Thượng Đế: "Mời 1 bắt đầu phát biểu."
Số 1: " sói!"
...Chỉ một câu như thôi ???
Số 2: “Chuyện đêm qua thực khó đoán. tin rằng khi nhắm mắt, nhiều nghĩ đến khả năng . Sói nhắm 3, nhưng phù thủy dùng thuốc cứu, nên mới ai chết. Như , 3 gần như thể loại trừ khỏi diện tình nghi. Cộng thêm — cũng sói — thì trong sáu còn , chắc chắn ba sói ẩn nấp.”
Đến lượt 3 Cố Hề Lịch phát biểu.
"Giết ?"
Ban đầu Cố Hề Lịch sững sờ, đó nhanh chóng lấy phản ứng. Cô nghiêng đầu cảm ơn 2: ... chỉ là một dân làng thôi. Giờ đầu óc vẫn còn mơ màng, mà cũng chẳng giỏi suy luận cho lắm, nếu bắt phân tích logic chắc chắn sẽ thất vọng. nếu chịu tin, cách riêng của . Nhìn bề ngoài thì vẻ đáng tin, nhưng thật nhờ nó mà vượt qua ít cửa ải . tin, và đồng đội của cũng sẽ giành chiến thắng.”
Số 4: “... là dân làng. Giờ suy đoán đều xoay quanh 3. ngày đầu tiên vốn chẳng bao nhiêu thông tin, nên khuyên đừng vội vàng kết luận. Đặc biệt là phù thủy và tiên tri — tuyệt đối giấu kín phận, nếu sẽ chỉ tự dâng cho sói.”
Số 5: “Vậy là tận hai xưng dân làng ! Mà 1 thì chỉ sói chứ hề khai thẳng phận. Trong khi dân làng đủ , thì lời lẽ lập lờ đó chẳng càng giống một chức nghiệp thần ? Nếu đúng thế thật... sói chắc sẽ vui c.h.ế.t mất."
Số 1 im như khúc gỗ, chẳng hề phản ứng lời khiêu khích của 5, giống như tai ông đóng từ lâu.
Ai nấy đều quen với vẻ lạnh nhạt . Trong ván “đoán vai trò” , dù sinh tử cận kề, ông vẫn giữ dáng vẻ thờ ơ. Đóng góp duy nhất chỉ là ở vòng hai — lạnh lùng ném ba thẻ bài, nguyên xi đoạn bối cảnh cho cả nhóm, đó cũng buồn trao đổi thêm. Người tự hành động theo ý , tuyệt đối thảo luận, chia sẻ, thậm chí công dụng thật sự của thẻ bài vẫn là điều bí ẩn.
Từ đầu tới cuối, ông từng tham gia phân tích, chỉ như kẻ lướt qua để lấy phần thưởng qua cửa. Nếu 1 thực sự là chức nghiệp thần, thì đúng là một sự lãng phí vô cùng.
Hy vọng duy nhất cho phe chỉ còn một khả năng — ông chính là sói.
Hành vi hiện tại của 1 ăn khớp với phong cách vốn của ông , dù đủ khiến đa chơi chỉ văng tục. Người dường như chẳng màng đến kết quả thắng thua, như thể đặt chuyện sống c.h.ế.t ngoài đầu. Ép cũng vô ích. Trò chơi dựa trí tuệ chứ bạo lực, mà ngay cả khi thể dùng bạo lực, 1 là kẻ quái dị khó lường, ai dám chắc thể áp đảo ông .
Thế nên lựa chọn duy nhất là tạm thời phớt lờ sự tồn tại . Giống như trong ván “đoán vai trò” , bất kể ông nắm giữ phận gì, rốt cuộc cũng tạo thành mối đe dọa trực tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-207-nha-may-nguyen-da-so-2-13-3.html.]
Lời của 5 lúc chẳng qua là gán ép cho 1 chiếc mũ “tiên tri”.
Số 5 vẫn dừng : “Có một điều rõ — dân làng bình thường chỉ hai, mà chắc chắn là một trong đó. Vậy thì trong những tự xưng đó, ít nhất kẻ giả mạo. giả, tức là giữa 3 và 4 nhất định vấn đề.
Hơn nữa, nghĩ đến khả năng ? Đêm qua sói thể chọn cách tự đ.â.m để dụ phù thủy xài thuốc, hoặc cố ý tay hụt để khiến tình huống trở nên mơ hồ. Nếu đúng như , 3 khả năng lớn là sói. Còn 2 và 4 cũng thể loại trừ.
Tất cả chỉ là suy đoán, đưa để cùng tham khảo.”
Anh liên tục tung nghi ngờ, gần như gom hết 1, 2, 3, 4 trong tầm ngắm.
Số 6: “Về những gì 5 , cho là khả năng đó thấp. Đây trò chơi thường mà là đặt cược mạng sống — phe sói dại gì liều lĩnh như . Không ai cũng sẽ cứu 3; ít nhất 8 chắc chắn . Trong cảnh đó, 3 chỉ thể c.h.ế.t một cách vô ích.
Một điểm quan trọng nữa là: 3 diễn xuất kém. Nếu là sói, sẽ để một diễn dở như mưu kế; chỉ cần một phút là sẽ lộ. Vì , khi 5 bảo 3 là sói, thấy điều đó càng đáng nghi. Hắn còn lôi kéo cả 2 và 4 — rõ ràng là đánh lạc hướng, dẫn chúng sai hướng.
Tóm : ai cứ khăng khăng bảo 3 là sói, thì đó chắc chắn vấn đề. xong ."
Lời khiến 7 nghẹn !
...Anh lưỡng lự nên lật bài — lật bây giờ rõ ràng cũng chẳng dập tắt nghi ngờ về 3. Nước khuấy đục, chờ thêm khi còn nguy hiểm hơn.
Cuối cùng 7 nghiến răng : “Số 6 nãy phát biểu quá chắc chắn . Thực lời của 5 cũng lý. Số 3 khả năng là sói.”
Cố Hề Lịch: "Hả?"
Cô kìm , ngơ ngác buột miệng kêu lên một tiếng.
Số 7 cau mày. Nếu tiên tri, hẳn biểu cảm của 3 đánh lừa. Khuôn mặt cô quá mơ hồ, chút hoảng hốt nào khi vạch trần. Ánh mắt thẳng cũng để lộ dấu vết của một kẻ dối.
Một ý nghĩ thoáng vụt qua trong đầu — vô lý mà hợp lý. Cô vốn thông minh lắm. Không đang diễn, mà chỉ đơn giản phản ứng chậm. Chính vì thế mới để lộ sơ hở.