hướng Thanh Y đã phải chịu đựng thì việc tống Hướng Thanh Lan vào tù hoàn toàn không thể bù đắp được những tội lỗi của cô ta. Chính vì thế, Sở Duật mới quyết định trừng phạt người phụ nữ này theo cách riêng của mình. Sở Duật phải để cho Hướng Thanh Lan nếm mùi của khổ cực. Chỉ có như thế mới an ủi được phần nào so với những gì Hướng Thanh Y, cô ngốc đáng thương của anh đã phải chịu.

Sau một hồi bị đánh đập, cuối cùng Sở Duật cũng kêu người dừng lại. Trên thân thể của Hướng Thanh Y loang lổ khắp nơi là những vết m.á.u đỏ tươi. Nhìn cảnh này không một ai cảm thấy thương xót cho Hướng Thanh Lan, thậm chí là còn đáng đời nữa.

Sở Duật còn không muốn tự ra tay đánh người phụ nữ này, vì anh không muốn vấy bẩn cánh tay của mình. Chạm vào loại phụ nữ độc ác này thì Sở Duật thà tự chặt đứt tay của mình còn hơn.

Lyly

Anh từ từ bước đến, cong môi cười: "Hướng Thanh Lan, như vậy mà cô đã không chịu nổi rồi hay sao? Cho cô biết nhé, đây chỉ mới là khởi đầu mà thôi. Còn nhiều thứ đang chờ cô ở phía trước. Tốt nhất là cô nên cầu nguyện cho Hướng Thanh Y mau chóng tỉnh lại, chỉ cần cô ấy còn hôn mê ngày nào, tôi sẽ khiến cô sống không bằng c.h.ế.t ngày đó." Đó chính là những lời cảnh báo của Sở Duật.

Sở Duật quay lưng rời đi, anh không muốn ở lại nơi bẩn thỉu này nữa.

Trước khi đi, anh dặn dò người của mình một câu: "Mấy người trông chừng cô ta kỹ cho tôi, không được phép để cô ta trốn thoát, càng không thể để cô ta chết. Hướng Thanh Lan mà có mệnh hệ gì, tôi sẽ hỏi tội mấy người."

Loading...