8.
 
Trước khi , ông nội lưu luyến   rời.
“Mịch Mịch , con  , ông nội    đây.”
 
  ông nội, bước đến vỗ vai ông: “Ông nội đừng sợ,  tới con mang cho ông một chút…”
Nhìn Thẩm Dục với vẻ mặt nghiêm túc đang  ,  dừng  một lát: “Đồ bổ.”
 
Nói xong,  lén lút  hiệu cho ông nội.
Ông nội  tít mắt: “Được  , cháu dâu của ông là nhất.”
 
“Dạ dày ông nội  , đồ chiên rán nên ăn ít thôi.” Thẩm Dục  trong xe, thản nhiên lên tiếng.
 lập tức gật đầu: “Biết   .”
Lần tới mang thứ khác cho ông nội giải thèm.
 
Nhìn khuôn mặt nghiêng của Thẩm Dục,  nhớ  lời ông nội,  tò mò lên tiếng: “Thẩm Dục,  đây em là  thế nào?”
“Sao tự nhiên  hỏi cái ?”
 
 dựa sát     nũng: “Huhu,   tò mò mà~”
“Ngồi thẳng lên.”
“Ồ.”
 
 ngoan ngoãn  thẳng, chớp chớp mắt.
“Luôn buồn bã, như một cục bông bé tí, mặc   bắt nạt.”
 
Mỗi tính từ Thẩm Dục  đều  giống đang miêu tả , mà là đang  về một  khác.
“Đó là em ?”   chắc chắn hỏi.
Thẩm Dục: “Ừ.”
 
editor: bemeobosua
 
   ghế sofa, ba thằng đàn em hưng phấn từ bên ngoài trở về, vui mừng khôn xiết: 
“Đại tỷ! Chúng em tìm  việc !”
“Đại tỷ! Bảo vệ đó, mỗi tháng sáu triệu, còn  cả bảo hiểm xã hội nữa!”
 
“Chúng em  đến là  nhận luôn!”
 ngạc nhiên: “Bảo vệ ở  mà kiếm  nhiều tiền thế?”
 cũng động lòng .
 
Ba đứa nhét thẳng một tờ quảng cáo  tay : “Đại tỷ! Bọn em tiện thể đăng ký cho chị luôn , công ty Thẩm Thị!”
Công ty Thẩm Thị,  hình như  tại   dễ dàng thế .
 
“Mấy đứa  bao giờ nghĩ,  rể mấy đứa họ gì ?”
Ba đứa trầm tư một lát: “Thẩm?”
Chúng nó kinh hãi tột độ: “Chúng  thế mà cũng  thể  cửa   !”
 
 gật đầu,  đến  TV, định xem TV  năm năm thì thấy  TV  một cái USB nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc-khong-nho-anh-la-ai/chuong-6.html.]
Trên đó  bám đầy bụi.
 
  chút tò mò cầm lên, cắm  TV.
“Đại tỷ, cái  là gì ?”
“Đại tỷ, cái    là của  rể khụ khụ khụ .”
 
“Đại tỷ, chúng  cứ thế  mà xem thì   lắm  ạ.”
 ngẩng đầu: “Mấy đứa  lưng !”
Ba đứa ngoan ngoãn  lưng .
 
 lập tức xoa xoa tay,  ngờ đó nha, Thẩm Dục còn  sở thích xem mấy thứ ,   bắt quả tang  nhé, hẹ hẹ hẹ.
Tiện tay lấy điện thoại  chuẩn   phim.
 
Không đưa năm mươi triệu, đây chính là điểm yếu của  .
Nghe thấy tiếng nhạc vang lên,  khựng  một chút, bây giờ phim loại  nhạc cũng  thế  ?
 
Màn hình hiện ,  ngẩn   nội dung bên trong.
Là cảnh đám cưới.
“Đại tỷ xong  ạ? Chúng em   nhé!”
 
“Má ơi!”
Ba đứa đồng thanh reo lên đầy phấn khích.
 
Trong màn hình,  mặc váy cưới, từng chút một bước  thảm đỏ, bước lên bậc thang, bên cạnh là  nhà họ Dụ, ở cuối thảm đỏ là Thẩm Dục với vẻ mặt lạnh lùng.
Đám cưới vô cùng hoành tráng.
 
Khuôn mặt đó rõ ràng là của , nhưng    cảm giác xa lạ đến lạ thường.
 trong màn hình, thần sắc lạnh nhạt, dường như tất cả  chuyện đều giống như một trò hề.
 
  bệt  đất thất thần.
Màn hình đột ngột dừng ,   đầu  Thẩm Dục    xuống từ lúc nào, Thẩm Dục kéo   dậy.
 
“Ngồi  đất  lạnh ?”
  Thẩm Dục, từ từ lên tiếng: “Thẩm Dục, tại  em  là con của nhà họ Dụ?”
Thẩm Dục nắm tay ,  về phía lầu .
 
Trong phòng sách của  ,    chiếc sofa nhỏ, xem tài liệu   đưa cho.
Trên đó ghi rõ ràng,  là do  nhà họ Dụ tình cờ gặp  và nhận ,  đó đưa  xét nghiệm ADN.
 
Báo cáo xét nghiệm ADN hiển thị 99.99%, khiến  nhíu mày.
 và Thẩm Dục kết hôn cách đây hai năm, “Vậy ba năm  đó thì ?”
Thẩm Dục  : “Không .”
 
Dừng  một chút: “Hoặc là,  tra  .”
 hiểu ,  điều tra rõ những gì  xảy  trong những năm qua,  đến nhà họ Dụ để tìm hiểu kỹ càng.
 
“Em  về nhà họ Dụ một chuyến.”   Thẩm Dục, bình tĩnh .
“Được.”