[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 343: Đảo Sương Mù (14)
Cập nhật lúc: 2025-10-02 23:02:39
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đòn kết liễu cuối cùng là do Cố Hề Lịch tung , vì lượng kinh nghiệm cô nhận cũng cao nhất.
Cấp 43!
Một vượt ải liền phá mốc cấp 40. Ngày mai, cô thể tiến bản đồ mới.
So với tốc độ tăng cấp chậm chạp khi nhiệm vụ đây, lượng kinh nghiệm thu từ việc hạ gục BOSS quả thực khiến kinh ngạc.
Tiểu Vân vui mừng khôn xiết, thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm như trút gánh nặng. Cô trao phần thưởng nhiệm vụ cho Cố Hề Lịch với gương mặt rạng rỡ. Ngoài xu nhận , lượng kinh nghiệm thưởng thêm khiến cấp độ của Cố Hề Lịch tăng vọt, dừng ở cấp 45 mới thôi. Hiển nhiên, phần thưởng của nhiệm vụ g.i.ế.c BOSS hậu hĩnh, bởi độ khó của nó hề nhỏ.
Anh cả đạt cấp 41, Ái Ái đạt cấp 40.
Ban đầu, cấp độ của Ái Ái còn cách biệt khá nhiều so với cả. càng lên cao, lượng kinh nghiệm cần thiết cho mỗi cấp càng khủng khiếp, khiến cách thực tế giữa họ dần thu hẹp .
Ba “học sinh giỏi” quả thực quá mức lợi hại. Các du khách đạt cấp 30 khỏi ghen tị, âm thầm quyết tâm nỗ lực hơn nữa.
Sau khi căn nhà tranh, Bạch Hạo Vũ cùng Cố Hề Lịch bàn luận về tám quy tắc của trò chơi. bất lực , đặt lưng xuống, “đại gia” ngủ say như chết. Anh chỉ đành nhỏ giọng bàn bạc với Cao Tư Dũng, trong lòng yên, chẳng thể nào chợp mắt.
Cao Tư Dũng cũng phối hợp, vì bản cũng chẳng ngủ nổi.
Cố Hề Lịch là duy nhất ngủ yên lành. Ngoài cô , hầu như chẳng ai thực sự nhắm mắt. Ngay cả cả – mạnh nhất trong nhóm học sinh giỏi – cũng ngủ. Sau đó, còn tham gia thảo luận với bọn họ.
Người cả thực sự tìm nguyên nhân cái c.h.ế.t của hai. Từ lúc bước lĩnh vực đến giờ, chỉ một thiệt mạng, đúng là em thiết nhất của . Trong lòng , nỗi khó chịu chẳng thể nào nguôi ngoai.
Bạch Hạo Vũ thầm nghĩ: Nếu lưỡi hái Tử Thần nhất định hạ xuống, xin đừng c.h.é.m xuống , cũng đừng c.h.é.m xuống bạn bè của .
Đừng trách, con vốn dĩ đều ích kỷ.
Hai giờ , Cố Hề Lịch bất ngờ bật dậy, thẳng như một cây cọc. Bạch Hạo Vũ – mới xuống – dọa đến suýt hét thành tiếng.
“Sao ? Sao ?”
Các du khách đồng loạt bật dậy, ánh mắt như xuyên thủng vách nhà tranh, chỉ để xem rốt cuộc bên ngoài gì mà khiến Cố Hề Lịch đang ngủ say cũng giật tỉnh dậy.
Cố Hề Lịch hỏi:
“Anh cả, thể ăn đồ mang theo mà sợ trúng độc, đúng ?”
“ tên Tôn Bảo Cương, cần gọi là cả.”
Anh cao lớn, vạm vỡ, sừng sững trong căn nhà tranh nhỏ bé như một cây cột. Nói xong, lấy một thanh năng lượng, c.ắ.n ăn ngay tại chỗ, dùng hành động để trả lời câu hỏi của Cố Hề Lịch. Một lúc , chẳng hề xuất hiện dấu hiệu trúng độc, chỉ ợ một cái thật đáng ghét.
Được ăn no là một loại hạnh phúc. Cố Hề Lịch bao giờ hạnh phúc đơn giản . Cô chỉ mong sớm rời khỏi Đảo Sương Mù, bởi từng suýt c.h.ế.t đói thì mãi mãi sẽ mang nỗi sợ hãi khôn nguôi cảm giác đói khát.
Tôn Bảo Cương bình thản :
“Năng lực thiên phú của gọi là Dạ dày kiên cường. Gần như thể tiêu hóa vạn vật đời, đương nhiên cũng thể xử lý cả chất độc. Vì thế, quy tắc trò chơi chẳng ảnh hưởng gì đến .”
Không chỉ thế. Mặc dù , nhưng Cố Hề Lịch hiểu rằng năng lực thiên phú của Tôn Bảo Cương còn kèm theo khả năng “ăn gì bổ nấy”. Một thứ, khi ăn , thể tạm thời tăng cường cơ thể. Dạ dày của vô cùng mạnh mẽ, nhưng bản Tôn Bảo Cương thật sự là Kim Cang Bất Hoại . Nếu , trực tiếp nhai kim cương từ từ nuốt, chứ cần nuốt thẳng cả khối như .
Tất cả năng lực thiên phú đều giới hạn. Tôn Bảo Cương lẽ cũng thể trực tiếp nuốt những loại t.h.u.ố.c tính ăn mòn mạnh. Dạ dày thể tiêu hóa chúng, nhưng cổ họng và ruột thì chịu nổi sự ăn mòn .
Không đạt đến mức “vô địch”, nhưng như cũng đủ lợi hại .
Thân thể cường tráng của chắc chắn liên quan đến cái dày đặc biệt .
Cố Hề Lịch rõ: quy tắc trò chơi liệu mang tính tuyệt đối ? Giờ cô nhận , nếu chơi thể chịu đựng hậu quả của việc vi phạm, thì thể phá vỡ quy tắc. Điều đồng nghĩa, trong trò chơi tồn tại nhiều lỗ hổng, thể lợi dụng để lách luật.
Khi còn đang suy nghĩ, cô bỗng thấy một âm thanh lạ bên ngoài.
Không tiếng gió. Mà là tiếng động của thứ gì đó đang bò.
Nhà tranh vốn kiên cố như nhà gạch, chẳng thể mang cho bên trong cảm giác an thực sự.
Bạch Hạo Vũ bỗng kêu lên:
“Dưới đất nước!”
Nước bắt đầu tràn . Chỉ chốc lát, mặt đất ướt sũng, buộc các du khách dậy. May mắn là diện tích nhà tranh tối nay mở rộng; nếu vẫn chỉ nhỏ bé như hôm qua, e rằng sẽ rơi cảnh cực kỳ khó xử.
Cao Tư Dũng hoảng hốt:
“Sao thể chứ? Mới mấy ngày thôi… chẳng lẽ đảo sắp chìm ?”
Nếu , vì mực nước dâng cao từng chút một như thế?
Cố Hề Lịch ngửi thấy mùi mặn đặc trưng, thể khẳng định thứ đang tràn chân chính là nước biển. Điều khiến cô để tâm là âm thanh xuất hiện khi nước biển ập đến. hiện tại, bốn bề chỉ còn tiếng sóng vỗ ì oạp, khiến âm thanh khác đều che lấp.
Nước vẫn ngừng dâng lên, tạo cho cảm giác hệt như cả hòn đảo đang từ từ chìm xuống đáy biển. Lúc , nước lên tới bắp chân.
Anh ba lấy một chiếc đèn pin, ánh sáng loang loáng quét khắp căn nhà tranh.
“Anh cả, nên ngoài xem thử ?”
Tôn Bảo Cương khựng , rõ ràng còn do dự.
Bạch Hạo Vũ vội :
“Không ngoài. Trực giác cho , nơi an nhất đảo bây giờ… chính là căn nhà tranh .”
ngay lời khẳng định , cảnh tượng mắt khiến tất cả c.h.ế.t lặng.
Hạo Bác— đang ngay bên cạnh Bạch Hạo Vũ—đột nhiên biến đổi, hóa thành một hình trong suốt bằng nước. Chỉ một tiếng “tóe”, cơ thể vỡ tan, hòa thẳng dòng nước biển đang dâng.
Quần áo của lềnh bềnh nổi mặt nước, cùng với chiếc túi đeo hông vẫn còn nguyên.
Liên Liên hoảng hốt kêu lên:
“Hạo Bác! Hạo Bác!”
Cô vội vàng thò tay xuống nước mò tìm, nhưng chẳng vớt gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-343-dao-suong-mu-14.html.]
Cố Hề Lịch cau mày: “Đây… là năng lực thiên phú của ?”
Cho đến lúc , ai chịu tin cái c.h.ế.t của Hạo Bác. Chỉ khi Ái Ái run giọng năng lực thiên phú của là “Chịu đựng đau đớn”, Cố Hề Lịch mới chợt tỉnh ngộ—Hạo Bác tuyệt đối thể biến thành một vũng nước! Vậy nên, c.h.ế.t theo cách ?!
Một cái c.h.ế.t bất ngờ, hề báo .
Bạch Hạo Vũ sợ hãi đến mức dựa cột gỗ mới vững, miệng lắp bắp:
“Trước khi chuyện… vẫn bình thường. Anh còn chuyện với … dấu hiệu gì khác lạ cả…”
Anh cả nghiêm giọng: “Mọi … cố gắng đừng chạm nước nữa.”
Cấu trúc bên trong nhà tranh vốn đơn giản, chỉ chống đỡ bằng vài cột gỗ chắc chắn. Mọi lập tức leo lên cột, cố gắng lau sạch nước bám . Cái c.h.ế.t kỳ lạ của Hạo Bác thể liên quan đến dòng nước .
“Năng lực chịu đựng đau đớn” nghĩa là Hạo Bác thể bỏ qua gần như bộ cảm giác đau thể xác, từ đó thực hiện những động tác vượt ngoài khả năng con bình thường. Loại năng lực , nếu bề ngoài, chẳng gì đặc biệt. Hạo Bác tận dụng nó vô cùng —chính nhờ thể phớt lờ nỗi đau, ngừng ép cơ thể rèn luyện đến cực hạn.
Thân thể chắc mạnh bằng cả, nhưng những động tác dựa sức mạnh thể chất, hơn nhiều.
Ví dụ rõ ràng nhất: tốc độ của nhanh hơn cả.
Nhờ tốc độ phản xạ kinh , Hạo Bác từng nhiều né tránh hiểm nguy.
Trân Trân nghẹn ngào:
“Không ngờ c.h.ế.t theo cách …”
Thật khó chấp nhận.
Cái c.h.ế.t khiến sững sờ, giống như cái c.h.ế.t của hai đó—đều quá đột ngột, kịp chuẩn tinh thần.
“Xì—”
Một âm thanh ghê rợn vang lên. Từ đỉnh mái nhà tranh, một cái lưỡi dài ướt át bất ngờ thò xuống, cuộn chặt lấy Liên Liên.
Dưới ánh đèn pin, cái miệng khổng lồ của con quái vật hiện rõ, dữ tợn đến mức khiến sởn gai ốc.
Trân Trân lập tức vung bảo kiếm, c.h.é.m mạnh chiếc lưỡi. Ái Ái cũng rút gậy Như Ý tấn công. cái lưỡi quá trơn nhớt, khiến hai món pháp bảo lợi hại cũng chỉ gây tác dụng hạn chế.
“Nam Mô A Di Đà Phật!”
Cố Hề Lịch chắp tay, hét vang một tiếng, giọng như chuông đồng chấn động cả căn nhà tranh.
Ánh sáng vàng khiến con quái vật kêu gào dữ dội, cuối cùng buộc nhả “món mồi ngon” bắt . Tuy nhiên, nó hề rút lui. Mọi đều rõ, nó vẫn đang bò lởn vởn mái nhà.
Cố Hề Lịch tiếp tục niệm kinh, nhưng kinh văn chỉ thể kìm hãm phần nào, thực sự đẩy lùi quái vật. Hiển nhiên, con quái mạnh hơn hẳn thứ xuất hiện tối qua.
Trân Trân lao xuống nước ôm chặt lấy em gái, vội vã đổ nước ngưng tụ từ bình ngọc tịnh thủy miệng Liên Liên. Nọc độc trong nước bọt của con quái vật tính ăn mòn khủng khiếp. Trên eo Trân Trân xuất hiện một vết bỏng loang rộng.
Bình ngọc tịnh thủy vốn thể tạo vô hạn “nước cứu mạng”, trừ khi điều kiện hạn chế năng lực thiên phú của ba chị em gỡ bỏ phần lớn… Điều đó rõ ràng là thể.
Sau khi nhỏ thêm hai giọt nước lên vết thương của Liên Liên, bình ngọc tịnh thủy lập tức khô cạn, còn chảy giọt nào.
Vết thương quá sâu, tuyệt đối thể hồi phục ngay lập tức.
Ái Ái nhanh chóng băng bó sơ cho em gái, ngẩng đầu về phía cái lỗ lớn mái nhà, ánh mắt đầy cảnh giác.
Tôn Bảo Cương — với chiều cao và thể trọng của — nếu lao chiến đấu trong căn nhà tranh chật hẹp, chắc chắn sẽ khiến cả căn nhà sụp đổ. nhà tranh tuyệt đối phép phá hủy. Vì , chỉ thể ngoài, thể tham chiến.
Điều cấp bách nhất bây giờ là xác định: con quái vật rốt cuộc đang ẩn nấp ở vị trí nào mái nhà.
Cao Tư Dũng nhanh nhẹn leo lên cột cao nhất. Cánh tay kéo dài vô hạn, thò từ cái lỗ mái, quấn chặt lấy mục tiêu giật mạnh xuống. Các du khách lập tức đồng lòng tay, mỗi một nhát, vũ khí đủ loại đồng loạt giáng xuống. Chẳng bao lâu, con quái vật tiêu diệt .
Khi xác định nó còn sức phản kháng, cả, Cố Hề Lịch và Ái Ái đều dừng tay. Họ rõ quái vật chắc chắn sẽ mang lượng kinh nghiệm lớn, mà so với họ, những du khách khác cần hơn nhiều. Ba vốn là đồng đội, chứ đối thủ tranh giành. Vì thế, họ sẵn sàng nhường kinh nghiệm cho những còn .
Quả nhiên, lượng kinh nghiệm từ con quái vật cực kỳ dồi dào. Bạch Hạo Vũ, tung đòn kết liễu, lập tức nhảy vọt lên cấp 33. Những khác cũng tăng liền bốn, năm cấp.
Đêm dần trôi qua, nước biển rút khỏi căn nhà tranh như thủy triều lặng lẽ rời . Chẳng mấy chốc, mặt đất ẩm ướt cũng dần khô ráo.
Các du khách gần như kiệt sức. Nếu lúc quái vật xuất hiện, e rằng ngoài Cố Hề Lịch và cả, ai còn đủ sức chống cự. Những khác chỉ thể chờ chết. May mắn , lĩnh vực Vong Linh quá điên cuồng, cho họ một đêm yên bình đến tận lúc bình minh ló rạng.
Khi ánh nắng đầu tiên chiếu xuống, Cố Hề Lịch cảm thấy bủn rủn, gần như cử động. Trong nhà tranh, suốt từ đêm qua vẫn phảng phất mùi tanh mặn của nước biển, giờ mới ánh sáng mặt trời xua tan.
Cô khẽ thở dài, lập tức kiểm tra tình trạng của Liên Liên. Nếu đến cả ý thức cũng giữ , thì điều đó chẳng khác nào một bản án tử hình…
Sắc mặt Liên Liên vẫn tệ, nhưng cô tỉnh . Khi bắt gặp ánh mắt của Cố Hề Lịch sang, cô còn gắng gượng nở một nụ .
Trong khi đó, Trân Trân đang kiểm tra kỹ càng đồ đạc của Hạo Bác. Sau khi thủy triều rút, vẫn trở . Cái c.h.ế.t của trở thành sự thật thể đổi. lỡ như từ những món đồ để thể tìm nguyên nhân, thì vẫn đáng để thử — cho dù hy vọng mong manh đến .
Khi lật đến chiếc áo sơ mi mặc sát , Trân Trân bất ngờ rút một bức ảnh. Ngay khoảnh khắc , gương mặt vốn thản nhiên của Cố Hề Lịch bỗng chốc cứng .
Trong ảnh, bối cảnh chỉ là bụi cây bình thường, nhưng nhân vật chính vô cùng nổi bật: một cặp tình nhân trẻ tuổi đang quấn quýt bên . Họ nắm tay, má kề má, còn động tác trêu chọc giống hệt .
Chàng trai trong ảnh tuấn tú, cuốn hút, tràn đầy sức sống. Cô gái bên cạnh thì xinh rạng rỡ, đôi mắt cong cong ánh lên ý , khiến cả bức ảnh như sáng bừng. Ngay cả khi chỉ là một khoảnh khắc chụp , cô vẫn toát lên sự dịu dàng và vui tươi.
Hạo Bác hiện tại khác xa với thiếu niên trẻ trung trong bức ảnh . Bây giờ, mang dáng vẻ trầm , kiên nghị, còn nét ngốc nghếch của ngày xưa. Thế nhưng ánh mắt trong ảnh, khi cô gái , tràn đầy tình yêu.
Tấm ảnh cất giữ cẩn thận ở túi áo , vị trí gần sát trái tim nhất — chứng minh nó ý nghĩa quan trọng đến mức nào.
Cô gái xinh , kề vai với Hạo Bác trong bức ảnh, ai khác chính là Tăng Giai Lợi.
=……=
【Hóa Hạo Bác chính là bạn trai mà Tăng Giai Lợi luôn nhớ thương, khắc khoải tìm kiếm bấy lâu nay?】
【Thật đáng tiếc... ngay cả đến giây phút cuối cùng của đời , vẫn kịp tin tức về con gái .】
【Đau lòng quá... bi kịch như thế , ai mà chịu nổi chứ.】