[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 276: Ngõ Oanh Hoa (20.2)
Cập nhật lúc: 2025-09-25 11:39:33
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi tự phân tích nội tâm, Bạch Diễm Sinh ngần ngại thừa nhận là một nữ ma đầu m.á.u lạnh, tàn nhẫn. Cô sẵn sàng đánh đổi thứ để đạt quyền lực, đến mức chỉ còn quyền lực trong tay. Hiểu rõ bản là như thế nào, nụ của cô trở nên điềm tĩnh đến lạ thường. Cố Hề Lịch nghĩ rằng, dù khi còn là con cô từng dằn vặt và đau khổ, nhưng khi trở thành Lãnh chúa Vong linh, cảm xúc con dường như biến mất.
Bạch Diễm Sinh của hiện tại, lẽ, chỉ trở thành Lãnh chúa Vong linh mà thôi.
Cố Hề Lịch hỏi: “Trong tình huống đó, tại cô hạ độc g.i.ế.c Nhạc Hồng?”
Nhạc Hồng sẵn lòng giúp cô , dù lý tưởng của họ khác … Nhạc Hồng vẫn sẵn lòng c.h.ế.t vì cô .
Bạch Diễm Sinh ngờ Cố Hề Lịch hỏi điều , đó là chuyện xa xôi , cần suy nghĩ một lúc mới thể nhớ tâm trạng lúc bấy giờ.
“Nhạc Hồng chọc giận quá nhiều , họ liên minh để hãm hại . Khi đất nước thời kỳ thống nhất, những cô gái thuyền ở hẻm Oanh Hoa coi là những u nhọt của xã hội phong kiến, và mạng sống của họ dùng công cụ uy h.i.ế.p … Nhạc Hồng nổi tiếng lừng lẫy, mạnh mẽ đến mức s.ú.n.g đạn cũng thể hạ gục. Chỉ khi c.h.ế.t , hẻm Oanh Hoa mới thể hợp pháp hóa.”
Cố Hề Lịch từng tưởng Bạch Diễm Sinh là hậu duệ của Thiếu soái phương Bắc năm đó, vốn mối thù với Nhạc Hồng, nhưng hóa cô suy đoán quá xa. Thế giới thực tế giống những câu chuyện truyền kỳ; Bạch Diễm Sinh g.i.ế.c Nhạc Hồng vì tình cảm, mà là vì ép buộc bởi hiện thực.
Thật ngờ là như …
Bạch Diễm Sinh hối hận vì g.i.ế.c Nhạc Hồng, nên cô : “Không độc trượng phu!”
Khi câu , cô chút đắc ý.
Bạch Diễm Sinh tựa lưng cột thuyền hoa, từ từ xuống và hút thuốc. Đây là điếu thứ năm cô hút kể từ khi bắt đầu kể câu chuyện. Qua giọng điệu của cô , thể thấy rằng nếu cơ hội , cô vẫn sẽ hành động như . Chỉ điều cô ngờ, khi Nhạc Hồng qua đời, vẫn luôn nghĩ đến việc bảo vệ hẻm Oanh Hoa, bảo vệ cô . Ý niệm mạnh mẽ đến mức hóa thành một Lãnh chúa Vong linh, dùng sức mạnh của biến hẻm Oanh Hoa thành một gian độc lập.
Những trong hẻm Oanh Hoa đều trở thành vong linh, ngược những Nhạc Hồng quen… vẫn là con .
Bạch Diễm Sinh thể lý giải nổi, ước mơ của Nhạc Hồng là trở thành một cây đại thụ vĩ đại, mãi mãi che chở hẻm Oanh Hoa. Vì sức lực cạn kiệt, nhưng chấp niệm quá đặc biệt, thực sự hóa thành cây.
Cho đến lúc , Nhạc Hồng vẫn tỉnh .
Bạch Diễm Sinh : “Con luôn cần một mục tiêu. Ban đầu, trở thành vua của Hoài Kinh, nhưng giờ đây, chỉ thể trở thành Lãnh chúa Vong linh.”
Cô hết điều, vì nghĩ các du khách còn thể sống sót.
Tám du khách bước hẻm Oanh Hoa, nhưng giờ chỉ còn năm .
Cố Hề Lịch hỏi: “Lễ tế Hà Thần là gì?”
Bất kể Cố Hề Lịch hỏi gì, Bạch Diễm Sinh đều trả lời một cách cẩn trọng. Lúc , cô thậm chí còn xem Cố Hề Lịch như một tri kỷ, dù mặt mũi cô bé còn non nớt và tuổi tác đủ để thấu hiểu … nhưng Bạch Diễm Sinh tin rằng Cố Hề Lịch thể hiểu cô .
Có chỉ uống chút rượu là say, cũng chỉ cần hút vài điếu thuốc là choáng váng.
Bạch Diễm Sinh : “Hà Thần chính là Nhạc Hồng… Anh c.h.ế.t ở Hoài Kinh, và dân nơi đây xem như Hà Thần. Có lẽ đó là cách họ tôn kính Lãnh chúa, nên hằng năm đều tổ chức lễ tế Hà Thần. Năm nay, các cô các chính là vật tế dâng lên Hà Thần, vì mới các cô các vô cùng quan trọng, tuyệt đối rời .”
Cố Hề Lịch giơ tay, nhắm thẳng Bạch Diễm Sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-276-ngo-oanh-hoa-20-2.html.]
Sự mơ hồ tan biến, Bạch Diễm Sinh vẫn tỉnh táo và sắc sảo. Trong lúc trò chuyện, chiếc thuyền hoa của cô từ từ tiến gần đến chiếc thuyền nhỏ.
Ánh trăng nước sắp chiếu tới ngọn cây.
Cố Hề Lịch rõ ràng thành công trong việc câu giờ. Các du khách chăm chú chuyện, đến giờ mới thực sự tỉnh táo .
Bạch Diễm Sinh giờ đây nắm lấy con búp bê, với Cố Hề Lịch: “Cô một câu, dựng tai lên lắng , mới thể câu tiếp theo. Ta để ý thấy cô thường xuyên liếc nó… Tiểu Nguyệt, chẳng lẽ những gì cô đều là do con búp bê dạy ?”
Đường Bác Tường nhẹ nhàng kéo tay áo Cố Hề Lịch, mong cô thể giữ bình tĩnh.
Không ai ngờ rằng trong khi lười biếng kể chuyện cũ, Bạch Diễm Sinh cũng đang quan sát các du khách và phát hiện sự tồn tại của trai. Cô thực sự là một phụ nữ cực kỳ tinh minh…
Bình tĩnh là điều thể với Cố Hề Lịch; cô lập tức bùng lên cơn thịnh nộ!
Trên lòng bàn tay cô xuất hiện một xoáy nước màu đen, ngày càng lan rộng, vượt quá chiều rộng lòng bàn tay. Khi tưởng rằng cô sẽ xoáy nước nuốt chửng, một chiếc quan tài màu vàng kim bất ngờ nhảy từ bên trong xoáy nước.
Chiếc quan tài bằng vàng ròng, khắc những hoa văn tinh xảo. Không sợ dùng quá nhiều vàng, mà là sợ dùng quá ít. Ấn tượng đầu tiên về nó là… nặng. Nếu nắp quan tài đóng , bình thường tuyệt đối thể mở từ bên trong.
Đôi mắt Cố Hề Lịch đỏ ngầu, dữ tợn như một con quỷ, trừng chằm chằm Bạch Diễm Sinh, từ kẽ răng gầm lên ba chữ: “Buông !”
Bạch Diễm Sinh cũng thừa nhận, lúc đó Cố Hề Lịch trông thật sự đáng sợ.
khi sợ hãi đồng nghĩa với thất bại, cô nắm chặt con búp bê trong tay, giọng bình tĩnh mà dứt khoát: “Cô đừng bừa, nếu sẽ vặn gãy cổ .”
Các du khách thực sự cảm thấy thích thú khi chứng kiến Cố Hề Lịch bùng nổ, Đường Bác Tường cũng ngoại lệ.
Năng lực thiên phú của Cố Hề Lịch lúc mạnh lúc yếu, nhưng khi cảm xúc kích động, nó trở nên cực kỳ nhạy bén—điều hẳn là một lợi thế.
ai ngờ, sự bùng nổ của Cố Hề Lịch kinh khủng đến mức ảnh hưởng cả dòng sông. Một làn sóng dữ ập tới khiến chiếc thuyền nhỏ chòng chành, lắc lư ngừng.
Đường Bác Tường thốt lên thành thật: “… xứng với Tiểu Nguyệt.”
Các du khách yêu quá quan trọng môn đăng hộ đối, mà quan trọng là sức mạnh tương xứng . Nếu năng lực chênh lệch quá lớn, hôn nhân đó khó mà hạnh phúc.
Dư Ngạn Chi nhắc nhở: “Anh ! Cố Tiểu Nguyệt còn thành niên.”
trong cơn hỗn loạn kiểu tận thế , ai còn bận tâm đến những chuyện đó nữa!
Đường Bác Tường gào lên: “Đừng bỉ ổi như ! gì ! Đây chỉ là tình yêu Platon thuần khiết, sẵn sàng đợi cô trưởng thành, gì mà vội… Chết tiệt, buông vợ ! Có gì cứ nhắm !”
=…=
【… Anh vợ, Tiểu Đường gọi mượt quá ha ha ha ha!】
【Tương Vương hữu ý, Thần nữ vô tình (Tương Vương lòng, Thần nữ vô tình)】