[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 273: Ngõ Oanh Hoa (19.1)

Cập nhật lúc: 2025-09-24 19:51:55
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chiếc thuyền dừng, Nguyễn Bình chần chừ liền trèo lên cây.

 

Cố Hề Lịch nhận , những du khách mà cô gặp đều năng nổ và chủ động; họ hăng hái tranh giành công việc, tràn đầy nhiệt huyết.

 

May mắn , Nguyễn Bình hề khờ dại. Cô lường nguy hiểm khi trèo lên cây để thám hiểm. Sợ cây độc, cô mặc đồ kín mít, để hở một tấc da thịt nào.

 

Đường Bác Tường cũng leo theo. Cái cây cành lá xum xuê, hai cùng kiểm tra sẽ tiết kiệm thời gian hơn. Tân binh cũng cắn răng trèo lên. Dư Ngạn Chi trông thuyền nên tiện leo lên.

 

Mọi đều bỏ qua Cố Hề Lịch, để cô ở thuyền, chủ yếu vì lo cô đủ thận trọng. Thay đó, họ nhờ đến trai của cô — một con búp bê — bởi nó sẽ nhiễm độc.

 

Hiện giờ, hầu hết các manh mối mà đều đến từ trai, nhưng chỉ Cố Hề Lịch mới hiểu chúng. Các du khách tiếc vì thể trao đổi trực tiếp với trai, họ nắm giữ những manh mối nào, tìm thấy chúng ở và quá trình suy luận .

 

Đáng tiếc, " phiên dịch" Cố Hề Lịch là một cô gái trẻ nổi loạn, chỉ khi tâm trạng cô mới chịu trả lời các câu hỏi.

 

Sau hơn một tiếng đồng hồ, vẫn manh mối nào tiết lộ.

 

Nguyễn Bình là đầu tiên thuyền, mang theo tin khiến lo lắng: "Có vài chiếc thuyền đang tiến về phía chúng ."

 

Ngay lập tức, tất cả những cây đều trở về chiếc thuyền nhỏ.

 

Đường Bác Tường lộ vẻ mặt nghiêm trọng: "Nếu nhầm, trong đó cả chiếc thuyền hoa lớn của Bạch Diễm Sinh."

 

Tân binh lo lắng hỏi: "...Chúng gì bây giờ?"

 

Còn nữa? Cứ đợi thôi!

 

Có một phương án, tuy hẳn là kế hoạch hảo: họ thể neo thuyền sát bờ. Nếu tình hình trở nên nguy hiểm, họ thể tạm lên bờ để tránh. Tuy nhiên, cách chỉ khả thi khi Bạch Diễm Sinh thể lên bờ và chỉ áp dụng trong phạm vi sông Hoài Kinh.

 

quỷ đêm là những phụ nữ Oanh Hoa cải trang, nên giả thuyết thể sai lầm.

 

Dư Ngạn Chi cũng gì. Anh cảm nhận các chiếc thuyền hoa lao tới với khí thế hung dữ, chắc chắn ý . Trước khi tìm phương án khả thi hơn, quyết định chọn cách đơn giản nhất còn hơn là yên bất động.

 

Anh trai là cuối cùng từ cây xuống.

 

Khi Dư Ngạn Chi thấy nó, trong lòng lóe lên một chút hy vọng. Mặc dù bản phương án gì, nhưng chắc con búp bê bí ẩn cách.

 

"Chúng gì đây?"

 

Dư Ngạn Chi cũng dám gọi nó là “ trai”, vì đó là biệt danh độc quyền của Cố Hề Lịch, và ăn tát thêm nữa. May mắn , trai dường như chẳng quan tâm đến cách khác gọi . Nó về phía Cố Hề Lịch, như đang trò chuyện với cô.

 

Cố Hề Lịch cất giọng: "Anh trai , khi ánh trăng chiếu xuống ngọn cây, chúng sẽ thể rời khỏi ngõ Oanh Hoa."

 

Nguyễn Bình hỏi ngạc nhiên: "Lối … ở nước ?"

 

Anh trai: "..."

 

Cố Hề Lịch giả vờ lắng chăm chú, nhấn giọng lặp : "Mặt trăng nước chính là lối ."

 

Dư Ngạn Chi nhíu mày: " nước thứ gì đó… Chúng thể xuống nước ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-273-ngo-oanh-hoa-19-1.html.]

Anh trai: "..."

 

Cố Hề Lịch giải thích: "Anh trai , nước là những vong hồn g.i.ế.c bởi lưỡi đao. Chúng sợ Bất Lưu Hành. Nếu chúng mang theo Bất Lưu Hành, chúng sẽ dám tấn công. Vấn đề duy nhất là nước thể nhiễm độc. Chúng nên tìm thuốc giải khi xuống."

 

Mọi tràn đầy câu hỏi trong đầu, nhưng khi định mở lời, Cố Hề Lịch mất kiên nhẫn: "Các im lặng hả!"

 

Tại trai lối nước?

 

Mang Bất Lưu Hành xuống nước liệu an ?

 

Dưới nước độc thật ?

 

Nước sông độc ?

 

Thuốc giải ở ? Trên thuyền của Bạch Diễm Sinh chăng?

 

Anh trai những điều từ khi nào? Tại ?

 

Hàng loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu , nhưng nếu Cố Hề Lịch trả lời, chẳng ai thể ép buộc cô.

 

Tình hình lúc vô cùng nguy cấp, nhưng cô tỏ mè nheo, khiến tất cả đều bực bội. Giữa ranh giới sinh tử, gặp một như Cố Hề Lịch thật sự phát điên, nhưng họ chẳng cách gì. Không chỉ vì sức mạnh của cô, mà còn vì trai bí ẩn – vị thần hộ mệnh của cô bé tuổi teen nổi loạn .

 

Anh trai lắc đầu, dường như cũng chịu thua Cố Hề Lịch, nhưng nỡ ép buộc. Nó dùng ngón tay chấm nước, lên mặt thuyền nhỏ: "Tin ."

 

Rồi tiếp: "Đẩy một phụ nữ xuống nước."

 

Bảy, tám chiếc thuyền hoa đến gốc cây, vây quanh họ.

 

Bạch Diễm Sinh hút một điếu t.h.u.ố.c lá nhỏ dành cho phụ nữ, những ngón tay sơn son đỏ nổi bật trong đêm, quyến rũ đến khó rời mắt. Cô họ, từ từ hút hết điếu thuốc mới lên tiếng: "Trả chiếc gương cho ."

 

Nhìn , đây quả thật là một chiếc gương đặc biệt. Chính vì , càng thể dễ dàng trả .

 

Dư Ngạn Chi: "A Diễm tỷ, chị đang ? hiểu."

 

Bạch Diễm Sinh: "Đừng giả vờ nữa! Cô bé đeo thanh Trường đao Bất Lưu Hành nổi tiếng thắt lưng, còn cãi gì? Mau giao đây, thể tha cho các ngươi một mạng. Nếu còn chần chừ, sẽ cho các ngươi nếm rượu phạt!"

 

Dư Ngạn Chi: "A Diễm tỷ, xin chị bình tĩnh!"

 

Anh đang cố gắng câu giờ.

 

Bạch Diễm Sinh đáp , chỉ lười . Hai phụ nữ thuyền nhảy lên chiếc thuyền nhỏ, nhưng lập tức đánh bật trở . Ngay đó, những sợi dây màu đen nước quấn chặt lấy tay chân họ. Những thuyền hoa vội vàng kéo đồng đội lên.

 

Hai phụ nữ đó thương với mức độ khác , nhưng may mắn là dấu hiệu nhiễm độc.

 

Đường Bác Tường: "Nước thực sự độc ?"

 

Cố Hề Lịch: "Nếu tin, cứ nhảy xuống thử ."

 

Đường Bác Tường chỉ cho vui, thực sự nghi ngờ, nên im lặng.

 

 

 

Loading...