[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 388: Chợ Hoa Tường Vân (9)
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:43:38
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Hề Lịch chạy một mạch lên con phố phía mới dừng thở dốc.
Người đầu tiên thấy cô là Lão Cung, câu mở miệng hỏi ngay:
“Mạc Dư ?”
Sự quan tâm dành cho Mạc Dư tuyệt đối giả. Vì còn đang thở gấp, Cố Hề Lịch chậm một nhịp mới trả lời. Lão Cung lo lắng đến mức trán đẫm mồ hôi, dáng vẻ như chỉ cần cô mở miệng thì sẽ lập tức tay. Trong mắt , chỉ Mạc Dư mới là đồng đội thật sự; sống c.h.ế.t của khác thì đáng bận tâm. Mong kính lão yêu trẻ? Hoàn thể.
Cố Hề Lịch chậm rãi :
“Cậu còn ở , bà chủ đang đuổi theo.”
Ánh mắt Lão Cung trừng sang dữ dội, chút do dự lao xuống theo con dốc. Cái liếc mắt đó, Cố Hề Lịch hiểu ngay —— nếu Mạc Dư xảy chuyện, bà cũng đừng mong sống rời khỏi nơi .
bà lão sợ khác đe dọa ?
Tất nhiên là .
Chỉ một điều khiến Cố Hề Lịch thấy lạ: sự bảo vệ của Lão Cung với Mạc Dư giả. Những gì về Chủ Thần, phá đảo tinh tệ cũng đều vẻ chân thật, hề dấu vết dối trá. Nếu quả thực lời đều đúng, tại thể nhận một “Mạc Dư giả”, thậm chí còn dành cho đó tình cảm sâu nặng như thế?
Cố Hề Lịch xuống chiếc ghế dài bên cạnh, hít thở dần định.
Nhúm Tóc lon ton chạy tới, còn cẩn thận đưa cho cô một ly nước nóng. Cố Hề Lịch dám uống nước rõ nguồn gốc, liền đẩy , thản nhiên :
“Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.”
Nhúm Tóc ngẩn :
“Sao bảo là vô sự! Cháu việc thật mà… Bà ơi, bà cho cháu hỏi, rốt cuộc ở đó xảy chuyện gì ?”
Cố Hề Lịch vẫn uống ly nước . Cô quá để tâm Nhúm Tóc lấy nước từ , cũng chẳng nghĩ lý do gì để hãm hại . cẩn thận một chút thì chẳng bao giờ thừa.
Nhúm Tóc cũng xem như nịnh bợ, nhưng cách nịnh bợ của khác hẳn Mạc Dư. Hắn chỉ tỏ ân cần khi việc, còn bình thường thì tuyệt quan tâm — tính công lợi rõ ràng. Đây mới chính là trạng thái bình thường trong Lĩnh vực Vong linh. Ngược , Mạc Dư mới là kẻ bất thường. Sự ân cần ban đầu của dường như vô cớ, thậm chí khiến khác nghi ngờ. chuyện … khi đối diện nguy hiểm, chọn chạy, mà để cô chạy . Đến nước , còn tin thì tin ai? Chẳng lẽ chỉ thể tin rằng thật sự lương thiện.
Một phẩm chất quý giá như , lẽ nào đáng bảo vệ ?
Đặt khác, lẽ sớm cảm hóa . Cố Hề Lịch kẻ dễ dàng cảm động.
Muốn diễn kịch mặt cô ư… Ha, e là gặp tổ sư lừa đảo .
Mạc Dư lộ sơ hở nào ?
Cố Hề Lịch thể khẳng định —— sơ hở của , nhiều vô kể.
Một kẻ dày công tiếp cận , lấy thiện cảm của . Nếu là một cô gái trẻ tuổi, còn thể là vì tình ý, nhưng là một bà lão — còn là một bà lão khó tính, quái gở. Càng quan sát, Cố Hề Lịch càng thấy Mạc Dư kỳ lạ.
Cố Hề Lịch một khi sinh nghi, thì từ đó về , từng lời từng chữ của đối phương, cô đều mặc định là giả dối.
Ví dụ như bây giờ, cô tiên quyết rằng: kể từ ngày quen Mạc Dư đến nay… mỗi câu của đều đáng tin.
Sự nghi ngờ chỉ dựa cảm giác. Cố Hề Lịch bằng chứng. Kể từ khi Mạc Dư xuất hiện, năng lượng của cô thường xuyên tăng vọt một cách bất thường, biên độ lớn đến mức thể so sánh với đấu cờ cùng Thượng Đế ở Xưởng Hai Đồng Xanh.
Là kẻ sở hữu năng lực thiên phú, cô kiểm soát sức mạnh của đến mức tinh vi, nhờ mới thể sống sót đến giờ. Chính vì hiểu rõ năng lực của bản , nên cô càng dễ nhận những biến động khác lạ.
Và cũng chính từ đó, ngay từ đầu, Cố Hề Lịch nghi ngờ Mạc Dư.
Bỏ qua chuyện năng lượng tăng vọt, chỉ lời và hành vi của , phân tích những gì , đối chiếu với những gì — kết quả chỉ một: chắc chắn vấn đề.
Mà vấn đề , cô nhất định đào cho tận gốc.
cô sẽ vạch trần Mạc Dư.
Người cố tình giả vờ thiện, nếu bạn bóc mẽ ngay tại chỗ, chỉ sợ sẽ khiến quẫn bách đến phát điên. Mà dồn ch.ó đường cùng, ch.ó cũng nhảy tường.
Cố Hề Lịch thầm nhủ: Ta tuyệt đối đang xem trò , chỉ đang nghĩ cho thôi.
Tất cả những điều cô chỉ giữ trong lòng, mặt hề để lộ. Vẫn bộ kiêu căng, vẻ cao ngạo để ép Nhúm Tóc dỗ dành , cô mới chịu mở miệng kể những gì xảy bên .
Không chỉ Nhúm Tóc, nhóm của Y Y cũng mặt dày xán . Kết quả Nhúm Tóc mỉa mai vài câu, ý tứ là —— Bà lão do dỗ dành mới chịu , các việc gì đến chen ngang hái quả ngọt?
Đừng tưởng Cố Hề Lịch bộ tịch, nhưng cô hề vòng vo. Ba câu kể xong bộ những gì xảy .
Tiểu Văn dè dặt hỏi:
“Vậy… chìa khóa… ở ?”
Tài xế chết, nên niềm hy vọng duy nhất của đều dồn chìa khóa.
Cố Hề Lịch chậm rãi đáp:
“Ta . Có lẽ… bà chủ đấy.”
Lời dứt, cả nhóm hề do dự, lập tức lũ lượt kéo xuống .
Khoảng sáu, bảy phút , nhóm du khách , Lão Cung dìu Mạc Dư theo . Vừa thấy Cố Hề Lịch, hai mắt lập tức bốc lên hai ngọn lửa như thực. vì phía còn những khác, cuối cùng tay, chỉ hung hăng nhổ một bãi, nghiến răng mắng:
“Khốn nạn… kẻ phản bội.”
Người trẻ tuổi liều mạng chặn vong linh cho bà, mà bà bỏ chạy thật.
Thôi thì cũng coi như xong . bỏ chạy mà còn tâm trạng trò chuyện với khác, coi như xong. Đến tận bây giờ vẫn hề lo lắng, thì là gì?
Vô lương tâm!
Trong lòng Lão Cung dâng lên cơn phẫn nộ dữ dội.
Mạc Dư thì sự thật phũ phàng đả kích nặng nề. Dù dám tin Cố Hề Lịch thật sự là vô tình đến thế, giờ phút cũng buộc tin. Một tấm chân tình của , chẳng khác nào ch.ó c.ắ.n mất.
Cho nên cúi gằm mặt, dám về phía Cố Hề Lịch.
Càng , càng giống như chính là . Bởi đến giờ, Mạc Dư vẫn hề trách móc Cố Hề Lịch lấy một câu, cũng bà sai. Bị thương thì chỉ lặng lẽ tự chịu đựng, lặng lẽ l.i.ế.m láp vết thương.
Quá thảm!
Cố Hề Lịch chống gậy, vẻ lo lắng tới.
“Tiểu Mạc, chứ?”
Lão Cung suýt nữa tức đến hộc máu: “Không ? Bà thấy ?!”
Hai cánh tay m.á.u chảy đầm đìa thế , mà còn gọi là ?
Cố Hề Lịch thản nhiên đáp: “Già , mắt kém, quả thật rõ. Cậu cho xem, rốt cuộc là thế nào ?”
Lão Cung tức sôi gan, định mắng thì Mạc Dư kéo tay áo. Trong mắt đầy vẻ hận sắt thành thép, nhưng cuối cùng vẫn tôn trọng ý Mạc Dư, cố nuốt giận mà im lặng.
Mạc Dư mỉm gượng gạo: “Bà ơi, cháu .”
Cố Hề Lịch lập tức vỗ tay tán thưởng, giọng mừng rỡ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-388-cho-hoa-tuong-van-9.html.]
“Không là ! Ta ngay mà, phúc lớn mạng lớn, chắc chắn sống trăm tuổi. Dù trong mệnh kiếp nạn thì cũng tai qua nạn khỏi thôi. Cậu chính là bảo bối hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai, gặp dữ hóa lành. Người tướng mạo như , bà từng gặp qua , cuối cùng đều c.h.ế.t già cả. Thế nên nãy chẳng lo lắng chút nào. Xem , quả nhiên !”
Mạc Dư ngẩng đầu lên, kinh ngạc Cố Hề Lịch.
Chỉ thấy bà lão mặt đầy vẻ chân thành, một đống lời vớ vẩn mà chắc nịch như đinh đóng cột.
Bà tỉnh !!
Mê tín dị đoan thể tin!
Mạc Dư nghẹn lời.
Ngay cả Lão Cung cũng nghẹn họng, bực đến lắp bắp: “ bà cứ thế bỏ …”
Cố Hề Lịch thản nhiên:
“Có gì lạ ! Ta là một bà lão chân tay linh hoạt, thì chẳng lẽ ở vướng chân cản đường ? Vậy chẳng sự hy sinh của Tiểu Mạc lãng phí ? Người trẻ tuổi, khuyên xem ít phim truyền hình thôi. Phản diện bao giờ để thời gian để chúng cảm động. Họa lớn sắp tới còn đó —‘Cậu ! ! Cậu còn trẻ còn nhiều ngày để sống, già , để c.h.ế.t !’—Tình huống đó tuyệt đối xảy .”
Lão Cung gằn giọng: “ thấy bà chân tay linh hoạt lắm mà.”
Cố Hề Lịch :
“Đó là năng lực thiên phú của , tương tự như đạo cụ của các … Nói cũng hiểu , tóm cái giới hạn thời gian.”
Lão Cung từng đến cái gọi là năng lực thiên phú, nhưng các chơi thì đều rõ.
Tiểu Văn dè dặt hỏi:
“Vậy… năng lực thiên phú của bà là gì?”
Cố Hề Lịch cũng chẳng giấu giếm:
“Gân cốt cường tráng. Khi sử dụng năng lực, sẽ mạnh mẽ như trẻ tuổi.”
Thậm chí còn khỏe hơn ít trẻ.
Y Y thì hỏi thẳng hơn:
“… bà năng lực thiên phú ?”
Cố Hề Lịch — một bà lão hơn bảy mươi tuổi — khi ngày tận thế giáng xuống Trái Đất, bà ngoài năm mươi. Người qua hai mươi hai tuổi thì tuyệt đối thể kích hoạt năng lực thiên phú. Theo lý thuyết, bà nên năng lực .
Bà lão hừ lạnh:
“Ta cần thiết trả lời câu hỏi ? Cô gái, hỏi như thế là x.úc p.hạ.m đấy.”
Lão Cung vốn chẳng buồn quan tâm đến “năng lực thiên phú”. Điều duy nhất là vạch trần bộ mặt của bà lão, để ép Cố Hề Lịch thừa nhận là kẻ tiểu nhân ích kỷ, bỏ mặc sự sống c.h.ế.t của Mạc Dư. Anh chỉ mong Mạc Dư sớm rõ, hết hy vọng, đừng đặt tình cảm lên bà lão nữa.
Lão Cung gằn giọng:
“Vậy tại bà gọi cứu ?”
Cố Hề Lịch thản nhiên:
“Ta chẳng rõ Tiểu Mạc ở phía ? Chẳng lao cứu ? Vậy còn gọi ai nữa?”
Lão Cung tức đến run tay, chỉ nhóm du khách phía :
“…Vậy còn bọn họ thì ?”
Cố Hề Lịch: “Họ cũng xuống .”
Lão Cung: “Họ xuống muộn như thế, nếu thật sự chờ bọn họ thì Mạc Dư nguội lạnh từ lâu…”
Mạc Dư vội ngăn : “Thôi , Lão Cung. Anh đừng nữa.”
Lão Cung tức đến nghẹn họng.
Ánh mắt Mạc Dư Cố Hề Lịch thấp thoáng ý .
Hơn nữa, tới lui, giống như bản mới là lý.
Thiên lý còn ở nữa!
Cố Hề Lịch hừ lạnh một tiếng, mặt chẳng chút chột nào. Bởi cô hiểu rõ: nếu lúc thật sự thẳng với đám du khách rằng “Phía xảy chuyện , mau xuống cứu giúp ”, thì chắc chắn ai chịu . Từng một sẽ do dự, chỉ cao quan sát tình hình, cho dù thấy nguy hiểm thì trong thời gian ngắn cũng sẽ chẳng ai thật sự xuống cứu.
Chính nhờ thái độ dửng dưng của Cố Hề Lịch, bọn họ mới tin rằng đó manh mối quan trọng, nên mới vội vã lao xuống. So với tin tưởng chơi, bọn họ càng tin tưởng phán đoán của chính .
Cố Hề Lịch hề sai, chính cách xử lý của cô mới thật sự buộc họ xuống .
Mạc Dư cũng hiểu ẩn ý trong lời của cô.
Chuyện qua , từ lời kể của đám , Cố Hề Lịch bà chủ bọn họ hợp sức g.i.ế.c chết. Trước khi chết, bà để một manh mối——tài xế xe tải thói quen giấu chìa khóa trong chậu hoa.
Cũng giống như những thường quên mang theo chìa khóa, nên sẽ giấu sẵn ở gần cửa chính .
ở đây cây cảnh nhiều vô kể, đồng nghĩa với chậu hoa cũng vô . Thế thì tìm ở ?
Lẽ nào kiểm tra từng chậu một? Ai hành vi chạm điều kiện tử vong !
Lúc , Mạc Dư gạt tay Lão Cung, chậm rãi tiến gần Cố Hề Lịch.
Cố Hề Lịch liếc một cái, thản nhiên dịch sang hai bước, chẳng lời nào.
Mạc Dư mang theo vẻ áy náy, khẽ giọng: “Bà ơi, cháu hiểu lầm bà .”
Cố Hề Lịch lườm cho một cái: “Biết là .”
Một lát , thấy bà lão vẫn lạnh mặt, chẳng thèm liếc lấy một cái, Mạc Dư xoa dịu bầu khí, bèn ấm ức hỏi: “Bà ơi, bà thèm để ý đến cháu?”
Cố Hề Lịch hừ lạnh: “Làm sai thì cần xin chắc?”
Mạc Dư: "..."
Một lúc lâu , Mạc Dư mới nghiến răng, ép ba chữ:
“Cháu xin !”
=…=
【Bây giờ tin Tại hạ Quân …】
【Lịch Lịch rõ ràng cả vạn cách, mà chọn cách bỏ rơi Mạc Dư… Điều đó chứng tỏ Lịch Lịch cảm thấy vấn đề! tin chắc phán đoán của Lịch Lịch.】
【Bất kể vấn đề , thấy cũng cần lo.】
【Ý là ?】
【Mọi thấy bà Cố chơi tới c.h.ế.t ?】
…
【Có hoa mắt , ba chữ “cháu xin ” của Mạc Dư giống như nghiến răng nghiến lợi ???】