Thấy nó thừa nhận, Tô Dung cau mày. Cô  giống như quản trị viên  , chỉ cần nó  đồng ý, họ    thể thoát khỏi quái đàm quy tắc .
Và cô   bất kỳ thủ đoạn nào  thể khiến đối phương đồng ý thả  .
Đây   là một thế cục  thể giải quyết! "Nó"  nhốt họ trong thế giới ảo  đến chết!
Khoan ? "Nó"?
Tô Dung đột nhiên nhận  một điều, đó là trùm cuối của quái đàm quy tắc  là quản trị viên, chứ   là quỷ quái. Vậy thì "Nó" đóng vai trò gì trong quái đàm quy tắc ? Chỉ thỉnh thoảng quấy rối họ thôi ?
Cô nhanh chóng nhớ  suy đoán  đó của , trong quái đàm quy tắc , "Nó"   ô nhiễm   là những điều tra viên, mà là một  khác.
Và giờ, " khác"   xuất hiện  mặt cô, chính là quản trị viên!
Nghĩ đến đây, Tô Dung bỗng , cô giãn lông mày: "Cô   ? Cô  nhiễm vi-rút ."
Quản trị viên: "?"
Nó trực tiếp lắp ráp một dấu hỏi bằng các khối vuông màu trắng  màn hình lớn: "Vi-rút gì?"
"Để  đoán xem, mục đích của cô khi tạo  quái đàm quy tắc  là  thử mô phỏng một thế giới  hảo, nên mới  lượt lấy ý thức của  thật để  chép  nhân bản đúng ?"
Đã sử dụng thế giới ảo để mô phỏng  nhân bản,  thì  thứ  mô phỏng cho thật giống, như  mới khiến thế giới  trở nên vô cùng chân thực. Đây cũng là lý do tại  những  nhân bản trong thế giới ảo cũng  vấn đề về suy thoái cơ quan, thậm chí còn cần  cải tạo bộ phận cơ học để duy trì sự sống.
Quái đàm quy tắc   sử dụng nhiều lớp ngụy trang để che giấu sự thật cuối cùng, tầng ngoài cùng là tất cả   đều là rô-bốt, tầng sâu hơn là tất cả   đều là  nhân bản, còn sự thật cuối cùng chính là   đều là dữ liệu,  ai là  cả!
Nếu cô từ bỏ việc quan sát những chi tiết,  lẽ cô sẽ  thể  thấu sự thật. Nếu   thấu bản chất của thế giới , thì   là   cách nào để thoát .
Ai  thể thoát khỏi thế giới ảo?
 vấn đề ở đây là, nếu tất cả   đều   là , thì tại  chỉ riêng  trai    Gương cô gái tự luyến chiếu  hình ảnh?
Trước đó, Tô Dung cho rằng đây là vì Gương cô gái tự luyến  thể xác định   trai   là   , dù  thì     chỉ còn não là hàng thật, đúng là  khó phân biệt.
 bây giờ xem  rõ ràng   như , ít nhất thì Gương cô gái tự luyến  thể xác định  đối phương   là   ,   vì lý do về cơ thể của  .
Do đó, chỉ  thể là lý do tâm lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-ta-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-863.html.]
Vì  trai tự cho  là con  và tin chắc điều đó nên ngay cả đạo cụ quái đàm cũng  thể phán đoán chính xác.
" ". Quản trị viên thừa nhận, nó tự cho rằng  bất khả chiến bại nên  ngại trò chuyện thêm với Tô Dung.
"Trong quá trình , cô cũng đang học cách tư duy của con  thông qua mạng internet đúng ?" Đây là câu hỏi thứ hai, cũng là câu hỏi quan trọng nhất.
" ."
Tô Dung thở dài nhẹ nhõm: "Vậy thì đúng , trong những video   chứa sự ô nhiễm của "Nó", bây giờ cô   nhiễm vi-rút ."
Cô   khẳng định,  đợi đối phương phản bác  tiếp tục : "Biểu hiện rõ nhất là bây giờ cô  thể phán đoán  thí nghiệm khu dân cư    là  thể thành công."
Nếu đối phương thực sự   vấn đề gì, thì  nhiều  thí nghiệm luân hồi như ,    thể  nhận  rằng dù  gì thì cũng sai. Việc kiềm chế những ham  tiêu cực cơ bản của con  là điều  nên, ngay cả khi mở cho họ một lối thoát  mạng cũng chỉ là muối bỏ bể mà thôi.
Không, lối thoát   lẽ   do quản trị viên mở  mà là do "Nó" mở !
"Không thể thành công ?" Quản trị viên  đồng tình với suy nghĩ của Tô Dung, " chỉ là  thiết lập các hạn chế một cách nghiêm ngặt hơn mà thôi.   , đợi đến khi vòng  kết thúc,  sẽ tăng cường mức độ kiểm soát."
"Tại  chỉ kiểm soát thực tế mà  kiểm soát  internet?" Không tranh luận với đối phương, Tô Dung trực tiếp hỏi một câu hỏi khác.
Cô   ý định  đổi tam quan của đối phương, tam quan của con  vốn  ngoan cố, huống chi là máy tính? Chúng chỉ tuân thủ nghiêm ngặt các thiết lập chương trình cơ bản, ngay cả trí tuệ nhân tạo cũng chỉ là trí thông minh  hạn mà thôi.
Bây giờ "Nó" ở    rõ ràng, chính là dựa  internet, thông qua mạng lưới  dạng vi-rút để  ô nhiễm quản trị viên. Còn cô cần  là tiêu diệt vi-rút.
Cô    hiểu , lý do  đây "Nó" cố tình khiến họ nghĩ rằng nguồn ô nhiễm của quái đàm quy tắc  là máy tính,  thực tế là  họ coi quản trị viên là kẻ thù trong tưởng tượng.
Khi điều tra viên nảy sinh suy nghĩ như thế, gần như  thể vượt qua thông quan, chống  máy tính -kẻ thống trị tuyệt đối thế giới ảo  thì  lợi gì?
 chống  con vi-rút trong cơ thể quản trị viên thì khác, theo một nghĩa nào đó, bọn họ và quản trị viên là đồng minh.
Còn  khi tiêu diệt con vi-rút sẽ thế nào thì Tô Dung  chắc. Mặc dù cô cho rằng con vi-rút chính là nguồn ô nhiễm, nhưng vẫn  khả năng nhầm lẫn. Đến lúc đó nếu  thể thoát  ngoài thì tính , dù gì thì cô cũng  thể để "Nó" tiếp tục   vô hình trong quái đàm quy tắc  .
Với tư cách là quản trị viên, trí tuệ nhân tạo trả lời: "Trên internet  thể gây hại cho con , theo lời của các  thì  thể đánh  qua đường dây mạng đúng ?"
"Ai  là  thể?" Tô Dung tỏ vẻ nghi ngờ, "Cô  thấy những trường hợp tự sát vì bạo lực mạng ? Tâm hồn con  đôi khi  mạnh mẽ, nhưng nhiều lúc cũng yếu đuối như thể xác ."
"Vậy thì trong  luân hồi tiếp theo,  sẽ xóa bỏ sự yếu đuối đó, để họ  còn quan tâm đến những nội dung  mạng nữa." Quản trị viên đưa  giải pháp.
Nghe , Tô Dung  : "Cô thà xóa bỏ một loại cảm xúc của con  còn hơn là kết thúc chế độ truy cập mạng internet , chẳng lẽ cô vẫn cho rằng    nhiễm vi-rút ?"