Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 20: Đến công ty

Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:43:33
Lượt xem: 25

"Xin lỗi em! Chẳng qua là anh xuống nhà một chút thôi, anh không bỏ Y Y một mình đâu!"

 

Sở Duật ôm lấy người của Hướng Thanh Y đang hơi run lên kia, cánh tay của anh nhẹ nhàng xoa lưng cô như muốn tiếp thêm sự dũng cảm cho người con gái ấy. Hướng Thanh Y lúc này mới bớt sợ hơn, ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của chồng mình. 

 

"Nào, anh đưa em đi ngủ nhé! Muộn rồi đấy! Ngủ sớm mới tốt cho sức khỏe!" Sở Duật dịu dàng dỗ dành người con gái ở trong lòng mình. Hướng Thanh Y lắc đầu, hai chân cô co quắp lại lên người của Sở Duật nũng nịu nói: "Không! Y Y không muốn đi ngủ đâu! Y Y ngủ rồi ông xã bỏ Y Y đi thì phải làm sao đây" Suy cho cùng là cô gái nhỏ này vẫn sợ người đàn ông này sẽ bỏ cô lại ở một mình giống như lúc sáng vậy. 

 

Sở Duật liền bật cười: "Không có chuyện đó đâu! Ông xã sẽ không bỏ Y Y lại một mình nữa! Lần này hai chúng ta sẽ cùng nhau ngủ nhé?" Vừa nói Sở Duật vừa bồng cô gái nhỏ trở về phòng. 

 

Hai người lại không hề biết rằng, ở phía xa xa nào đó, cha mẹ Sở đã chứng kiến tất cả những gì vừa mới xảy ra. Trong lòng của Sở phu nhân lúc này vui mừng lắm đấy, bà cười bảo với chồng mình: "Cổ thụ cuối cùng cũng biết nở hoa rồi kìa ông! Có lẽ chúng ta sẽ sắp được bế cháu rồi!" Bà nhìn ra được, trong lòng của con trai của bà đã dành một vị trí cho Hướng Thanh Y rồi, chỉ là thằng bé ấy nó không nhận ra mà thôi. 

 

"Nhưng không phải bà nói con trai mình nó bị bất lực hay sao? Bất lực thì làm sao có con được nhỉ?" Sở lão gia nói câu này khiến Sở phu nhân đen mặt lại. Ờ ha. Suýt chút nữa bà quên, thằng con trai kia của bà nó bị "bất lực". Đúng là đẻ con ra chẳng nhờ được gì nó. Sở phu nhân thở dài: "Hay là bao giờ tôi bỏ cho nó một lọ xuân dược nhỉ? Như thế không phải là có cháu bế rồi sao? Nó còn không được nữa thì tôi chịu rồi!"

 

Sở lão gia giật mình trước lời nói của vợ mình! 

 

Bỏ thuốc?

 

Vợ của ông không đùa đấy chứ? 

 

Ông thật không ngờ rằng vợ mình lại có thể nghĩ ra cái chiêu trò như thế này đấy. 

 

Còn chưa hết ngạc nhiên, Sở phu nhân đã đánh lên người của ông một cái: "Không đứng đây nói nhảm nữa, mau trở về phòng thôi. Kệ hai vợ chồng chúng nó thuận theo tự nhiên đi. Ở đây chúng nó ngại đấy!" Thế là Sở lão gia bị vợ của mình lôi trở về phòng. 

 

Còn về phía Sở Duật, anh dỗ mãi cô gái này mới chịu ngủ. Hướng Thanh Y cứ nhất quyết bắt Sở Duật ôm cô, như thế người con gái ấy mới trở nên an tâm. Nhưng cô gái nhỏ ấy lại không biết rằng cô đang từng bước đưa mình vào trong miệng sói đấy! 

 

Cuối cùng cũng có thể ngủ rồi! 

 

Sáng hôm sau thức dậy, Hướng Thanh Y cũng đã trở lại trạng thái như bình thường. Có lẽ ngủ một giấc, cô đã bắt đầu quên hết đi những chuyện xảy ra vào đêm hôm qua rồi. Tuy nhiên, cô lại càng dính lấy Sở Duật hơn. Dường như người đàn ông này đã cho cô một cảm giác an toàn, cho nên Hướng Thanh Y mới muốn dựa dẫm vào Sở Duật như thế.

 

Ngoài mặt thì làm ra vẻ bình thường thôi, nhưng ở trong lòng của người đàn ông nào đó đang vui c.h.ế.t đi được kìa. Vợ anh càng dính lấy anh thì sẽ không để cho Hàn Thiên Lỗi có cơ hội đến gần cô gái này nữa. 

 

Hôm nay, Sở phu nhân cho người làm rất nhiều món ngon cho con dâu của mình ăn. Bà thấy Hướng Thanh Y gầy quá, lại còn trải qua những chuyện như đêm hôm qua thì bà lại càng thương đứa trẻ này hơn. Nhìn con dâu mình vui vẻ như vậy, Sở phu nhân cũng cảm thấy yên tâm được phần nào. 

 

Sở Duật ăn xong liền đi làm, liền bị Sở phu nhân càu nhàu: "Mày lại đi làm à? Ở nhà bên cạnh vợ mày đi, hôm qua vợ mày xảy ra chuyện như thế mà vẫn còn đi làm được. Cuồng công việc nó vừa vừa thôi con." Đây là Sở phu nhân đang ép con trai của mình ở nhà đây mà. 

 

Anh cũng muốn ở nhà lắm nhưng công ty nhiều việc quá, hôm qua anh đã giao hết việc cho trợ lý của mình rồi, công việc thì chất thành đống, Sở Duật không đi cũng không được. Ai mà chẳng muốn ở nhà chứ, nhưng một người ưa thích sự hoàn hảo như Sở Duật lại không cho phép bản thân mình lười nhác. Hơn nữa, anh thấy Hướng Thanh Y cũng đã tốt hơn rất nhiều nên mới muốn đi làm. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-20-den-cong-ty.html.]

 

"Mẹ à, công ty nhiều việc quá, con không đi không được. Nhưng con xin hứa là sẽ trở về nhà thật sớm mà!" Người đàn ông còn dơ tay ra thề, nhưng Sở phu nhân nhất quyết không đồng ý: "Không được! Nhiều việc thì giao cho nhân viên làm đi! Công ty thuê người để đến đấy chơi à. Mẹ không cần biết, hôm nay mày phải chăm sóc cho con dâu mẹ. Mày nói về sớm nhưng chưa biết chừng tháng sau mới thấy cái mặt của mày ở nhà đấy."

 

Lyly

Sở Duật dở khóc dở cười. 

 

Đâu phải là anh không muốn giao cho nhân viên đâu.

 

Nhưng có những công việc cần anh phải đích thân ra tay giải quyết mà. 

 

Mẹ à, mẹ có thể xem con là con được không vậy? Con không muốn làm con ghẻ trong cái nhà này nữa đâu. 

 

Hướng Thanh Y sau khi ăn no nê, nhìn chồng mình muốn đi đâu, cô lon ton chạy đến túm lấy tay của Sở Duật: "Ông xã, ông xã muốn đi đâu thế?" Thanh âm của người con gái ngây thơ như một đứa trẻ vậy, thật khiến người ta phải xao lòng. 

 

Sở Duật bỏ mặc mẹ mình đang bực bội ở một bên, anh đưa tay xoa đầu của Hướng Thanh Y: "Ông xã có việc phải đến công ty, hôm nay Y Y ở nhà ngoan nhé! Chiều về anh sẽ mua nhiều đồ ăn ngon cho em có được không?" Người đàn ông này lại đem đồ ăn ra dỗ ngọt người ta rồi. 

 

Hướng Thanh Y lần này không bị đồ ăn che mờ mắt nữa, cô nhất quyết lắc đầu: "Không thích! Ông xã, anh đưa Y Y đến đó đi. Y Y muốn đi cùng ông xã cơ!" Cô gái ấy cứ như đứa trẻ không ngừng năn nỉ ông chồng của mình. Cô tròn mắt ngây thơ khiến Sở Duật đứng hình trong giây lát. 

 

"Sở Duật, mày muốn đến công ty hôm nay cũng được thôi, nhưng phải đưa con bé theo. Còn mày mà dám để con bé ở một mình trong nhà rồi lao đầu vào làm việc, Sở Duật mày cứ thử bước chân ra khỏi nhà xem, mẹ nhất định sẽ "thiến" mày đấy." Vị Sở phu nhân nào đó không ngừng buông lời đe dọa làm cho Sở Duật chỉ muốn khóc lớn. 

 

Cuối cùng, người nào đó vẫn phải đưa vợ của mình đến công ty thôi. 

 

Trông Hướng Thanh Y hào hứng lắm, đặc biệt là khi được vào phòng làm việc của Sở Duật, hai mắt người con gái ấy liền sáng lên như sao. Trông người con gái ấy có vẻ rất thích thú thì phải? 

 

"Thích không?" Hướng Thanh Y vội vàng gật đầu: "Y Y thích ở đây lắm!" Sở Duật cười xoa đầu người con gái ấy: "Thích thì ở đây ngồi chơi, anh phải đi họp, khoảng một tiếng nữa anh sẽ trở lại với Y Y có được không?"

 

"Dạ!"

 

"Ngoan lắm!"

 

Xong, Sở Duật đi họp, để lại Hướng Thanh Y ở lại chơi trong phòng. Lần này cô gái cũng trở nên ngoan ngoãn hơn, cô chỉ đi khắp nơi khám phá căn phòng này thôi. 

 

Trông người con gái này có vẻ thích thú lắm! 

 

Đang nghịch nghịch mấy cái cây ở đây, Hướng Thanh Y bị tiếng quát làm cho giật mình: "Này, cô là ai mà dám vào phòng này hả? Mau cút ra ngoài cho tôi!"

 

Loading...