[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 254: Ngõ Oanh Hoa (10.1)

Cập nhật lúc: 2025-09-20 17:04:52
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tất cả du khách đều tập trung trong phòng . Người đầu tiên nhận sự bất thường là Cố Hề Lịch — tay Đường Bác Tường dính máu, nhưng rõ ràng hề thương.

 

Đó đúng là m.á.u thật. Hương tanh nhàn nhạt len mũi Cố Hề Lịch, khiến cô thoáng cau mày. Khi ngang qua nơi đó, cô từng ngửi thấy mùi . Trong phòng cũng thêm ai khác. Vậy m.á.u từ ?

 

Cô tiến thêm một bước, ánh mắt chợt dừng . Trên mặt sàn, một chiếc ấm vỡ nát, bên cạnh nó loang một vũng m.á.u đỏ sẫm.

 

Đường Bác Tường nhíu mày, giơ bàn tay vẫn còn dính máu: “Vừa lỡ rơi ấm … nước văng xuống đất, đó… biến thành máu.”

 

Đây đúng là một phát hiện chấn động. Khó trách vẻ mặt kinh ngạc đến .

 

Trong phòng còn đặt một cái chum nước. Nguyễn Bình thử đổ một ít. Quả nhiên, bất kể hắt góc nào của căn phòng, dòng nước trong đều lập tức chuyển thành m.á.u đỏ sẫm. Như thể bên lớp sàn vốn ẩn giấu một tầng m.á.u khô dày cộp, chỉ cần gặp nước là rỉ .

 

Mùi tanh xộc lên, nồng đến mức khiến buồn nôn. Trong cái mùi tanh tưởi còn lẫn theo một thứ hôi thối mục rữa, như tích tụ từ lâu. Càng đổ nhiều nước, mùi càng nặng nề.

 

Cố Hề Lịch khẽ cau mày, liên tục hắt .

 

Máu tay Đường Bác Tường rửa sạch. Anh nghiêng về phía Cố Hề Lịch, giọng đầy quan tâm: “Tiểu Lạc, là cô ngoài ?”

 

“Không!”

 

Cố Hề Lịch trừng mắt , đôi mắt lạnh lùng lóe lên sự bất mãn. Trong thế giới của cô, ngoài trai, sự quan tâm từ khác đều quy thành ba chữ: giảng giải, chỉ đạo, giáo huấn. Thứ đó cô cần.

 

Đường Bác Tường lúng túng, khẽ đưa tay sờ sống mũi, nuốt hết lời còn định . Anh sợ nếu lỡ miệng thêm câu nào, Cố Hề Lịch sẽ lập tức nổi loạn, biến cả tình huống thành rắc rối.

 

Thực , điều khiến lo nhất thái độ bướng bỉnh , mà là sự ghê rợn từ thứ m.á.u rửa từ nước sạch. Nó lạnh lẽo, trơn nhớt như thứ gì đó thuộc về dương gian. Anh Cố Hề Lịch chạm , càng nếm trải cái cảm giác bẩn thỉu buốt lạnh .

 

Dư Ngạn Chi bỏ sót một chữ nào trong cuộc trò chuyện giữa Đường Bác Tường và Cố Hề Lịch. Anh thật sự hiểu em của rốt cuộc vì cái gì. Một cô gái tính tình quái gở, thế nào là giao tiếp bình thường, thì đáng yêu ở chỗ nào?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-254-ngo-oanh-hoa-10-1.html.]

Để xác nhận, đích múc nước sạch thử đổ hành lang, tiếp tục thử ở phòng sách, phòng ngủ. Tất cả đều bình thường, chỉ riêng phòng mới xuất hiện dị tượng. Rõ ràng, vấn đề tập trung ở đây.

 

Khi trở , cảnh tượng đập mắt là Cố Hề Lịch thản nhiên xuống, tùy tiện lật một cuốn sách giá mà .

 

May mắn , em của vẫn mê gái đến mức hồ đồ. Vừa thấy , Đường Bác Tường chủ động chia sẻ phát hiện:

 

“Đây là Tiểu Lạc tìm thấy trong ngăn kéo bên cạnh. Tựa sách là Truyền thuyết về Đại đao Nhạc Hồng. Giấy ngả vàng cả , chắc hẳn lật thường xuyên. Dù thì cũng coi như một manh mối quan trọng. Anh qua cái tên ?”

 

Dư Ngạn Chi khẽ nhíu mày. Anh đến Nhạc Phi, vị tướng nổi danh trong lịch sử, nhưng “Nhạc Hồng” thì xa lạ.

 

Nhiều vong linh hề bắt nguồn từ Trái Đất quen thuộc của du khách, mà xuất phát từ những gian song song. Có những vong linh thậm chí còn gọi hành tinh sinh sống là “Trái Đất”. Trình độ phát triển xã hội của họ cũng muôn hình vạn trạng, khác biệt so với Trái Đất hiện nay.

 

Dư Ngạn Chi từng chạm trán những vong linh xuất từ thời ma thuật — những kẻ vốn sở hữu năng lực phi thường ngay cả khi chết.

 

Trước khi bước chân vùng Xâm Thực, hầu hết chỉ hiểu mơ hồ về khái niệm “vong linh là tập hợp của các thực thể ý thức”. Chỉ những kẻ từng thoát khỏi vài lĩnh vực vong linh mới thực sự nhận : đằng lớp vỏ hư ảo là những trải nghiệm sống đầy đủ, rõ rệt, sinh động đến mức giống chút nào với một ký ức bịa đặt.

 

Điều khó giải thích nhất là — dựa trải nghiệm của du khách, họ chỉ trong lĩnh vực vong linh, mà còn cảm giác chính bản lĩnh vực đang xoay chuyển, vận hành xung quanh .

 

Giống như đang tham gia một trò chơi trực tuyến khổng lồ. Dù bối cảnh khác thế nào, dù nhân vật xây dựng , mục đích cuối cùng của trò chơi vẫn là phục vụ chơi. Các lĩnh vực vong linh cũng : nơi mang đến cảm giác như một cửa ải nặng nề, nơi nhẹ nhàng hơn, nhưng bản chất đều xoay quanh một nguyên lý — tăng dần độ khó để ép du khách vượt qua. Chúng khắc nghiệt, nhưng hiếm khi thật sự tạo một thế cục “chết” lối thoát.

 

Điều khó hiểu nhất ở đây: ngay cả khi trở thành Lãnh chúa Vong linh, kẻ nắm quyền thống trị trong lĩnh vực, thì vẫn ràng buộc bởi những quy tắc mơ hồ thể vi phạm. Một tồn tại tưởng như tuyệt đối, nhưng vẫn cúi đầu luật lệ vô hình. Nếu kỳ lạ, thì còn thể gọi là gì?

 

Dư Ngạn Chi từng thật sự bước một “bản c.h.ế.t cả đội”, nhưng về chúng. Nếu quả thực tồn tại nơi mà mười thì mười đều chết, thì cảm giác “cửa ải” quen thuộc chẳng là nguyên tắc tất yếu, mà chỉ là ngẫu nhiên tàn nhẫn.

 

Hơn thế nữa, những bằng chứng quan trọng xuất hiện một cách quá mức khéo léo, dẫn dắt du khách tìm hiểu về quá khứ của lĩnh vực vong linh. Quá cố ý, quá giống như một thế lực vô hình đang âm thầm sắp đặt thứ. Mỗi nghĩ đến đây, một cơn lạnh buốt dọc sống lưng .

 

Những suy đoán , bao giờ thổ lộ cùng bạn chí . Thậm chí, mỗi khi ý nghĩ lóe lên, còn cố tình gạt bỏ khỏi tâm trí. Nhìn thấu nhưng lẽ chỉ bằng cách , con mới thể sống lâu hơn, và hạnh phúc hơn một chút.

 

 

Loading...