[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 355: Quán ăn nhanh nhà M (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 09:48:45
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

[Mời các vị khách cứ việc vui chơi!]

 

Chủ nhân của giọng như líu lưỡi. Sau ba câu ngắn ngủi, nhạc nền vui tươi vang lên, giai điệu chẳng khác nào một bài hát thiếu nhi.

 

Cố Hề Lịch nhận ngay: đó là bài hát hợp cảnh—“Không cho kẹo thì sẽ phá!” Khi tìm kiếm tài liệu, cô từng qua nhiều bài hát Halloween còn sót , cũng phiên bản của trick or treat, nhưng từng bắt gặp giai điệu . Tai cô vốn nhạy, nên dễ dàng nhận : ẩn trong nhịp điệu rộn ràng là tiếng rên rỉ khàn khàn, chen lẫn BGM, lạc điệu rợn .

 

Lời bài hát bắt đầu:

 

[Trick or treat] [Không cho kẹo sẽ phá phách]

 

[Người lớn hào phóng luôn yêu thích hơn]

 

[Cho kẹo] [ sẽ cầu nguyện cho bạn]

 

[Ác quỷ, phù thủy, tiểu yêu tinh đang chờ đợi]

 

[Cho thức ăn] [Cho món ngon]

 

[ ăn thứ ngon nhất trong tay bạn] [Nếu sẽ trêu chọc bạn] [Hì hì hì—]

 

Tiếng cuối cùng khiến Cố Hề Lịch lập tức ngẩng đầu, gáy lạnh buốt. Giọng hát là của một đứa trẻ đầy vui vẻ, nhưng tiếng rõ ràng phát từ một phụ nữ, chói tai quái dị.

 

Không chỉ riêng cô, mà cả những du khách khác cũng đồng loạt ngước lên chiếc loa trắng gắn trần nhà, nơi tiếng hát phát .

 

Ngay lúc đó, hai nhân viên ở quầy gọi món bước , mỉm hỏi Vân Vân đang gần nhất:

“Bạn đến tham gia hoạt động đặc biệt Halloween ?”

 

Vân Vân lập tức gật đầu, dứt khoát: “ !”

 

Nhân viên còn trao cho cô một quả bí ngô nhỏ màu vàng xinh xắn.

 

“Vậy hãy một chiếc đèn bí ngô !”

 

… Hoạt động đầu tiên của sự kiện đặc biệt là… đèn bí ngô ?

 

Nhân viên lượt hỏi từng du khách. Vì đáp án đúng, chẳng ai dại gì tự tìm đường c.h.ế.t mà : “ đến tham gia hoạt động đặc biệt của quán các .” Làm thể sẽ đuổi thẳng ngoài, hoặc tệ hơn—nhân viên hóa thành vong linh, trực tiếp ăn tươi nuốt sống kẻ chịu hợp tác.

 

Một phục vụ bước đến cửa, nhẹ nhàng khóa chặt .

 

Cố Hề Lịch cũng phát cho một quả bí ngô nhỏ.

 

Trong quán ăn nhanh vốn treo sẵn nhiều đèn bí ngô, chỉ cần bắt chước theo. Nhiệm vụ nhỏ khó du khách, nhưng vì ai cũng mải cúi đầu khắc bí ngô, nhất thời ai mở miệng, bầu khí trở nên yên tĩnh đến mức rợn .

 

Những nhân viên thì lặng lẽ, từng bước hề phát âm thanh, công việc cũng im ỉm, khiến sự tĩnh mịch càng thêm nặng nề.

 

Có lẽ để xua tan cảm giác khó chịu, cha của Vân Vân lên tiếng :

 

“Con gái, con nguồn gốc của đèn bí ngô ?”

 

Đây là một câu hỏi mà hầu hết đều tò mò. Những du khách trẻ tuổi hơn thậm chí từng đến Halloween; chỉ những gần năm mươi, như cha của Vân Vân, mới còn chút ký ức về các lễ hội tận thế. Dù Halloween vốn lễ hội của Hoa Quốc, ông vẫn từng đặc biệt kỷ niệm ngày .

 

Nghe cuộc sống tận thế phong phú và náo nhiệt đến mức khó tưởng tượng.

 

Vân Vân thở dài:

“Con còn chẳng nguồn gốc của Halloween nữa.”

 

Cha Vân Vân bật :

“Halloween là một lễ hội truyền thống phương Tây, ban đầu thực mang màu sắc tôn giáo, còn tên là Ngày Satan. Nó cũng giống như ‘Lễ Quỷ’ của Hoa Hạ— tin rằng đó là ngày trong năm khi ma quỷ chắc chắn sẽ xuất hiện quấy phá.”

 

Vân Vân ngạc nhiên hỏi:

“Lễ Quỷ thì là Rằm tháng Bảy, thế Halloween là ngày nào?”

 

Cha Vân Vân đáp:

“Mồng 1 tháng 11 hằng năm.”

 

Trong bầu khí lúc , chỉ cần nhắc đến chữ ma quỷ cũng khiến thấy lạnh sống lưng.

 

Mẹ Vân Vân thấy Tiểu Vương cầm d.a.o mà tay run rẩy, bèn vội vàng chuyển đề tài:

“Thôi, chúng về đèn bí ngô !”

 

Khắc một chiếc đèn bí ngô vốn đòi hỏi kỹ thuật gì cao, nhưng trong cảnh … chỉ cần sơ sẩy một chút, để lưỡi d.a.o trượt hỏng hình dáng, vô tình kích hoạt điều kiện tử vong.

 

Thế thì Tiểu Vương đúng là oan uổng .

 

Cố Hề Lịch đặt phần nắp bí ngô sang một bên, đưa tay trong móc thử. Kết quả lôi một gói kẹo nhỏ cùng một quả táo đỏ tươi.

 

Mọi nhanh chóng nhận bên trong mỗi quả bí ngô đều chứa thứ gì đó.

 

Có bí ngô móc bánh quy, bí ngô đựng sô-cô-la, thậm chí còn cả bánh nướng. Trong đó, bí ngô kẹo rõ ràng xem là may mắn nhất.

 

Ngay cả những ai hề gì về Halloween, chỉ cần qua bài hát lúc nãy cũng thể đoán — kẹo là thứ quan trọng bậc nhất.

 

Ai kẹo, ắt tìm cách để kẹo.

 

Vân Vân ngước lên, giọng hứng thú thúc giục:

“Cha, cha kể tiếp !”

 

Cha Vân Vân kể:

 

“Ngày xưa một tên là Jack, keo kiệt láu cá. Một hôm gặp Satan… Theo truyền thuyết, Satan chính là quỷ dữ ở địa ngục phương Tây. Jack nghĩ cách lừa con quỷ leo lên cây táo, đó đặt thập tự giá xung quanh và khắc đầy thập tự giá lên cây. Mà quỷ dữ sợ thập tự giá, nên cách nào xuống .

 

Jack buộc Satan hứa với : vĩnh viễn bao giờ lấy linh hồn của .

 

Về , khi Jack chết, Chúa cho rằng keo kiệt, từng cấu kết với quỷ dữ, nên cho linh hồn lên thiên đường. giao ước với Satan, linh hồn Jack cũng thể xuống địa ngục.”

 

Kể đến đây, ông dừng một chút để khắc xong đôi mắt cho chiếc đèn bí ngô, tiếp tục:

 

“Thế là Jack chỉ thể lang thang giữa nhân gian. vong linh thì thấy đường . Satan bèn ném cho một cục than hồng bao giờ tắt. Jack khoét rỗng một củ cà rốt, đặt than trong để soi đường, từ đó vất vưởng khắp thế gian.

 

Về , bắt chước Jack mà ‘Đèn lồng Jack’. Dần dần, củ cà rốt thế bằng bí ngô—thứ thích hợp hơn nhiều để khắc đèn.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-355-quan-an-nhanh-nha-m-3.html.]

Không ai vì mải chuyện mà buông lơi việc đang . Chỉ cần nội dung trò chuyện quá đáng sợ, bầu khí căng thẳng vẫn tạm thời xoa dịu.

 

Đối với những du khách lão làng, dù xung quanh vong linh rình rập, tâm lý họ vẫn đủ vững vàng để khắc xong chiếc đèn bí ngô tay.

 

Cố Hề Lịch lắng chăm chú. Câu chuyện cha Vân Vân kể vài chi tiết khác so với những phiên bản về nguồn gốc đèn bí ngô mà cô từng tìm thấy. Có lẽ ông dựa trí nhớ và thêm thắt cách của riêng . chung cũng sai lệch nhiều, vì bản truyền thuyết về “đèn bí ngô” vốn nhiều dị bản, chẳng thể cái nào mới là thật.

 

Cô còn nhớ một phiên bản khác từng qua: khắc đèn bí ngô để dọa quỷ dữ, hoặc để quỷ lầm tưởng cầm đèn cũng là đồng loại, từ đó bỏ qua hãm hại.

 

Đến khi các nhân viên bước từ quầy gọi món, cả chín chiếc đèn bí ngô đều thành.

 

Người nhanh nhất và nhất chính là gã đàn ông kiêu ngạo . Cố Hề Lịch xếp thứ hai, và trong lòng khỏi nghi ngờ từng học qua điêu khắc. Bằng , với đôi tay khéo léo mà cô rèn luyện suốt bao năm để sinh tồn, khó bình thường nào vượt qua . Khắc một chiếc đèn bí ngô đối với cô vốn dĩ nhanh chắc.

 

Đã là nhiệm vụ, thì nhất định nhất. Cố Hề Lịch hề giấu nghề— mà vẫn vượt mặt. Đèn bí ngô của gã kiêu ngạo trông tinh xảo hơn, biểu cảm khắc cũng sinh động bất ngờ.

 

Nhân viên mỉm :

“Rất . Tất cả đều thành… bây giờ, chỉ cần chờ đợi thôi.”

 

Chờ đợi… điều gì?

 

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

 

Tiểu Vương từng đến tìm Cố Hề Lịch, dùng tinh tệ để đổi kẹo, nhưng cô từ chối thẳng thừng. Tinh tệ tuy vô cùng quý giá ở thế giới bên ngoài, nhưng trong lĩnh vực vong linh chẳng đáng một xu. Nếu ai sẵn lòng dùng vật phẩm để trao đổi, cô thể nhượng một nửa kẹo trong tay; nhưng tinh tệ thì miễn bàn — cô kẻ ngốc.

 

Sau đó, còn ai đến thương lượng nữa.

 

Cố Hề Lịch cũng chẳng buồn để ý xem những khác phân chia kẹo .

 

Cô lơ đãng mân mê chiếc đèn bí ngô, trong khi Đậu Trắng từ túi đeo hông thò , ngăn cản. Hơn nửa tiếng trôi qua mà vẫn động tĩnh gì, chắc hẳn lĩnh vực đang chuẩn tung một “chiêu lớn”. Thanh kỹ năng nào cũng cần thời gian nạp, cứ chờ thôi!

 

Đậu Trắng lon ton trèo lên bàn ăn, đưa tay sờ mặt bàn lập tức lộ vẻ chán ghét.

 

Bàn ăn của quán nhanh thì thể là đá cẩm thạch . Thực đơn yêu thích của Đậu Trắng vốn là các loại đá, mà đá càng quý hiếm thì bé càng thích. Có một loại khoáng thạch đen nhập khẩu từ ngoài hành tinh, nổi tiếng vì độ cứng đáng sợ, mà Đậu Trắng nhai nuốt sạch sẽ như ăn đậu phụ.

 

Nghĩ đến đây, Cố Hề Lịch bỗng thấy gai — cô tuyệt đối dám đưa ngón tay cho bé c.ắ.n thử. Thân thể bằng xương bằng thịt của cô chịu nổi một cú nhai của cái miệng nhỏ đó.

 

Trùm cuối mà Cố Hề Lịch từng gặp ở lĩnh vực cũng thể ăn kim cương. khác ở chỗ, một cái dày kỳ lạ chứ sở hữu hàm răng đủ cứng. Vì thế, việc nuốt thẳng viên kim cương xuống bụng còn đỡ đáng sợ hơn nhiều so với cảnh Đậu Trắng nhai nát ăn ngon lành.

 

Mỗi Đậu Trắng nhồm nhoàm, Cố Hề Lịch thấy ê cả răng.

 

“Lịch Lịch~”

 

Thấy Cố Hề Lịch, Đậu Trắng liền tươi rạng rỡ.

 

Cậu bé lúc nào cũng tràn đầy năng lượng, những hành động ngốc nghếch thường khiến bật . Vừa ngoan ngoãn, dễ thương—Cố Hề Lịch bảo học , liền nghiêm túc học; buổi tối còn kiên nhẫn “bài tập” đến khuya, chẳng hề than phiền. Cậu bé cũng bám , nhưng mức độ , khiến ai cảm thấy phiền phức.

 

Giống như một mặt trời nhỏ—ở cạnh , bạn sẽ thấy thư thái, thoải mái, mà bao giờ nóng đến khó chịu.

 

Ví dụ như lúc .

 

“Em ngoài thở, lát nữa sẽ về ngay.”

 

Hẳn là : ngoài hít thở chút khí.

 

Sau đó, Đậu Trắng khẽ cầm lấy tay Cố Hề Lịch, xoa bóp ngón giữa cho cô. Con d.a.o dùng để khắc bí ngô tay, để một vết hằn nhỏ nơi đầu ngón. Vết thương chỉ cần một lát nữa là sẽ biến mất, nhưng bé vẫn phát hiện , còn ân cần xoa bóp, vô cùng chu đáo.

 

Cố Hề Lịch thầm nghĩ: “Móng vuốt nhỏ mềm thật đấy.”

 

Nói là hít thở, mà Đậu Trắng nhanh chóng trở .

 

Dưới ánh mắt kinh ngạc của những du khách khác, Cố Hề Lịch vẫn ung dung, thản nhiên. Nếu đổi là cô, khi thấy ai nuôi một “đứa bé” đặc biệt như Đậu Trắng, cô cũng sẽ tò mò thêm vài .

 

“Á—!”

 

Khi khí trong quán dần giãn , Tiểu Vương bỗng hét lên thất thanh. Cố Hề Lịch giật nảy . Điều đáng sợ nhất là khoảnh khắc quỷ quái hiện mắt, mà là lặng rùng rợn khi nó xuất hiện. Tiếng hét chói tai thậm chí còn kinh hoàng hơn cả quỷ quái.

 

Người thường : “Người dọa còn dễ sợ c.h.ế.t hơn ma quỷ.” Quả thật sai.

 

, ai trách Tiểu Vương, bởi tiếng hét của do yếu tim, mà vì dọa thật sự. Không từ lúc nào, bên ngoài cửa kính một đứa trẻ xuất hiện. Cậu bé áp sát mặt lớp kính, nhe răng “hì hì hì”, đầy khoái chí vì dọa khác.

 

Ban đầu, Cố Hề Lịch cũng hề phát hiện sự tồn tại của bé. Giây bên ngoài cửa kính còn trống trơn, giây đột ngột xuất hiện.

 

Vì là Halloween, bé cũng “hóa trang”. Toàn mặc quần áo rách nát, một bên mắt mù lòa vẫn rỉ máu, khóe miệng nứt toác đến tận mang tai khi . Cố Hề Lịch thầm rùng — đây tuyệt đối hiệu ứng trang điểm. Cô từng hóa trang, rõ: nếu biểu cảm quá khoa trương, lớp son phấn sẽ phá vỡ sự chân thật. khuôn mặt , mỗi chi tiết đều chân thực đến rợn .

 

Vậy là thứ gì, câu trả lời quá rõ ràng.

 

Cậu bé mở to con mắt còn , ánh sắc lạnh quét một vòng qua các du khách. Sau đó, khóe miệng nhếch lên, hì hì, giơ tay chỉ thẳng gã kiêu ngạo, tung tăng nhảy nhót chạy đến cửa quán ăn nhanh.

 

“Bùm! Bùm! Bùm!”

 

Âm thanh dồn dập vang lên. Rõ ràng bé đang thúc giục gã kiêu ngạo mở cửa.

 

gã kiêu ngạo chỉ c.h.ế.t trân tại chỗ, sắc mặt cứng đờ.

 

=……=

 

【Cái cục nhỏ ngoài là gì thế? Nhìn đáng yêu ghê! Là nộm mới mà Lịch Lịch nuôi hả?】

 

【Không giống chút nào !】

 

【Ủa, nó còn chuyện á???】

 

【Đừng mà! Sao biến mất ? còn kịp rõ 2333】

 

...

 

【Hèn thật sự, rõ ràng trong tay kẹo mà dám mở cửa! Tình huống , mở mới dễ xảy chuyện đấy chứ???】

 

【Thôi, đừng đòi hỏi quá cao ở tân binh.】

 

【Ban nãy còn nghĩ là Âu Hoàng, vận may còn khủng hơn cả Cố – thể tiến tận khu dịch vụ 054 xa xôi . Giờ thì thôi, hết hy vọng .】

 

 

 

Loading...